"Đây chính là phú hào thế mạng cho Tông Cừu ?"
Triệu Sinh một cái: "Ông tà thuật giáng xuống , thể che mắt Vô Thường bắt , thậm chí còn khiến khổ chủ nên lời, ý thức cũng vô cùng mơ hồ."
"Tà thuật?" Tôn Soái bên cạnh kinh ngạc, còn loại pháp thuật như .
Thì ông lão chuyện mà là căn bản thể .
Giang Mãn Y cau mày, chỉ khẽ nhấc tay, tà thuật đang che mắt Cố Hoa Vinh lập tức tan biến.
Mọi thấy dáng vẻ ông đổi, so với vẻ ban đầu khó gần thì dáng vẻ hiện tại trở nên cao quý hơn nhiều.
Cố Hoa Vinh chỉ cảm thấy trải qua một giấc mơ dài, trong mơ ông thấy một mặc áo choàng đen cầm một chiếc móc câu hồn phách của ông .
Sau đó, ông mơ mơ màng màng cứ , đến là một đội mũ trắng dẫn .
Người đội mũ trắng đó gọi ông là Tông Cừu.
Về , ông như rơi vũng bùn, thấy gì mà cũng thấy gì.
Cho đến tận bây giờ, trong lúc mơ hồ ông mới nhớ hình như là Tông Cừu.
Ông tên là Cố Hoa Vinh.
"Đây là... Đâu ?" Cố Hoa Vinh khung cảnh mắt Bạch Vô Thường đội mũ trắng và mấy đang mặt.
Giang Mãn Y mở lời: "Đây là Âm giới. Ông một yêu tà hại, yêu tà câu hồn phách của ông lừa dối Vô Thường để bắt ông c.h.ế.t cho Tông Cừu."
"Ông quen Tông Cừu ?"
Sau khi Cố Hoa Vinh hồi phục tỉnh táo, ánh mắt cũng sắc bén hơn vài phần: "Tông Cừu..."
" đương nhiên quen ."
Ông bầu trời Âm gian đôi tay trong suốt, trong lòng cũng thêm vài suy đoán.
"Tông Cừu và giờ hợp, thương trường cũng nhiều tranh chấp, các vị là ông hại ?"
" .” Giang Mãn Y : "Chuyện để hãy , chúng tìm hồn phách của đạo trưởng ."
Triệu Sinh cau mày: "Vậy đạo trưởng là thế mạng cho ai mà đến Âm giới ?"
Giang Mãn Y im lặng hai giây: "Hắn cũng là xuất hồn ngày hôm qua, xem thể điều tra ."
"Không .” Triệu Sinh : "Trong một ngày vô vong hồn đến Âm giới. Nếu tên thì e rằng khó tìm."
"Thôi , đợi xem một quẻ." Giang Mãn Y lấy ống quẻ.
Mấy con quỷ cô nhắm mắt xem quẻ.
"Tìm thấy . Hắn tên là Bồng Ngọc, thế mạng cho Lâm Thiên Lỗi."
Triệu Sinh bấm đốt tay tính toán một chút: "Đi theo ."
Tuy Cố Hoa Vinh đạo sĩ là ai nhưng vẻ cũng giống như ông, đều là c.h.ế.t cho khác.
Ông theo sát Bạch Vô Thường, mấy cùng đến một đàn ông cũng đang ngơ ngác. Giang Mãn Y giúp hóa giải tà thuật.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-song-cua-toi-bien-thanh-tro-choi/chuong-170.html.]
Người đàn ông cũng từ dáng vẻ mũm mĩm biến thành một thư sinh thanh tú vận đạo bào.
Bồng Ngọc mở mắt thở dốc từng lớn, như Cố Hoa Vinh mà mất ý thức.
Ngược , cứ như giam cầm trong chính cơ thể , thể thấy, thể thấy nhưng cơ thể chịu sự kiểm soát của bản .
Giống như một thực vật, trơ mắt khi thất bại tên đạo sĩ tà ma áo đen dùng tà thuật Vô Thường dẫn đến Âm giới .
Hắn rõ một khi rời khỏi thể xác quá lâu thì e rằng cả đời sẽ bao giờ thể về nữa.
“Vãn bối Bồng Ngọc, đa tạ mấy vị đại nhân.”
Bồng Ngọc hành một lễ, rõ ràng là mấy cứu .
Nếu với tu vi của thì e rằng thể thoát .
Giang Mãn Y lắc đầu: “Không cần , còn nhớ xảy chuyện gì ?”
Vừa cô vì nhanh nên chỉ tính toán tên của vị đạo trưởng và ai là c.h.ế.t .
Bồng Ngọc nhíu mày: “ là để cứu ông cụ nhà họ Cố mà tự rời khỏi cơ thể. đuổi theo hồn phách của ông cụ.”
“ ngờ giữa đường gặp một mặc áo đen, đầu mũ che kín nên rõ mặt , hơn nữa tay nhanh, pháp lực cao cường, căn bản đối thủ.”
“Rất nhanh bại trận, đó thấy lấy một đồng tiền xu, dùng đồng tiền đó để thi pháp với , lập tức thể kiểm soát hành động của nữa.”
“Chỉ thể mặc cho Vô Thường đưa đến Âm giới.”
“Áo đen, đồng tiền, xích câu hồn.” Triệu Sinh lẩm bẩm trong miệng: “Hiện tại chúng vẫn đây rốt cuộc là là quỷ nhưng việc bắt linh hồn sống thế mạng là trọng tội.”
Anan
“Nhất định bắt về quy án!”
Giang Mãn Y khẽ gật đầu: “Việc cấp bách bây giờ vẫn là đưa họ về thể xác, ở càng lâu càng an .”
“Đại nhân, bây giờ là tình huống gì?” Cố Hoa Vinh nhịn lên tiếng hỏi.
Ông c.h.ế.t chắc cũng một thời gian , ở nhà loạn thành cái dạng gì.
nghĩ đạo trưởng và đại nhân đến giải cứu ông, thì tình hình chắc cũng đến nỗi tệ lắm.
Giang Mãn Y khẽ một tiếng: “Ông bây giờ , một đám con cháu hiếu thảo đang chờ ông đó.”
Cô đưa Cố Hoa Vinh, Bồng Ngọc và Khương Thật đến Dương gian.
Thật trùng hợp, cô đến trò để xem.
“Khoan vội nhập hồn là chúng xem thử bọn họ gì thế nào?”
Cố Hoa Vinh con trai con gái đang cãi vã ồn ào.
“Cái con nhỏ đó lâu thế vẫn về?” Cố Ngọc Đường chống nạnh .
Hoa Ngưng một bên uống một ngụm : “Anh gấp cái gì, đại sư phép tìm hồn cũng cần thời gian chứ.”
“Hừ, thấy vẫn nên đợi đạo trưởng Thanh Vũ .” Đàm Thu khoanh tay ngực: “Tuổi nhỏ thế , thấy chắc bao nhiêu bản lĩnh thật sự.”
Người phụ nữ tóc ngắn nhịn lên tiếng: “Không bản lĩnh thật sự? Vậy lúc rút kiếm gỗ đào , cô sợ c.h.ế.t khiếp ?”