Cuộc Sống Của Tôi Biến Thành Trò Chơi - Chương 132

Cập nhật lúc: 2025-12-14 15:18:35
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

[Khen viên đá mà viên đá sinh linh trí, còn phù hộ cho họ! Giờ nhặt đá còn kịp ?]

 

[Vậy tinh linh đá nhập mà còn kỳ lạ như .]

 

[Quả nhiên khi lập quốc, thứ gì cũng thể thành tinh, thế tổ tông cũng nên nuôi dưỡng gì đó.]

 

[Loại yêu tinh bán ?]

 

[Các bác ơi, qua một khu rừng thấy tiếng của một cô bé, đó yêu tinh , bỏ lỡ điều gì !]

 

[Người bên đừng kích động, thể là tiếng của cáo, tiếng của cáo cũng gần giống tiếng của cô bé.]

 

“Vậy thì đúng .” Giang Mãn Y tiếp tục : “Sau đó, bà cố của cô qua đời và đúng lúc đó tinh linh đá đang đột phá, rơi trạng thái bế quan.”

 

“Bà mất, lập tức chôn cất cùng với viên đá mà bà yêu thích nhất.”

 

“Kết quả bây giờ mộ trộm mà cũng . Viên đá đó tỉnh cách đây một thời gian thì phát hiện vứt cống rãnh bẩn thỉu, đương nhiên tức giận.”

Anan

 

“Cái gì? Ai trộm mộ tổ tiên của chúng !” Hoắc Tiểu Sương thể tin .

 

Mộ tổ tiên nhà họ đều chôn ở quê, bây giờ đều ăn ở thành phố lớn nhưng họ vẫn về quê tảo mộ dịp lễ tết.

 

Hơn nữa, mộ tổ tiên cũng loại mộ cổ nhiều vật tùy táng, trộm mộ chứ?

 

Giang Mãn Y dừng một chút: “Chuyện trong phạm vi xem bói, tóm nó tức giận một là vì bình thường nó sạch sẽ, kết quả bây giờ tỉnh dậy thấy trong cống rãnh bẩn thỉu.”

 

“Hai là cảm thấy các con cháu đời quá bất hiếu, mộ tổ tiên đào mà còn .”

 

“Cho nên nó nhập Noãn Noãn để mặt tổ tiên của dạy dỗ một chút.”

 

[Đào mộ tổ tiên sẽ trời đánh!]

 

[Chả trách nó bắt gọi nó là tổ tông. Nói đúng thì tuổi của nó cũng thể coi là tổ tông của , hơn nữa bình thường nó còn phù hộ cho .]

 

[Mau về xem mộ tổ tiên nhà .]

 

[Đột nhiên cũng nhớ lâu cúng bái tổ tiên, mong họ đừng giận, hai ngày nữa sẽ về.]

 

[Tinh linh đá cũng trọng tình cảm, nó giận cũng vì cảm thấy đối xử với bà cố.]

 

[Yêu tinh cũng tình, yêu tinh cũng yêu, yêu mèo nhà như , liệu một ngày nào đó nó thành tinh ? Mèo yêu nhỏ đáng yêu.]

 

[ bắt đầu nhặt đá , đợi nhặt một trăm viên, sẽ lau chùi mỗi ngày, thắp hương mỗi ngày, thể nào cũng một viên thành tinh đúng haha.]

 

[Phòng livestream đang kể chuyện ? Người mới thắc mắc.]

 

[Người bên , streamer là đại sư, nhấn theo dõi sớm một chút trúng suất.]

 

“Vậy bây giờ ?” Hoắc Tiểu Sương lo lắng hỏi: “Chúng đưa Noãn Noãn về quê, sửa sang mộ tổ ?”

 

“Viên đá đó… Ừm, tổ tông đá…”

 

Hoắc Tiểu Sương chút ấp úng.

 

Hoắc Tinh Vũ bên cạnh vội vàng bổ sung: “Bản thể của tổ tông đá ở ?”

 

Giang Mãn Y: “Vị trí cụ thể của bản thể thì cũng , dù xem bói là chuyện của Noãn Noãn mà.”

 

“Mọi thể hỏi nó, nó chắc sẽ cho nhưng nhất nên mang theo chút lễ vật tạ tội.”

