Cuộc Sống Của Tôi Biến Thành Trò Chơi - Chương 196

Cập nhật lúc: 2025-12-14 15:44:07
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Giang Mãn Y thở dài: “Không còn cách nào khác, mở một nhà hàng nhưng tiếc là mặt bằng, giải nhất sẽ thưởng một cửa hàng.”

 

Triệu Sinh nhướng mày: “Vậy cô đến Địa Phủ mà mở , nhà hàng do Mạnh Bà mở chắc chắn nhiều quỷ hồn đều đến nếm thử đấy.”

 

Giang Mãn Y ‘sì’ một tiếng, quên mất thể đến Địa Phủ mở nhà hàng chứ.

 

“Ý đấy nhưng muộn .”

 

Cô quyết tâm giành giải nhất , nếu giải nhất thì hãy tính đến chuyện mở nhà hàng ở Địa Phủ .

 

Chủ yếu là cô thực sự bỏ tiền mua một nhà hàng.

 

Nói đơn giản hơn là cô vẫn ăn chùa.

 

Triệu Sinh trò chuyện với cô một lúc rời , Giang Mãn Y chơi vài ván game sân khấu.

 

Dưới khán đài, Hoắc Tiểu Sương và Hoắc Tinh Vũ lau nước mắt : “Mẹ, lát nữa chúng còn ăn món của đại sư nữa ?”

 

Hoắc Tiểu Sương cũng do dự nhưng vẫn : “Ăn chứ!”

 

“Đại sư món nào cũng cho !”

 

Hoắc Tinh Vũ lau nước mắt, nữa .

 

Chẳng mấy chốc, ba tiếng đồng hồ trôi qua, lúc bụng của các giám khảo và khán giả khán đài cũng tiêu hóa xong xuôi.

 

thì ngoài ba tiếng , đó còn hai tiếng để thí sinh chọn nguyên liệu và nghỉ ngơi.

 

Tức là họ tới năm tiếng đồng hồ để tiêu hóa.

 

Lúc trời tối.

 

[Cuối cùng cũng nấu xong , wow, những món ăn thật đấy.]

 

[Mọi đây là ở ? cũng đến khán giả ăn ké.]

 

[Ở thành phố Giang Triều đấy, khán giả chọn ngẫu nhiên, nếu ăn thì đợi ngày mai, hôm nay là trận cuối .]

 

[Mà thật, tìm hiểu rõ nguyên nhân tại họ ?]

 

[Tìm rõ tìm rõ , theo khán giả tại hiện trường, là vì thí sinh 156 món “Thỏ luộc” khiến họ ăn .]

 

[?]

 

[Thỏ luộc còn công dụng ?]

 

[Là quá dở ?]

 

Mọi ngốc , quá dở thì mà tiến cấp , rốt cuộc là nguyên nhân gì?

 

[Cái , cũng rõ lắm, chỉ là khán giả đó với , cô ăn một miếng thì nhớ những ngày kỳ thi đại học, những bài tập hết, những chồng bài tập dài vô tận, quá đau khổ nên .]

 

[!]

 

[Thật hoang đường, tin, xem thí sinh 156 sẽ thế nào.]

 

[ , trừ khi họ thêm nữa ngay livestream.]

 

Hoắc Tinh Vũ chuẩn đầy đủ. Mặc dù sân khấu chỉ còn 50 nhưng mỗi ba món, tính vẫn là hơn một trăm năm mươi món ăn.

 

Cậu quyết định mỗi món chỉ ăn một chút thôi, như nhất định sẽ trụ đến ba món ăn của đại sư!

 

Lúc , khu vực giám khảo cũng ngừng , đang nghiêm túc nếm thử các món ăn và chấm điểm.

 

Trương lão ăn gật đầu, lắng ý kiến đ.á.n.h giá của các đầu bếp thần sầu và những tiếng khác bên cạnh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-song-cua-toi-bien-thanh-tro-choi/chuong-196.html.]

 

“Món vẫn còn thiếu một chút lửa.”

