“Sư tỷ, chị đang ở ? Em đến ngay đây!”
Tùng Sơn Linh mà nước mắt; “Chị cũng nữa, chị chỉ bây giờ chị đại khái là vẫn khỏi làng, chị chắc vẫn đang ở thôn Kỷ Dương.”
“Sư , em nhất định đến cứu chị nha! Số điện thoại duy nhất mà chị gọi là của em…”
Bên Bồng Ngọc còn kịp rõ câu cuối cùng cô thì điện thoại cúp.
Hắn vội vàng dậy: “Tiền bối, e rằng cứu sư tỷ của !”
Giang Mãn Y nhiệm vụ trong đầu.
[Nhiệm vụ phụ tuyến: Giải cứu Tùng Sơn Linh bắt chú rể (Chưa thành).]
“Đừng vội.” Giang Mãn Y túm một nắm xiên nướng, ăn : “Chúng cùng .”
Bồng Ngọc dáng vẻ Giang Mãn Y ăn xiên nướng, chỉ cảm thấy vẻ tiêu sái của tiền bối đặc biệt giống cao nhân, thậm chí đến cả sợi tóc của cô cũng trông thoát tục hơn mấy phần.
“Đa tạ tiền bối giúp đỡ!”
Giang Mãn Y liếc chỗ đồ nướng ăn hết: “Gói mang .”
Khương Thật vội vàng dậy bắt đầu thu dọn.
“Sư tỷ đang ?” Giang Mãn Y hỏi.
Bồng Ngọc nghĩ ngợi nhíu mày : “ nhớ sư tỷ là đến thôn Kỷ Dương để bắt quỷ trộm vặt, bắt chú rể.”
"Hơn nữa, với bản lĩnh của sư tỷ thì lẽ thể đối phó một con quỷ nhỏ ở Trúc Cơ kỳ."
"Sao là quỷ nhỏ Trúc Cơ kỳ?" Giang Mãn Y hỏi cắm cúi ăn xiên que.
Bồng Ngọc gãi đầu: "Phòng nhiệm vụ dị nạn tạp chứng mà."
Anan
"Phòng nhiệm vụ nghi nan tạp chứng?"
"Không , là dị nạn tạp chứng." Bồng Ngọc giải thích: "Chữ 'dị' trong 'linh dị' ạ. Tiền bối lẽ nào tải ứng dụng ?"
"Chỉ cần đăng nhập điền cấp độ tu vi của là thể nhận nhiệm vụ. Nói chung, các nhiệm vụ phát hành sẽ vượt quá cấp độ tu vi của bản ạ."
" chính là nhận nhiệm vụ ứng dụng."
Giang Mãn Y rút khăn giấy lau miệng: “Vậy theo lời thì đây vẻ là một ứng dụng nghiêm túc nhỉ? Chẳng lẽ tất cả nhiệm vụ phát cho các đều vấn đề ?"
Bồng Ngọc lắc đầu: " cũng nữa. lên diễn đàn xem thử."
"Ối, tìm thấy ."
Bồng Ngọc điện thoại, từng chữ: "Mọi ơi, thấy gần đây nhiệm vụ sai sót ngày càng nhiều ?"
[ là một tiểu tu sĩ Luyện Khí sơ kỳ, mấy ngày mà nhận nhiệm vụ Trúc Cơ kỳ, là ứng dụng ?]
[Không , nhiệm vụ nhận đều bình thường cả.]
[Nói mới nhớ nhiệm vụ nhận dạo cũng chút vấn đề. mà gặp một nữ quỷ ngủ say ngàn năm, suýt chút nữa thì g.i.ế.c . báo cáo, hiện tại vẫn đang điều tra.]
[Mấy thật ? Vậy bây giờ, chúng nên nhận nhiệm vụ nữa ?]
[ nhận nhiệm vụ thể nhận điểm tích lũy, thật sự đổi pháp bảo mà.]
Bồng Ngọc xem một lát : "Ở đây một đại lão trả lời ."
