Cuộc Sống Của Tôi Biến Thành Trò Chơi - Chương 216

Cập nhật lúc: 2025-12-14 15:55:34
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VOLKG8L0q

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lại thăng một cấp, Giang Mãn Y kiểm tra bảng hệ thống một lượt thì phát hiện bảng hệ thống đổi gì lớn sang các t.ử của .

 

Đỗ Diệc Vân cuốn tài liệu photo trong tay nhịn hỏi: "Đây là…?"

 

Khương Thật hắng giọng :."Đây là bí kíp tu chân. Các vị nhất định giữ gìn cẩn thận, tuyệt đối mất, một khi mất lập tức trục xuất khỏi sư môn."

 

"Tu chân?" Mọi đều ngơ ngác.

 

Giang Mãn Y mở lời: " học nấu ăn nhưng như , tiên tu chân . Có như , mới thể thử nhiều món ăn hơn."

 

Các đồ : !

 

Không , nếu sư phụ sớm là tu chân thì dù nấu ăn, họ cũng nguyện ý bái sư !

 

"Vâng! Chúng nhất định sẽ học hành chăm chỉ!"

 

"Được , mấy đây ." Giang Mãn Y dậy dẫn họ đến thế giới nhỏ tạo .

 

Thế giới nhỏ tạm thời cứ gọi là giới đồ .

 

Quản Ngọc và những khác còn hồn cơn sốc thì thấy sư phụ vung tay một cái, mắt nơi vốn trống rỗng lập tức xuất hiện một thứ giống như màn nước.

 

"Sau các sẽ ở trong . À mà, nếu các về nhà thì cứ với một tiếng nhưng chuyện ở đây tuyệt đối cho khác , kể cả cũng ."

 

Giang Mãn Y nhấc chân bước thế giới đồ , Khương Thật cũng theo , những khác ngập ngừng cũng tiến lên.

 

Vừa bước , đều ngớ .

 

Chỉ thấy bên trong núi non hùng vĩ, mây mù giăng lối, giữa khung cảnh đó là một tòa nhà cao tầng sừng sững đỉnh núi, bên tòa nhà còn một quảng trường lớn và vô công trình kiến trúc khác.

Anan

 

"Đây là nơi các luyện tập nấu ăn, đây là chỗ ở và đây cũng là nơi tu luyện."

 

"Còn những thứ khác... Tạm thời cứ để đó ."

 

Lúc Giang Mãn Y tạo cũng chỉ vì mắt, giờ thấy hình như cần dùng đến nhiều chỗ như .

 

cô cũng đặt linh mạch trong , chắc chắn tốc độ tu luyện của họ ở đây sẽ cực kỳ nhanh chóng.

 

Giang Mãn Y xong thì chuồn , chỉ để Khương Thật và đám đồ mới còn đang ngớ .

 

"Đại, Đại sư , em đang !" Trì Lâm Lãng há hốc mồm, vẻ mặt thể tin .

 

Khương Thật ho khan hai tiếng: " tin các em bây giờ vẫn thấy khó tin nhưng sự thật chính là như , thế giới quả thực tồn tại tu tiên."

 

"Thật sự tu tiên ư?"

 

"Vậy chẳng còn cả yêu quái !"

 

"Có thể trường sinh bất lão ?"

 

"Má ơi, bây giờ em cứ thấy như đang mơ , thảo nào món ăn sư phụ thần kỳ đến thế!"

 

"Đại sư , bây giờ là cảnh giới gì? Tu vi của sư phụ chắc chắn cao đúng !"

 

"Trời ạ, đây chẳng lẽ chính là bí cảnh trong truyền thuyết ?"

 

Họ líu lo ngừng, Khương Thật chỉ thể chọn những điểm chính để trả lời: "Thật sự thể tu chân, còn trường sinh bất lão... Cái cũng ."

 

"Trên thế giới chỉ yêu quái mà còn cả quỷ."

