Tùng Sơn Linh trong lòng gào thét, đáng tiếc cô vẫn thể nhúc nhích, thậm chí nhắc nhở một chút cũng .
Cô đột nhiên chút hối hận, nên trực tiếp để sư đến cứu .
Sư quá liều lĩnh !
Theo kế hoạch ban đầu của Tùng Sơn Linh là sư nhận điện thoại cầu cứu của cô , đó dẫn theo trợ thủ lén lút đến, tìm thời cơ thích hợp để đưa cô ngoài.
Tiếp đó tìm cơ hội cầu cứu tiền bối lợi hại hơn.
Cô ngờ sư mà trực tiếp xông lúc đông nhất và tập trung nhất.
Xong .
Tùng Sơn Linh đại khái ước tính một chút, cô dâu là thực lực cao nhất ở đây, ít nhất tu vi Kim Đan trung kỳ.
Cái đám gà mờ như họ thể giải quyết , cầu cứu sư phụ mới .
lúc đó cô gọi điện cho sư phụ và các sư khác thì ai bắt máy, chỉ điện thoại của Bồng Ngọc là liên lạc .
Tùng Sơn Linh cũng chỉ còn cách bệnh thì vái tứ phương thôi.
Thế nhưng tình hình hiện tại, trong lòng cô hối hận, thế gọi sư đến.
Nếu thì cô tự tìm cơ hội chuồn , còn hơn là sư công khai đến tuyên chiến một cách rầm rộ như thế !
Tùng Sơn Linh nhắm mắt nhưng thể nhắm , đành trơ mắt cái móng vuốt lông xù như cơn gió ập tới phụ nữ đầu .
Rồi đó… Cái móng vuốt lông xù đó một bàn tay trắng nõn nhẹ nhàng tóm lấy, tay dường như hề tốn chút sức lực nào.
Giang Mãn Y dán một lá bùa lên đầu con yêu tinh , thấy nó thể cử động nữ thì đưa tay sờ sờ cái móng vuốt mềm mại đó: "Chăm sóc thật đấy!"
"Lông bóng mượt, sờ mềm mịn kém mấy con mèo nhà ."
"Cái gì? Dám so sánh chúng với mèo !" Phục Kim Chi thấy Phục Như cử động thì tức giận chỉ tay Giang Mãn Y.
"Mấy quả nhiên thích mèo nhất! Bọn là loài ch.ó thì đắc tội gì với các ngươi chứ!"
"A a a a a a! Tức c.h.ế.t !"
Những vị khách khác cũng lượt xù lông, thể thấy họ ghét là giống mèo.
Giang Mãn Y khẽ một tiếng: "Thì là mấy em cún con ."
Phục Như tuy thể cử động nhưng vẫn thể chuyện, cô bực bội : "Ngươi linh tinh gì đó!"
"Chúng là hồ ly mà! Đồ c.h.ế.t tiệt!"
Giang Mãn Y thấy đám hồ ly nhỏ dường như đều nổi giận, từng con từng con một nhào tới.
Giang Mãn Y khẩy một cái, giơ tay rút một xấp bùa giấy đó tung khắp trời.
Tùng Sơn Linh chỉ thấy một luồng gió từ tới, phụ nữ chụm hai ngón tay đặt môi, miệng lẩm bẩm chú ngữ, những lá bùa chính xác rơi xuống đầu những vị khách .
Thật ngầu!
Cô kìm mà thốt lên khen ngợi nhưng đột nhiên cảm thấy đầu của trái cầu tú cầu của động đậy.
Một luồng lạnh từ xương sống dâng lên, thẳng đến gáy.
"Đạo sĩ?" Một giọng nữ ngân dài vang lên, ngay đó, bên cạnh những vị khách thể cử động vì dán bùa bất ngờ nổi gió.
Cơn gió mạnh trực tiếp thổi bay những lá bùa, những vị khách lập tức hoạt động trở .
"Sư tỷ." Bồng Ngọc chút căng thẳng.
Còn Khương Thật thì kéo sang một bên: "Suỵt, nhường chỗ cho sư phụ, đừng phiền sư phụ đ.á.n.h ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-song-cua-toi-bien-thanh-tro-choi/chuong-178.html.]
"Chúng cứ vỗ tay thôi, sư phụ ở đây thì cứ yên tâm !"
Bồng Ngọc: ...
Là đồ mà để sư phụ xông pha trận mạc thế thật sự ?
Khương Thật dường như phát hiện sự nghi hoặc của , mở miệng : "Chuyện như thế , sư phụ để lên thì đừng lên, bảo mạng sống là hết."
"Sống sót mới cơ hội phát huy sức mạnh, hơn nữa đồ quan trọng nhất là lời."
"Sư phụ dù bảo c.h.ế.t cũng chớp mắt lấy một cái nhưng sư phụ dặn dò , thì chắc chắn là cần động thủ."
Anan
Bồng Ngọc trầm tư một lát: "Là như ?"
Khương Thật khẳng định gật đầu: "Đương nhiên !"
" chúng cũng trưởng thành trong thực tiễn ?"
"Haizz, chuyện cũng sẽ cơ hội thôi, cái một cái là thấy an ."
Khương Thật vẫn cảm thấy phó bản hoặc đ.á.n.h cuộc chiến lớn thì hơn, nhất là sư phụ mở chế độ hồi sinh để tha hồ rèn luyện.
So với việc mở hồi sinh mà đ.á.n.h thì cảm giác lỗ.
Lỡ c.h.ế.t thì chẳng là mất cả chì lẫn chài .
Ẩn mới là điều quan trọng nhất!
Bồng Ngọc: ...
Cái còn cái an ?
Không hiểu lắm nhưng bây giờ vẫn quan tâm đến sống c.h.ế.t của sư tỷ hơn.
Giang Mãn Y chọn dán bùa nữa, cô vung tay ngưng tụ một quả cầu linh lực: "Các ngươi mà đầu hàng, sẽ cho nổ tung đấy!"
Phục Như: !
Phục Kim Chi: "Mẹ ơi! Bom linh khí!"
Tùng Sơn Linh trơ mắt quả cầu linh lực càng lúc càng lớn, chỉ cảm thấy sự kinh ngạc của cũng càng lúc càng lớn.
Bên cạnh, cô dâu lúc tự vén khăn che mặt lên. Da cô trắng như tuyết, môi đỏ răng ngọc, đôi mắt đầy vẻ quyến rũ, cô Giang Mãn Y một cái: "Khoan !"
"Chúng đầu hàng!"
Tùng Sơn Linh: ?
Các thật sự cố gắng chống cự thêm chút nữa ?
Giang Mãn Y những yêu quái khác, chỉ thấy những yêu quái đó cũng đang cô dâu.
Cô dâu họ một cái, đám yêu tinh lặng lẽ giơ tay lên: "Chúng đầu hàng!"
"Đầu hàng!"
Phục Như đầu lườm Khương Thật và những khác: "Ta cũng đầu hàng!"
" hồ ly chúng mới là tuyệt vời nhất! Mấy con mèo con ch.ó con đều tránh xa !"
Giang Mãn Y chớp chớp mắt: "Được , cất hết công cụ gây án . Khương Thật, đây, trói họ ."
Phục Kim Chi thể tin cô: "Này! Chúng g.i.ế.c phóng hỏa, ngươi thật sự định đối xử với chúng như phạm nhân !"
"Ta chịu!" Phục Kim Chi khoanh hai móng vuốt lông xù ngực: "Ta mới thèm tù ."