Cuộc Sống Của Tôi Biến Thành Trò Chơi - Chương 171

Cập nhật lúc: 2025-12-14 15:36:32
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2B7rpnd9F6

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Thôi , đừng cãi nữa, ông cụ bây giờ sống c.h.ế.t rõ, các ở đây cãi ý nghĩa gì chứ.” Một khác lên tiếng.

 

“Đến lượt cô ở đây chuyện ? Diễn cho ai xem đấy!”

 

Cố Hoa Vinh hít sâu một , mặt cũng chút giữ nổi, ông chắp tay với Giang Mãn Y: “Đại nhân, nhiều điều đắc tội.”

 

“Cũng là quản giáo nghiêm, bọn họ… Thật sự thể thống gì.”

 

“Không cần gọi đại nhân, gọi đại sư là .” Giang Mãn Y xua tay.

 

Cô thấy Cố Ngọc Đường di chuyển về phía trận pháp của thì nhịn nhướng mày: “Ông đoán xem ông tta gì?”

 

Cố Hoa Vinh nhíu mày : “Mấy hòn đá là…”

 

Giang Mãn Y bật khanh khách: “Đây là trận pháp, với họ rằng nếu ai phá hoại trận pháp thì và ông đều thể về nữa.”

 

“Tiền bối.” Bồng Ngọc một bên với vẻ mặt ngơ ngác.

 

Sao từng loại trận pháp .

 

Cố Hoa Vinh tận mắt thấy Cố Ngọc Đường lợi dụng lúc ai chú ý mà lén lút đá một hòn đá.

 

“Chú hai! Chú gì đó!”

 

Cố Sách thấy vội vàng chạy tới: “Sao chú động trận pháp!”

 

Những khác lúc cũng còn tâm trí cãi nữa, họ đồng loạt dậy: “Cái gì!”

 

Hoa Ngưng trừng mắt Cố Ngọc Đường: “Anh điên ! Đại sư trận pháp động !”

 

Cố Ngọc Đường cho là đúng : “Không cẩn thận đụng thôi mà, ai bảo mấy trông chừng cẩn thận.”

 

Đàm Thu thấy lạnh một tiếng: “ đó, cái trận pháp dễ phá hủy như , thấy cái gọi là đại sư cũng chẳng mấy phần công lực.”

 

“Xong xong , ông cụ về nữa .” Có thất hồn lạc phách phịch xuống ghế.

 

Người phụ nữ tóc ngắn càng tức giận đến mức chỉ tay bọn họ: “Đồ khốn! Hai đứa khốn nạn!”

 

Hoa Ngưng cũng ôm ngực: “Mau xem trận pháp còn thể phục hồi !”

 

“Có tác dụng gì chứ?” Cố Ngọc Đường ha ha một tiếng, càng đá văng hòn đá đất.

 

Cả trận pháp phá hỏng.

 

“Anh cả c.h.ế.t , chị dâu cũng c.h.ế.t , ông cụ Cố bây giờ cũng về nữa .” Cố Ngọc Đường toe toét : “Vậy thì với tư cách là con trai trưởng của nhà họ Cố.”

 

"“Di sản đương nhiên tất cả đều thuộc về !” Ông giang hai tay: “Vừa ông cụ Cố cũng di chúc đúng ?”"

 

“Nếu di chúc thì tin các sẽ gấp gáp như !”

 

“À, đúng , đạo trưởng Thanh Vũ đến đây chắc cũng mất mấy ngày, đến lúc đó ông cụ thối rữa hết .”

 

Cố Hoa Vinh cảnh mà tức đến run cả tay: “Cái đứa con bất hiếu !”

 

“Đừng gấp, trận pháp thật là một trận xui xẻo.” Giang Mãn Y : “Ai phá hoại trận pháp, sẽ xui xẻo một tháng.”

 

“Thế nào, tồi chứ.”

 

Khương Thật gãi đầu: “Thì .”

 

Sư phụ đây là đang giăng bẫy bắt ?