 

"Tu vi của bây giờ là Trúc Cơ sơ kỳ, còn sư phụ thì chắc là Nguyên Anh ."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-song-cua-toi-bien-thanh-tro-choi/chuong-216.html.]

, thời gian đột phá . Dù mỗi ngày ngoài việc dẫn các tinh linh chơi thì chính là tu luyện, thậm chí ngủ cũng ngủ trong bang hội.

 

Không chỉ mà ngay cả Lăng Thính Lan cũng chuyển đến bang hội ở, hơn nữa bang hội còn thể kết nối mạng.

 

bây giờ mỗi ngày chơi game hấp thụ linh khí, sướng gì bằng.

 

Mọi Trúc Cơ , ánh mắt càng thêm sùng bái: "Đại sư thật lợi hại!"

 

"Đại sư ngự kiếm phi hành ?"

 

"Đại sư , Trúc Cơ kỳ thể biến thành thứ gì đó ?"

 

"Đại sư ..."

 

Khương Thật: ...

 

Sao ai cũng hỏi chuyện ngự kiếm phi hành !

 

Anh căn bản còn kiếm!

 

Khương Thật chỉ đành bảo họ hãy chăm chỉ tu luyện, nếu chỗ nào hiểu thì hỏi .

 

Sau đó tìm sư phụ của : "Sư phụ, học ngự kiếm phi hành."

 

Giang Mãn Y ngự kiếm phi hành, bản cô cũng ngứa ngáy trong lòng. Trong cửa hàng bao nhiêu tọa kỵ, cần gì ngự kiếm phi hành.

 

Rẻ nhất là những pháp bảo như thế nào đó. Một ngàn tệ một món, chỉ thể bay lên mà tiêu hao linh khí, còn thể tăng tiến pháp lực.

 

Giang Mãn Y dứt khoát mua một thanh ngọc kiếm đưa cho Khương Thật: "Anh theo cũng lâu như , thanh kiếm cho ."

 

"Cũng cần học, dẫm lên là thể bay."

 

Khương Thật vội vàng đưa hai tay đón lấy: "Đa tạ sư phụ!"

 

Anh cầm lấy ngọc kiếm, trong đầu lập tức hiện khung thoại hỏi ràng buộc .

 

Khương Thật: Ràng buộc! Nhất định ràng buộc!

 

Cũng ngay khoảnh khắc ràng buộc, Khương Thật chỉ cảm thấy bản và thanh ngọc kiếm sinh một mối liên kết.

 

Anh khẽ động ý niệm, thanh ngọc kiếm lập tức xoay quanh , đó thanh ngọc kiếm mà trực tiếp chui xuống chân .

 

Khương Thật dẫm lên ngọc kiếm bay vút lên trung, cứ như đang bộ , hề chao đảo một chút nào.

 

"Sư phụ! bay !"

 

Khương Thật bay lượn một vòng nhỏ hạ xuống, mặt tràn đầy vẻ vui mừng.

 

Giang Mãn Y mở lời : "Bây giờ, là tự bay mà là ngọc kiếm đang đưa bay. Nếu tự học bay thì vẫn cố gắng tu luyện."

 

"Ít nhất cũng Trúc Cơ trung kỳ."

 

"À mà, với bọn họ, bảo họ cũng cố gắng tu luyện , đợi đến Trúc Cơ cũng sẽ tặng mỗi một pháp bảo."

 

Khương Thật gật đầu, đó hớn hở thế giới đồ .

 

Mấy đầu bếp vẫn còn đang lật xem "Cẩm nang hướng dẫn dẫn khí nhập thể" tại chỗ, đầu thấy Đại sư tóc vàng dẫm một thanh kiếm bay .

 

Khương Thật dẫm kiếm bay lượn trung xoay 360 độ, còn thử đủ kiểu lướt kiếm cực nhanh, đợi đến khi hạ xuống thì thấy các sư đều trợn mắt há mồm.

 

"Đại sư thật lợi hại!"

 

 

Loading...