Cuộc Sống Của Tôi Biến Thành Trò Chơi - Chương 167

Cập nhật lúc: 2025-12-14 15:36:28
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Cậu thành kiến gì về giới tính của đại sư nhỉ?” Quý Giản bên : "Cậu đừng vì đại sư là phụ nữ mà coi thường cô , coi chừng đến lúc đó cô rắc tro cốt của đấy."

 

Cố Sách: ...

 

“Tớ chỉ là cảm thấy khác so với tưởng tượng thôi, tớ hề coi thường.”

 

“Đại sư trong truyền thuyết chẳng đều mặc đạo bào, tóc bạc phất phơ hoặc tiên phong đạo cốt ?”

 

Quý Giản "ha" một tiếng: "Cậu cái quái gì, đó là đại sư bình thường, tớ giới thiệu cho là đại sư tầm thường ."

 

“Cậu hiểu ? Hơn nữa, đại sư đến chỗ bằng cách nào ?”

 

Cố Sách dập tắt điếu thuốc: "Đến bằng cách nào?"

 

“Dịch chuyển tức thời!” Quý Giản : "Một thời gian đại sư còn ở chỗ tớ, nghĩ xem giữa chúng cách bao xa."

 

“Hơn nữa, tớ xem livestream của đại sư. Trước đây cô dường như về phía đông, thì ở phía tây nam, xem đại sư đến bằng cách nào."

 

Cố Sách đột ngột ngẩng đầu: "Thật ?"

 

Quý Giản: "Tớ lừa gì? Dù thì đừng diễn cảnh coi thường đại sư cuối cùng vả mặt đấy, thì đến lúc đó tớ cũng khó ăn với đại sư."

 

Anan

Cố Sách gật đầu: "Tớ ."

 

Người thể mặt mà bắt hình dong, bất kể vị đại sư trẻ đến mức nào, dù thì cứ tiếp đãi t.ử tế là .

 

Vả ban đầu vốn nghi ngờ gọi nhầm nhưng về sự lợi hại của đại sư thì cũng thể thấy phần nào qua bùa bình an.

 

Tóm , tin em của sẽ hại .

 

Sau khi cúp điện thoại, Cố Sách lập tức thẳng đến đường Thính Bình.

 

“Alo? Đại sư, xin chào, đến , xin hỏi cô đang ở ạ?"

 

Cố Sách gọi điện thoại, lái xe chậm rãi tìm kiếm.

 

Giang Mãn Y và Khương Thật mỗi cầm một cây kem đang ăn: " thấy , xe màu đen đúng ?"

 

Cố Sách gật đầu thì thấy một nam một nữ về phía . Vị đại sư trông trẻ, là Quý Giản ám thị tâm lý cho quá nhiều nữa.

 

Giờ chỉ thấy vị đại sư tay cầm kem khí chất vô cùng xuất chúng, mang một vẻ thoát tục nhưng nhập thế.

 

Ngay cả đàn ông... Đầu vàng hoe bên cạnh đại sư, trông cũng giống .

 

Còn con chim vai đại sư trông ngoan, bất động bay.

 

Quả nhiên đại sư là cao nhân! Ngay cả chim cũng ngoan đến thế!

 

"Đại sư." Cố Sách dừng xe, xuống xe mở cửa cho Giang Mãn Y.

 

Giang Mãn Y tiên tìm một thùng rác vứt kem , đó mới lên xe.

 

Khi xe khởi động, cô lên tiếng: "Đây là đồ của , Khương Thật. Anh là Cố Sách đúng ?"

 

Cố Sách gật đầu: “Xin chào đại sư, xin chào ngài Khương."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-song-cua-toi-bien-thanh-tro-choi/chuong-167.html.]

Khương Thật cũng gật đầu: "Chào , chào ."

 

Kể từ mỗi sư phụ giới thiệu, khác vẫn gọi là đồ của Giang Mãn Y nên bỏ cái danh xưng đó .

 

Giờ thì cuối cùng cũng thể cho khác là Khương Thật.

 

“Đại sư, chuyện nhà chắc Ưng Tinh với cô đúng ?” Cố Sách lái xe : "Tối qua chúng mời một vị đạo trưởng..."

 

“Sau khi ông đến thì quỷ quấy phá, ông cụ quỷ lừa câu hồn nhưng vị đạo trưởng đó trong lúc chiêu hồn dường như gặp chút vấn đề, hồn phách cũng câu mất ."

 

Anh nhíu chặt mày: "Giờ thì nhà chúng rối như tơ vò."

 

“Tình hình nhà chúng phức tạp. Chú bác cũng mời mấy vị đạo trưởng khác đến. Nếu đến lúc đó họ gì thất lễ thì xin đại sư đừng so đo với họ.”

 

Giang Mãn Y nhướng mày; "Sao thế ."

 

bao giờ so đo với khác nhưng nếu khiêu khích hết đến khác, cô thường sẽ trả thù ngay tại chỗ.

 

Từ đường Thính Bình đến nhà Cố Sách cũng xa, chỉ mất nửa tiếng đồng hồ, ba đến nhà Cố Sách.

 

Chuẩn xác hơn thì nên là nhà họ Cố.

 

Giang Mãn Y Cố Sách dẫn đến phòng khách, bước thấy một đám giàu , ai nấy đều sang trọng, đang về phía cô.

 

Trong đó một đàn ông trung niên mặc vest chỉnh tề bước đến, ông mặt lạnh Cố Sách: "Ông cụ sống c.h.ế.t rõ, dẫn một phụ nữ đến đây gì?"

 

“Nếu chuyện yêu đương thì cũng xem dịp chứ.”

 

Hoa Ngưng ban đầu thấy Cố Sách dẫn một phụ nữ đến bắt đầu đau đầu, giờ chú hai của Cố Sách thì dậy : “Anh hai, em lọt tai lời của ."

 

“Cố Sách là mời đại sư về, cũng là vì ông cụ, tấm lòng thành của thằng bé trong miệng hai thành chuyện yêu đương .”

 

Bất kể phụ nữ là ai, dù cũng thể đội lên đầu con trai cái mũ lựa dịp chuyện yêu đương.

 

Tuy thể Hoa Ngưng yếu ớt nhưng lúc khí thế hề thua kém.

 

Cố Ngọc Đường liếc bà: "Đại sư?"

 

Đôi mắt sắc bén như đuốc của ông quét qua Giang Mãn Y: "Tuổi còn trẻ như , là đại sư e rằng nực đấy."

 

Cố Sách vội vàng : "Chú hai, đây đích thực là đại sư, là Ưng Tinh giới thiệu đó ạ."

 

“Giờ những lời cũng vô ích, chi bằng hết để đại sư xem ông nội ."

 

“Để cô xem thì thể cái gì? Đừng đến lúc đó còn xông kinh động ông cụ.” Một phụ nữ ăn mặc sang trọng với trang sức lấp lánh khoanh tay Giang Mãn Y.

 

“Theo , cứ đợi đạo trưởng Thanh Vũ đến hãy .”

 

“Tối qua chẳng tìm một đạo trưởng vô dụng còn tự chuốc họa ?" Người phụ nữ đoạn còn liếc một phụ nữ tóc ngắn đang .

 

Người phụ nữ tóc ngắn thì nhíu mày : "Bà!"

 

“Lúc đó tình thế cấp bách hành động linh hoạt, nếu đại sư đến thì ai mà ông cụ câu hồn chứ?"

 

“Hơn nữa cho dù thế nào nữa thì cũng đến lượt một kẻ tình nhân như bà lên tiếng!”

 

 

Loading...