Cuộc Sống Của Tôi Biến Thành Trò Chơi - Chương 169
Cập nhật lúc: 2025-12-14 15:36:30
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Anh thầm cảm thán sự lợi hại của đại sư, những khác thì cô cầm ống quẻ lắc lắc.
Cố Ngọc Đường dù thêm vài câu nhưng vị đại sư thật sự thể biến đồ vật từ khí.
Huống hồ cô chỉ mặc một chiếc áo cộc tay, chỗ nào để giấu đồ nên căn bản thể nào là ảo thuật .
Hơn nữa, ông cũng khá sợ phụ nữ dùng kiếm chỉ .
Thế là đều ăn ý giữ im lặng.
Không lâu , Giang Mãn Y mở mắt, cô cau mày : "Chuyện phức tạp, hồn phách của ông lão và đạo trưởng hiện tại vẫn gặp vấn đề lớn."
" tiện nhiều với các vị, sẽ tìm hồn phách về ."
Hoa Ngưng ông lão nguy hiểm đến tính mạng mới thở phào nhẹ nhõm: "Đại sư bất cứ yêu cầu gì cứ việc ."
Giang Mãn Y hứng thú đám một cái, trong đó Cố Ngọc Đường đối mắt với cô thì lập tức dời tầm chỗ khác.
Cô nhếch môi: " quả thực một chuyện cần các vị giúp đỡ."
Cố Sách mở lời: "Là gì ? Nếu cần bùa giấy nếp gì đó thì chúng chuẩn sẵn ở đây ."
"Ấy." Giang Mãn Y xua tay: "Cái đó thì cần."
" và t.ử của xuất hồn . Để tránh xảy sai sót về , sẽ bố trí một trận pháp, trận pháp các vị tuyệt đối để khác phá hoại, nếu e rằng..."
Giang Mãn Y nghiêm túc : "E rằng và ông lão đều thể bình an về nữa."
Hoa Ngưng cô thì lập tức gật đầu: "Đại sư yên tâm, chúng sẽ túc trực rời ở đây."
"Vậy thì quá ." Giang Mãn Y lấy từ trong ba lô mấy viên đá, đặt xuống đất tạo thành một vòng tròn lớn.
"Lại đây." Cô với Khương Thật.
Khương Thật gật đầu cũng bắt chước Giang Mãn Y thiền nhập định.
Mọi chỉ thấy khi hai sư đồ thiền thì còn thở nữa, Hoa Ngưng lập tức về phía họ: "Ai cũng động trận pháp đại sư để , nếu ai động thì đó chính là hại ông cụ, hiểu ?"
Cố Ngọc Đường khinh thường hừ một tiếng: "Nhà họ Cố vẫn tới lượt một phụ nữ như cô lên tiếng ."
Trong trạng thái linh hồn, Giang Mãn Y thấy cảnh thì nhịn một tiếng.
Khương Thật cô câu hồn , ngơ ngác hỏi: "Sư phụ, gì ?"
Giang Mãn Y nhướng mày: "Anh thấy bọn họ thú vị ? Mỗi một bụng tâm cơ."
"Sư phụ, sách cũng thấy loại trận pháp nào mà phá hoại thì hồn phách về .” Khương Thật chút nghi hoặc.
Anan
Giang Mãn Y đầy ẩn ý: "Cái , đến lúc đó sẽ ."
"Thôi , đừng chuyện nữa. Chúng cứu ông cụ và đạo trưởng về ."
Hai trực tiếp dịch chuyển tức thời.
Khương Thật con đường âm u và tăm tối, đường thường nào mà hai bên những binh lính mặc giáp cầm vũ khí và con đường những kiến trúc cổ lớn nhỏ.
Bầu trời ở đây mang một màu đen đặc quánh, dường như là mực tàu bao giờ thể rửa sạch, cứ thế tùy ý vẩy lên trời.
Cậu ngẩng đầu tấm biển treo nóc nhà: "Xưởng việc Bạch Vô Thường."
"Sư phụ, đây là ạ?"
Giang Mãn Y trong xưởng việc của Bạch Vô Thường : "Không vẫn luôn xem Âm gian ?"
"Đây chính là Âm Tào Địa Phủ."
Cô mà ai ngăn cản, dù cũng là khách quen . Lúc Triệu Sinh đang bận rộn máy tính, thấy cô đến thì ngẩng đầu: "Hôm nay thời gian đến đây ?"
Giang Mãn Y trực tiếp vấn đề: "Nói đến chuyện hôm nay gặp một việc thú vị."
"Ồ? Kể xem nào?" Triệu Sinh nhấc tay, mặt Giang Mãn Y và Khương Thật lập tức xuất hiện hai tách .
"Đây là t.ử Khương Thật của cô , gặp ."
Khương Thật vội vàng gật đầu: "Vâng."
ANh cẩn thận chiếc mũ đầu Triệu Sinh: "Nhất kiến sinh tài..."
"Ngài chính là Bạch Vô Thường ?"
Triệu Sinh chỉnh mũ: "Gọi cũng , bình thường cứ gọi một tiếng Bạch đại nhân là ."
"Kính chào Bạch đại nhân." Khương Thật vội vàng chắp tay.
