Cuộc Sống Của Tôi Biến Thành Trò Chơi - Chương 130
Cập nhật lúc: 2025-12-14 15:18:33
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hà Thái dáng vẻ của cô, trong lòng chút bất an nhưng hừ một tiếng: “Làm gì chứ, chỉ là giả thần giả quỷ thôi.”
Gã mở nhóm chat , lúc trong nhóm tràn ngập tin nhắn.
[Anh Thái đỉnh quá, c.h.ử.i !]
[[Ảnh chụp màn hình], [Ảnh chụp màn hình].]
[ chụp màn hình , hahahaha, sắc mặt cô kìa, chắc về sẽ ôm đồ thút thít mất thôi.]
[Cười c.h.ế.t , cái lũ tiên nữ nhỏ đó chỉ thế thôi.]
[Theo thì nên hủy bỏ quyền sách và việc của phụ nữ, họ chỉ cần ngoan ngoãn sinh con là .]
[Anh Thái mau tham gia cuộc chiến c.h.ử.i bới!]
[Mẹ kiếp, tao cấm chat , , tao còn mười cái nick phụ haha!]
Hà Thái dập điếu t.h.u.ố.c cái gạt tàn đầy tàn t.h.u.ố.c đó mở buổi livestream định tiếp tục gõ chữ c.h.ử.i nhưng ngờ gã chuyển từ màn hình nền sang livestream thấy một tiếng gọi.
“Hà Thái.”
Cô gái trong ống kính điện thoại chằm chằm màn hình như thể đang thẳng gã, đôi mắt đen thẳm chút ấm.
“Chúc may mắn.” Giang Mãn Y nhướng mày, khóe môi khẽ cong lên.
Rõ ràng là một cô gái xinh nhưng lúc trong mắt Hà Thái giống như một con quỷ dữ.
Gã đưa tay dụi mắt, chỉ cảm thấy lạnh toát.
Sao cô tên gã, thể!
Hà Thái run lẩy bẩy đưa tay lấy thêm một điếu t.h.u.ố.c nhưng lúc chân gã tự chủ mà cử động.
“Làm... Làm thế .” Hà Thái trơ mắt đang bước xuống giường, gã sợ hãi về nhưng chân lời.
“Chát!”
Đột nhiên tay gã tự tát một cái, tay thì bất ngờ nắm lấy cổ gã mà bóp chặt nới lỏng, bóp chặt nới lỏng.
Hà Thái sợ hãi cực độ, phù thủy! Đây chắc chắn là phù thủy!
Rốt cuộc là ai, lẽ nào gã quỷ ám?
Chợt nhiên, khuôn mặt của nữ streamer lướt qua trong tâm trí gã. Hà Thái lắc đầu thể nào, tiếc là bây giờ gã thậm chí quyền lắc đầu.
Lúc gã chỉ thể thấy giọng nữ phát từ chiếc điện thoại đặt giường: “Được , nãy chỉ là một đoạn nhỏ, cũng đừng tức giận nữa.”
“Bây giờ đến lượt May mắn của Tiểu Bối đến .”
Giọng nữ dịu dàng đó, lúc trong tai Hà Thái giống hệt như quỷ đòi mạng.
Gã , những em nãy còn đang c.h.ử.i với fan trong livestream cũng đều biến mất.
Hạ Tang Hòa xoa đầu, vẻ mặt mơ hồ: “Ê? Sao lũ khốn nạn đều biến mất ?”
“Chắc là quản trị viên đá .” Giang Tuyết gãi đầu.
“Thế livestream hiện lên đá.” Hạ Tang tự lý giải: “Chắc là livestream , ! Tức c.h.ế.t mất, lũ khốn nạn đó!”
“May mà đại sư giận, tính tình đại sư thật , thế mà cũng giận. Nếu là thì c.h.ử.i bảy trăm hiệp .”
“Chẳng trách cô là đại sư, tâm tịnh như nước!” Giang Tuyết sùng bái: “Chúng cũng học hỏi cô !”
Trong bếp, Hà Thái tay cầm lấy một con dao, gã gào thét trong lòng, “Đừng! Đừng! Đừng!”
gã gì mà chỉ thể trơ mắt tay trái cầm d.a.o cứa .
Hà Thái sợ đến nước mắt giàn giụa, giờ gã vô cùng hối hận, rốt cuộc tại gã khiêu khích con quỷ điên .
Cô sợ cảnh sát bắt ?
Cô sợ báo ứng ?
Hà Thái bước nhà vệ sinh chật hẹp đó, gã tay kéo quần xuống.
Anan
“Đừng mà! Đừng mà! sai ! thật sự sai ! Xin ! Á á á á á á!”
Hà Thái điên cuồng hét lên trong lòng, tiếc là vô ích.