 

“Dù nó cũng phù hộ cho lâu , cũng là phận bà cố của cô nên mới đối với như .”

 

Hoắc Tiểu Sương xong gật đầu: “Đại sư , đa tạ đại sư!”

 

Nếu đại sư cho bà thì bà thật sự ngờ là như .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-song-cua-toi-bien-thanh-tro-choi/chuong-132.html.]

Nghĩ kỹ hồi nhỏ bà từng hỏi bố trong mộ bà cố vật tùy táng . Bố bà vật tùy táng của bà cố chỉ một viên đá.

 

Bây giờ nghĩ thì khớp .

 

Hoắc Tiểu Sương thấy cuộc gọi liên lạc ngắt thì vội vàng gọi điện cho em gái là Hoắc Tiểu Tuyết: “Alo? Chị Noãn Noãn , chị cho em …”

 

“A!” Hà Thái xe cứu thương, chỉ cảm thấy vùng hạ đau đến tê dại.

 

Gã hối hận , hối hận vì nên trêu chọc .

 

Nếu gã mắng cô, gã đau đến thế .

 

Lúc trong đầu gã cứ lặp lặp lời bác sĩ với gã: “Nếu chi vẫn còn, thực trong vòng sáu tiếng vẫn thể nối .”

 

“Đáng tiếc…”

 

Đáng tiếc là chi của gã ném bồn cầu, nước xả một cái là còn tìm thấy.

 

Hà Thái mặt mang theo biểu cảm đau đớn, sự hối hận tan biến trong chốc lát.

 

Hận quá!

 

Gã hận quá mất! Tại tiện nhân thủ đoạn lợi hại như , tại là gã!

 

Dựa ! Dựa !

 

Hà Thái càng nghĩ thì biểu cảm càng vặn vẹo, chỉ hận thể g.i.ế.c c.h.ế.t Giang Mãn Y ngay bây giờ.

 

Tiếng trong đầu gã ngày càng lớn, oán niệm thẳng lên trời. Hà Thái chỉ cảm thấy ý thức của cũng ngày càng mơ hồ, lờ mờ như thấy giọng của bác sĩ.

 

“Bệnh nhân xuất huyết nhiều…”

 

Hà Thái chỉ cảm thấy thời gian trôi qua lâu lâu, đợi đến khi gã mở mắt nữa thì thấy chính đang xe cứu thương, thấy bác sĩ đang cấp cứu cho .

 

“Anh là Hà Thái đúng ?” Gã đang mơ hồ thì thấy bên cạnh một mặc trường bào trắng, đầu đội một chiếc mũ cao, tay cầm một sợi dây xích đang gã.

 

Nhất kiến sinh tài ư?

 

Hà Thái mơ hồ gật đầu thì đàn ông đó tiếp tục : “Được , theo đến Địa Phủ để trình diện .”

 

“Địa Phủ?”

 

Hà Thái phản ứng , gã hoảng hốt chạy: “ Địa Phủ , !”

 

g.i.ế.c tiện nhân đó báo thù!”

 

“Haha đúng , bây giờ là quỷ , là quỷ thì thể g.i.ế.c cô !”

 

Vẻ mặt Hà Thái điên cuồng như mất trí, gã lớn định bỏ chạy.

 

Triệu Sinh kiên nhẫn vung dây câu hồn. Hà Thái định chạy trốn kéo ngược : “Còn chạy ư? Tội chồng thêm tội.”

 

“Dám lăng mạ Mạnh Bà, đúng là phúc khí đấy. Mạnh Bà đặc biệt dặn chăm sóc thật kỹ.”

 

Hà Thái chạy trốn nhưng phát hiện thể nhúc nhích, gã mở miệng nhưng tài nào há .

 

Lại thế nữa, thế nữa!

 

Tại lúc nào cũng chỉ đối xử như chứ!

 

Triệu Sinh liếc Hà Thái, khẽ lắc đầu lóe lên một cái xuất hiện ở Âm giới.

 

Hà Thái cảnh vật đột ngột đổi, gã sợ hãi tức giận, tại c.h.ế.t mà vẫn còn khác quản thúc.

 

là quỷ , tại thể báo thù!

 

 

Loading...