Giang Mãn Y đợi họ xong mới : "Có một phú hào mất hồn phách, một đạo trưởng tìm hồn nhưng cũng mất hồn phách của ."
" dùng bói toán một quẻ, đoán xem đoán gì?"
Triệu Sinh khẽ cau mày: "Là xuất hồn? Không đúng, dẫn dắt họ xuất hồn ?"
Giang Mãn Y uống một ngụm : "Hồn phách của phú hào và đạo trưởng đang ở Âm giới, hơn nữa còn là Vô Thường trướng dẫn hồn họ đến đây."
"Cái gì?"
"Anh đừng vội, bọn họ lạm dụng quyền lực," Giang Mãn Y Triệu Sinh: "Mà là kẻ dùng dây câu hồn để câu linh hồn của họ đó dùng phép che mắt để thế mạng. Vô Thường trướng lừa nên mới dẫn họ đến Địa Phủ."
Biểu cảm mặt Triệu Sinh rõ ràng trở nên nghiêm túc: "Dây câu hồn?"
Số dây câu hồn mà bên Bạch Vô Thường họ mất chỉ mỗi sợi của Triệu Tứ, tính lặt vặt thì hiện tại vẫn còn hai sợi đang lưu lạc bên ngoài.
Chỉ thể rằng chế độ Vô Thường của Địa Phủ đây vấn đề lớn, những Vô Thường thực lực, dù pháp khí thì cũng vẫn khó mà giữ , ngược còn vì thế mà mất mạng.
Cũng chính vì nên bây giờ trở thành Vô Thường đều cần một loạt các bài kiểm tra mà đủ thực lực cũng chỉ mới là vặn nhập môn.
" ." Giang Mãn Y hồi tưởng cảnh tượng thấy: " chỉ bói là một đần ông dương gian cận kề cái c.h.ế.t nên tìm kiếm tà thuật và một tà vật trợ giúp. Không hứa hẹn gì với tà vật đó mà khiến tà vật tay giúp thế mạng thoát khỏi cái c.h.ế.t."
"Phú hào chính là kẻ c.h.ế.t đó."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-song-cua-toi-bien-thanh-tro-choi/chuong-169.html.]
"Và tà vật đó dùng dây câu hồn để câu hồn phách của phú hào ."
Triệu Sinh đến đây thì dậy: "Cô tà vật đó ở ?"
Có tin tức về dây câu hồn, đó là chuyện lớn.
Dây câu hồn thất lạc bên ngoài lâu xuất hiện, một khi xảy chuyện chắc chắn sẽ vô tội mất mạng.
Hắn xử lý nhanh nhất thể.
Giang Mãn Y uống nốt ngụm cuối cùng: " bói nhưng đàn ông dương gian là ai, đến lúc đó sẽ hỏi thăm xem ."
"Việc cấp bách bây giờ là đưa hồn phách của phú hào và đạo trưởng trở về cơ thể họ."
"Sinh hồn một khi rời khỏi cơ thể bảy mươi hai giờ thì e rằng họ sẽ bao giờ thể về nữa."
Triệu Sinh gật đầu: "Đi xem ."
"Người đàn ông tên là gì?"
Giang Mãn Y chậm rãi : "Tông Cừu."
Triệu Sinh nhấp chuột máy tính một hồi, đó : "Bảy giờ tối qua, chúng quả thực đăng ký Tông Cừu ."
Hắn dậy: "Bây giờ hẳn đang ở quảng trường."
Trên quảng trường quỷ qua quỷ , một ông lão tóc bạc đang bên bồn hoa. Ông lão những con quỷ đó mà mơ màng như thể chứng mất trí nhớ ở già.
"Ông lão, ông đang gì ?"
Tôn Soái gõ chữ xong ngoài dạo thì thấy con quỷ mới kỳ lạ , quan sát con quỷ mới nửa tiếng .
Thông thường, quỷ mới xuống Âm giới thường sẽ tò mò xung quanh hoặc chìm đắm trong tin dữ rằng c.h.ế.t mà thể thoát .
một con quỷ như thế chỉ chằm chằm một chỗ thì hiếm thấy.
Bởi vì ánh mắt của ông trống rỗng, giống như... Bị ngốc .
một khi trở thành quỷ, dù khi c.h.ế.t mất trí nhớ ở già thì khi c.h.ế.t cũng sẽ hồi phục tỉnh táo.
Vì Tôn Soái mới tò mò đến hỏi.
Cậu ông lão nhưng ông lão trả lời . Tôn Soái bèn đưa tay vẫy vẫy mắt ông lão: "Ông lão?"
"Thật kỳ lạ, giống như mất hồn ."
"Hộc... Hộc..."
Tôn Soái thấy một tiếng thở khò khè, chỉ thấy ông lão khẽ há miệng như gì đó nhưng chỉ thể phát những tiếng "hộc hộc" vô nghĩa giống như một con rối rỉ sét, ánh mắt trống rỗng, cơ thể cứng đờ.
"Hộc... Hộc..."
Tôn Soái tiếng thở khò khè của ông , đang nghĩ xem nên tìm Vô Thường xem , kết quả đầu thì thấy Mạnh Bà và Bạch Vô Thường xuất hiện quảng trường.
"Mạnh Bà đại nhân! Bạch đại nhân!"