Tay giơ lên, d.a.o rơi xuống.
“Á á á á á á!” Lòng gã gào thét, đau đến tái xanh cả mặt, cơn đau khiến gã ngất nhưng càng đau hơn khiến gã chỉ thể tỉnh táo đối mặt.
Dù đau đớn đến , tay gã vẫn vững vàng cầm dao.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-song-cua-toi-bien-thanh-tro-choi/chuong-130.html.]
“Nếu hận phụ nữ đến thế, khinh thường đàn ông đến thế, thì hãy thái giám , thế nào?” Một giọng đột nhiên xuất hiện bên tai gã.
Hà Thái nước mắt nước mũi tèm lem, gã há miệng , tiếc là miệng cũng thể mở .
“ , cho một tin nữa, cảnh sát bắt cũng cần bằng chứng đấy.”
“Là tự cắt, đúng ?”
Hà Thái chỉ cảm thấy sắp thở nổi, cơn đau thấu xương ở hạ bộ khiến gã tỉnh táo vô cùng, gã lắng những lời như ác quỷ bên tai.
Gã gật đầu: “ , thật sự sai , xin , tha cho .”
“ chỉ là một con chó, là súc vật, á á á á á!”
“ sẽ báo cảnh sát , tất cả đều là do tự . sai , sai , sai , sai , sai …”
Gã vô thức lặp lặp trong lòng rằng sai , lúc gã cuối cùng cũng phát hiện dù gã báo cảnh sát thì chứ, như lời cô thì đây là gã tự .
Từ đầu đến cuối, cô đều xuất hiện.
Hơn nữa, một khi cô phát hiện thì gã thậm chí còn thể cầm d.a.o tự đ.â.m thêm một nhát.
Cùng lúc đó, những em của gã cũng đang trải nghiệm một đãi ngộ tương tự.
Mỗi kẻ c.h.ử.i bới mạng đều đau khổ tột cùng cầu xin, lóc t.h.ả.m thiết, lời ngon ngọt, nhưng thể mở miệng.
“Mẹ! Anh ơi! Anh tự lấy d.a.o cắt !” Một cô gái hoảng loạn đẩy cửa phòng ngủ của .
Mẹ cô thấy thì chạy ngay nhà vệ sinh và thấy cảnh tượng m.á.u me đó: “Mày mày mày, mày điên !”
Người đàn ông đó , đầu bà mà trong mắt đầy nước mắt nhưng vô thức lặp lặp một câu.
“Là tự , là tự , là tự …”
“Thật sự điên !” Người phụ nữ trung niên sợ hãi vội vàng gọi 115.
Trên xe cứu thương, bà bắt đầu tính toán sẽ đưa đứa con trai luôn mắng mỏ bệnh viện tâm thần.
Họ chú ý đến chiếc điện thoại đặt cách đó xa dường như một bàn tay đang điều khiển, xóa tất cả các bản ghi.
“Xin chào đại sư, cô đừng những lời của đám nãy, bọn họ chỉ là…” Người phụ nữ trung niên ở phía đối diện liên lạc dường như cũng .
“Đừng để ý đến họ.”
Giang Mãn Y tâm trạng khá : “ để bụng, thể chấp nhặt với loại chứ.”
“Cô bói gì?”
Người phụ nữ trung niên lúc mới lên tiếng : “ nhờ sư phụ xem giúp con gái của em gái .”
“Cái xem ?”
Giang Mãn Y điều khiển từ xa những ghi chép lăng mạ nãy trong livestream của cô: “Cô thể chi tiết hơn.”
Cũng may nãy cô đạt đến Kim Đan kỳ, xử lý những từ xa chỉ là chuyện nhỏ.
Nếu thì cô chỉ thể gọi quỷ giúp đỡ mà quỷ những việc tổn hại âm đức.
Tuy nhiên, bây giờ tâm trạng của cô hơn nhiều, ngay cả giọng điệu chuyện cũng dễ chịu hơn hẳn.
“Nói nhỉ, đây Noãn Noãn là một cô bé ngây thơ đáng yêu nhưng gần đây cô bé , cứ như biến thành khác .”
“Mỗi ngày mặt mày ủ rũ, chuyện cũng kỳ quặc, thậm chí cô bé còn bảo chúng gọi cô bé là tổ tông. Cô bé mới bốn tuổi mà.” giọng phụ nữ trung niên chút lớn hơn.
“Em gái bây giờ hết cách , cô ôm Noãn Noãn đến bệnh viện nhưng kết quả đến bệnh viện thì cô bé bình thường, bác sĩ cũng xem gì.”
“ cứ nghĩ cô bé dính thứ gì đó sạch sẽ . Đại sư, cô nhất định cứu cô bé đó.”