 

“Vị ngon, chỉ là cách trình bày khuyết điểm.”

 

“Không hổ danh là truyền nhân của gia tộc Quản Thị, món khoai tây rút sợi đường cái hồn của Quản Hòa Dụ năm xưa!”

 

“Không lát nữa thí sinh 156 sẽ mang đến cho chúng bất ngờ gì đây…”

 

Mọi lướt qua các món tiếp theo, xong , hình như sắp đến lượt thí sinh 156.

 

Lần bọn họ tuyệt đối thể nữa, đây là đang livestream mà.

 

Vừa lau nước mắt thì còn , chứ nếu òa nức nở, họ còn mặt mũi nào nữa chứ.

 

Anan

Lúc , các thí sinh sân khấu cũng đang lo lắng các giám khảo nếm thử món ăn của thí sinh 156.

 

Gồm khoai tây thái sợi xào chua ngọt, thịt kho tàu với cải muối và canh tam tiên.

 

Trương lão món khoai tây thái sợi xào chua ngọt, cẩn thận gắp một sợi nhỏ bỏ miệng nếm thử.

 

Vừa ăn xong, Trương lão sững , mắt khẽ lóe lên, dường như giây tiếp theo nước mắt sắp trào .

 

Người phục vụ bên cạnh vội vàng rút khăn giấy chuẩn đưa cho họ.

 

ngờ, ngay lúc Trương lão nở một nụ , ông cầm đũa gắp thêm mấy miếng khoai tây thái sợi nữa, đó mỉm nhắm mắt .

 

[Chuyện gì thế , các giám khảo đều trưng vẻ mặt xuân sắc dạt dào .]

 

[Ối trời, những khán giả kìa, cũng đều nở nụ .]

 

[Có ngon đến thế ?]

 

[Người ở hiện trường mau đây !]

 

Tuy nhiên lúc một ai để ý đến những đang xem livestream.

 

Trương lão đang nhắm mắt, thấy trong ký ức cô gái nhỏ tết b.í.m tóc, cô gái mặc quần áo giản dị, đôi mắt to sáng ngời ông : “Vĩnh Xuân!”

 

Khóe môi Trương lão khẽ động: “Tư Vũ…”

 

Giang Mãn Y sân khấu ba món ăn .

 

[Khoai tây thái sợi xào chua ngọt: Đây là một món ăn với một phần hờ hững, ba phần trò chuyện, ba phần sự bực bội vì thua game, và ba phần tâm trạng nhanh để tan ca. (Món ăn thể khiến nếm thử nhớ về hương vị tình đầu.)]

 

[Thịt kho tàu với cải muối: Đây là một món ăn với hai phần hờ hững, bốn phần nhàm chán, và bốn phần đoán mò. (Món ăn thể khiến nếm thử nhớ về cảnh hẹn hò đầu tiên với yêu dấu.)]

 

[Món hấp tam tiên: Đây là một món ăn với chín phần niềm vui sắp kết thúc và một phần nhàm chán. (Món ăn thể khiến nếm thử một xác suất cực nhỏ bù đắp những tiếc nuối trong lòng.)]

 

[Chúc mừng chơi nâng cấp kỹ năng nấu ăn! Cấp 1 → Cấp 2!]

 

Giang Mãn Y ba món ăn biểu cảm của khán giả và giám khảo khán đài.

 

Ai nấy đều mang vẻ mặt ngọt ngào.

 

Hoắc Tinh Vũ khi ăn một miếng khoai tây thái sợi xào chua ngọt, cứ như thể thấy cô gái mà thích hồi cấp ba.

 

Đó là mối tình đầu của , từng chuyện với cô gái đó một câu nào.

 

Bởi vì tình đầu luôn khiến rụt rè, khiến dám chạm , nhưng cẩn thận bảo vệ.

 

“Thịch, thịch…”

 

Hầu như tất cả , khoảnh khắc thì nhịp tim đều tăng tốc.

 

 

Loading...