Triệu Tứ đơn giản kể những gì trải qua, lúc đó phụng mệnh câu hồn Liễu Phượng Xuân nhưng ngờ bắt giữa đường.
Hắn ngay cả cơ hội phản kháng cũng , đó Kim Hồi hành hạ một trận.
Trong thời gian đó, càng mất ý thức, đó thì Giang Mãn Y cứu.
Triệu Tứ lóc tèm lem. Tuy vị Giang Mãn Y rốt cuộc là đại nhân vật cỡ nào nhưng thể dễ dàng cứu ý thức của trở , thì chắc chắn là nhân vật siêu cấp .
Huống hồ còn đưa đến Địa phủ, tuy Triệu Tứ mấy trăm năm đến Địa phủ nhưng vẫn thể nhận dáng vẻ của Địa phủ ngay lập tức.
Triệu Sinh đang bàn việc nên Triệu Tứ còn bận tâm gì nữa mà cứ thế gọi "đại nhân".
Dù thì đ.á.n.h mất dây câu hồn, đây là một trọng tội. Giờ đây dù Triệu Sinh chỉ là một Bạch Vô Thường cùng cấp với , cũng gọi là "đại nhân".
Triệu Sinh xong thở dài một tiếng: " sẽ phái quỷ quyền giúp tìm kiếm."
Rõ ràng các cơ quan của Triệu Tứ đều tà hóa. Nếu tìm thì e rằng sẽ tiếp tục gây họa nhân gian.
"Kim Hồi đúng là giỏi gây rắc rối cho chúng ." Triệu Sinh lẩm bẩm.
Giang Mãn Y cũng cảm thấy đúng là như . Tuy Kim Hồi c.h.ế.t nhưng những vấn đề để quả thật ít.
"Triệu Tứ giao cho . Đợi khi nào tìm thấy các phần thể khác của thì hãy gọi đến xem."
Nhiệm vụ của cô vẫn còn đó, là tìm các cơ quan khác của Triệu Tứ và lắp ráp .
"Chuyện lắp ráp cứ giao cho ."
Triệu Sinh tuy hiểu vì Giang Mãn Y đích lắp ráp Triệu Tứ nhưng vẫn gật đầu: "Được thôi."
"À đúng . Hiện nay linh khí đang dần hồi sinh." Triệu Sinh nhíu mày nhắc đến chuyện : "Chắc hẳn sẽ ít yêu ma quỷ quái thừa cơ xuất hiện gây loạn, cô ở dương gian hết sức cẩn thận."
Giang Mãn Y ừ một tiếng, chuyện linh khí hồi sinh cô cũng nhưng điều gì sẽ xảy tiếp theo thì cô cũng rõ lắm.
Chỉ thể binh đến tướng chặn, thủy đến thổ yểm mà thôi.
Sau khi rời khỏi Triệu Sinh, Giang Mãn Y tiện tay thêm ít canh Mạnh Bà.
Đến khi bận rộn xong xuôi thì là ngày hôm . Giang Mãn Y dẫn Khương Thật đến nhà họ Trương.
Trương Vĩnh Xuân mở cửa phòng, lúc ông sớm trở dáng vẻ già nua: "Cô đến ."
Ông tươi đón Giang Mãn Y nhà Khương Thật: "Đây là vị nào?"
Giang Mãn Y giới thiệu, "Đây là t.ử của , Khương Thật."
Trương Vĩnh Xuân gật đầu: "Vậy chắc hẳn tài nấu nướng của cũng tồi."
Khương Thật ngơ ngác hiểu gì: "Sao ngài tài nấu nướng của tồi. Haha, nhưng đúng là tài nấu nướng của cừ."
Ở nhà, các bữa ăn của sư phụ và chị Lan đều do tự tay đó!
"Vậy , cơ hội cũng sẽ nếm thử món , chắc hẳn thua kém sư phụ !" Trương Vĩnh Xuân ha hả.
Khương Thật: ?
Sư phụ nấu ăn ?