"Nói là hình như liên quan đến linh khí hồi phục, ít quỷ quái đang ngủ say đều ngoài hoạt động ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-song-cua-toi-bien-thanh-tro-choi/chuong-176.html.]
"Đề nghị những chơi thực lực thấp tạm thời đừng nhận nhiệm vụ."
Giang Mãn Y nhíu mày: "Linh khí hồi phục?"
Sao cô cảm nhận nhỉ.
Bồng Ngọc gật đầu: "Đại lão là Kim Đan trung kỳ, nổi tiếng. Đã cô là linh khí hồi phục thì chắc chắn liên quan đến chuyện ."
"Nói mới nhớ, gần đây cũng cảm thấy linh khí quả thật nồng đậm hơn nhiều."
Giang Mãn Y hít sâu một lặng lẽ cảm nhận linh khí, chỉ thấy linh khí hình như cũng khá thưa thớt.
Nói mới nhớ, cô vẫn luôn cảm nhận sự đổi của linh khí, chắc vì cô bao giờ tự tu luyện, dựa nạp tiền để tu luyện đó chứ!
Giang Mãn Y: ...
Vấn đề cứ như việc những chơi bình dân : Ôi, phó bản độ khó tăng kìa nhưng thông vũ khí cũng tăng nên chúng cũng mạnh hơn .
Còn chơi nạp tiền thì lặng lẽ thanh đại bảo kiếm "một đao 999" trong tay chìm suy tư: "Hả? Có ?"
"Chẳng cảm giác đều như , dù thì một đao xuống cũng là 999."
"Nếu thật sự là nguyên nhân mà nhiều quỷ quái dần dần thức tỉnh thì…" Giang Mãn Y : "Vậy cấp hẳn sẽ tay chứ?"
Bồng Ngọc ngớ : "Cấp nào?"
Giang Mãn Y: "Chính là tầng lớp cao đó."
Bồng Ngọc: " chúng chính là tầng lớp cao..."
Giang Mãn Y: !
Xong , hết cách , chờ c.h.ế.t thôi.
"Thôi , hết cứu sư tỷ của ." Giang Mãn Y dẫn Bồng Ngọc và Khương Thật đến nơi mà họ dịch chuyển đến đó dừng .
Sau đó cô nắm lấy cổ áo Bồng Ngọc và Khương Thật, nhấc bổng hai lên biến mất trong nháy mắt.
"Nhất bái thiên địa~"
Tùng Sơn Linh ép mặc hỉ phục, trong tay cầm một đầu sợi chỉ thêu, cao đường trống rỗng, miệng lẩm bẩm: "Chẳng gì cả còn bái."
Cô đang thì cảm thấy sợi chỉ thêu kéo kéo, Tùng Sơn Linh cứng ngắc đầu thì thấy phụ nữ đội khăn voan đỏ, mặc áo cưới bên cạnh .
Cô chỉ cảm thấy khoảnh khắc đột nhiên thể khống chế mà cùng cô dâu cúi hành lễ với cao đường.
"Nhị bái cao đường!"
Tùng Sơn Linh lúc thể cử động, chỉ đôi mắt thể chuyển động. Cô chỉ cần liếc mắt là thể thấy các vị khách phía cô dâu.
Các vị khách đều mỉm cô , giấy bởi vì giấy sống động như .
"Thật hiểu Bạch tỷ tỷ tìm một chú rể như , tìm một thư sinh ."
"Bây giờ thư sinh quá nhiều đáng giá ." Một cô gái khác dùng khăn tay che miệng : "Đạo sĩ mới là hiếm ."
"Bạch tỷ tỷ chỉ thích những thứ hiếm lạ thôi."
"Ai, mấy trăm năm mà Bạch tỷ tỷ vẫn thích cùng khác bái đường thành như ."
"Có gì , chẳng ngươi vẫn luôn thích thoại bản . Nghe bây giờ thoại bản ở nhân gian nhiều lắm, chẳng sung sướng c.h.ế.t ."