 

Bồng Ngọc một bên chớp chớp mắt, thế giới còn loại trận pháp như ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-song-cua-toi-bien-thanh-tro-choi/chuong-171.html.]

 

Hơn nữa, vị tiền bối là ai, từng đến.

 

Vừa lẽ còn mơ hồ nhưng bây giờ phản ứng mới phát hiện vị tiền bối thể trực tiếp đến Âm giới vớt thì đây bình thường.

 

Theo lẽ thường, nếu cô lợi hại như , sư phụ hẳn nhắc đến cô chứ.

 

Bồng Ngọc nghĩ một lát, quyết định khi về sẽ hỏi sư phụ.

 

“Trận xui xẻo?” Cố Hoa Vinh nhịn tức đến bật : “Được , cứ để nó gặp xui xẻo .”

 

“Đại sư, bây giờ thể trở về thể xác của ?”

 

Giang Mãn Y gật đầu: “Kịch xem xong , đương nhiên là .”

 

Mấy lượt chui thể xác, Cố Ngọc Đường vẫn đang mơ mộng về việc thừa kế tất cả di sản: “Các lấy gì mà tranh với ?”

 

Ông Hoa Ngưng: “Cô là ngoài, Cố Ngọc Sơn còn kịp về thì cô thể gì?”

 

“Cho dù về thì cũng thấp hơn một bậc.”

 

“Biết tôn ti trật tự ?”

 

Hoa Ngưng còn nhưng ho khan mấy tiếng, bà vội vàng lấy khăn tay che miệng. Cố Sách một bên cũng đỡ bà: “Mẹ, ?”

Anan

 

“Thấp hơn một bậc?” lúc Cố Ngọc Đường đang điên tiết thì một giọng uy nghiêm vang lên.

 

Cố Ngọc Đường sợ đến run cả , ông thể tin đầu : “Bố…”

 

“Ông cụ!” Những khác cũng vội vàng xúm .

 

“Ông cụ, ông !”

 

Giang Mãn Y dậy nhường chỗ cho họ, lúc họ nên tiến lên tận hiếu .

 

“Tất cả cút cho !” Cố Hoa Vinh vung tay: “Các ngoài cãi còn gì?”

 

“Còn con nữa! Cố Ngọc Đường khụ khụ!”

 

Cố Hoa Vinh nhớ đến lời đứa con bất hiếu , tức đến suýt thở nổi: “Từ hôm nay trở , con phép bước chân nhà họ Cố nửa bước, nhà họ Cố như con!”

 

Cố Ngọc Đường trợn tròn mắt, loạng choạng suýt ngã xuống đất, vẫn là Đàm Thu đỡ một tay, cô mắt ngấn lệ Cố Hoa Vinh: “Ông cụ, Ngọc Đường là đang răn dạy bọn họ, ý gì khác ạ.”

 

đúng đúng, con là đang răn dạy bọn họ cái đám lời , bố, bọn họ…”

 

“Câm miệng!”

 

Cố Hoa Vinh lạnh lùng ông : “Con thực sự nghĩ thấy gì , nhà họ Cố con một tay che trời đúng .”

 

“Đưa ông ngoài cho .”

 

Ông xong, mấy vệ sĩ ở cửa lập tức tay kéo hai đang lóc ầm ĩ ngoài.

 

Cố Hoa Vinh dậy, mặt lộ vẻ cảm kích Giang Mãn Y: “Lần đa tạ đại sư tay cứu giúp, mới thể sống sót trở về.”

 

“Không cần nhiều, việc cấp bách bây giờ là tìm kẻ .”

 

Giang Mãn Y đám đông đảo như : “Làm phiền tìm cho chúng một nơi yên tĩnh.”

 

Cố Hoa Vinh vội vàng gật đầu, ông đầu lướt qua, cuối cùng ánh mắt dừng Cố Sách đang đỡ Hoa Ngưng: “Cố Sách , đưa đại sư nghỉ ngơi một chút.”

 

Hoa Ngưng thì dùng tay ấn ấn tay Cố Sách đang đỡ : “Mau .”

 

 

Loading...