Khoan , sư phụ hình như đúng là , món thịt thỏ luộc của trại giam!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-song-cua-toi-bien-thanh-tro-choi/chuong-214.html.]
Giang Mãn Y bước theo trong, Tư Vũ đang pha cho họ: "Đến , hôm qua đa tạ cô."
"Không cần khách sáo." Giang Mãn Y xuống: "Hôm qua hai cảm thấy thế nào?"
Tư Vũ mím môi một tiếng: "Cứ như một giấc mơ , giải tỏa tiếc nuối ."
Trương Vĩnh Xuân nắm tay Tư Vũ xuống, thể thấy qua ngày hôm qua hai dường như rõ lòng , hôm nay cả hai cứ như một cặp tình già .
"Hôm qua chúng chụp ảnh cưới, đợi vài ngày nữa sẽ đăng ký kết hôn, vốn định tổ chức một đám cưới nữa."
Ông đến đây Tư Vũ vội vàng : "Đều là một nắm xương già , tổ chức đám cưới gì nữa chứ."
"Chỉ cần đăng ký mời vài quen ăn bữa cơm là ."
Hai cũng rắc rối nữa, chỉ cần những ngày tháng ở bên là đủ .
"Đến lúc đó cô nhất định đến nhé." Trương Vĩnh Xuân : "Lần cũng may nhờ cô, chúng mới bỏ lỡ thêm nữa."
Nếu Giang Mãn Y lúc đó ở bên cạnh Trương Vĩnh Xuân một câu rằng Tư Vũ sắp thì e rằng Trương Vĩnh Xuân vẫn còn ngây ngốc đó.
Giang Mãn Y gật đầu: "Đến lúc đó nhất định sẽ đến."
"Tốt ." Trương Vĩnh Xuân và Tư Vũ đều .
Cô chuyện với họ một lúc xem nhà hàng, tài xế lái xe, họ ở phía .
Đến nhà hàng đầu tiên, Trương Vĩnh Xuân hỏi: "Cô thấy nhà hàng thế nào?"
Giang Mãn Y nhà hàng lớn ngang ngửa khách sạn: ...
"Lớn quá, nhỏ hơn một chút là ."
Trương Vĩnh Xuân thầm gật đầu trong lòng, tự hỏi yêu cầu của cô kỳ lạ đến . Nhà hàng là ông hôm qua chọn , chỉ để báo đáp Giang Mãn Y giúp họ trẻ .
Không ngờ cô chỉ một nhà hàng nhỏ.
Thực Giang Mãn Y chỉ thành nhiệm vụ. Cô thể ở mãi trong nhà hàng mà nhà hàng lớn như thì cô cũng từng quản lý.
Vẫn là nhỏ hơn , nhỏ hơn thì cô mới dễ xoay sở.
Trong tưởng tượng của Giang Mãn Y, nhất là một tầng thôi, diện tích cũng cần quá lớn.
Thế nhưng khi cô xem hết tất cả nhà hàng danh nghĩa Trương Vĩnh Xuân thì cô im lặng.
Bởi vì nhà hàng nhỏ nhất của Trương Vĩnh Xuân cũng là một nhà hàng độc lập giữa trung tâm thành phố.
Giang Mãn Y: ...
Giàu quá mất thôi!
"Vậy thì là nhà nhé?" Trương Vĩnh Xuân chạy theo mười mấy nhà hàng cũng mệt .
Giang Mãn Y: "Cứ nhà ."
Anan
Trương Vĩnh Xuân lập tức : "Tốt , những ở nhà hàng cô xem là giữ thế nào, tự cô quyết định."
Ông đưa bản hợp đồng chuẩn sẵn cho Giang Mãn Y ký, Giang Mãn Y liếc qua thấy vấn đề gì thì ký.
[Nhiệm vụ nấu ăn: Mời chơi sở hữu một nhà hàng của riêng nhé~ (Đã thành, thưởng kinh nghiệm 50000, tiền 50000).]