Cuộc Chiến Chốn Hậu Cung - Chương 141
Cập nhật lúc: 2024-11-25 22:11:57
Lượt xem: 0
Nhưng nàng vẫn muốn biết ai hại Tô tiệp dư sinh non, Vân Tự cảm thấy rất hứng thú với chân tướng sự việc.
Ai bảo kẻ đứng sau lại muốn khuấy đục nước, kéo cả nàng vào đây?
Vân Tự không có nhiều ưu điểm, nhưng ghi thù xem như là một cái.
Đến giờ Thìn thỉnh an, không khí trong điện hôm nay có vẻ sinh động hơn hôm qua, tiếng nghị luận khe khẽ vang lên, lại có người bắt chuyện với Vân Tự:
"Nghe nói hành cung phong cảnh hữu tình, mát mẻ trong lành. Mỗi năm đi hành cung, chúng phi tần đều được ở riêng một điện. Tiệp dư tỷ tỷ được Hoàng Thượng ân sủng, không biết sẽ được phân đến điện nào?"
Hành cung có bao nhiêu cung điện không phải bí mật, dù sao các phi tần mới chưa từng đến đó, nhưng người cũ trong cung đều đã từng đi hành cung tránh nóng.
Có thể khiến mọi người canh cánh trong lòng, bất quá cũng chỉ là mấy cung điện có phong cảnh đẹp, gần nơi ở của Hoàng Thượng, hai yếu tố này kết hợp thì không còn gì tốt hơn.
Nữ tử bắt chuyện với Vân Tự tươi cười dịu dàng: "Nghe nói Tụng Nhã hiên phong cảnh tuyệt vời, mát mẻ yên tĩnh, quan trọng nhất là gần Cần Chính điện nơi Hoàng thượng thường ngày làm việc. Tần thiếp nghe nói, rất nhiều tỷ muội đều mong muốn được ở Tụng Nhã hiên."
Lời này, Vân Tự nghe ra có chút ý tứ.
Nàng nhìn người nói chuyện, nhận ra đó là Lục tần ở Bảo Hoa điện, cũng là phi tần cũ, trước đây được ân sủng đều đều, vị phân không cao không thấp. Nàng ta không dễ chọc, bình thường cũng chẳng ai muốn gây chuyện với nàng ta.
Vân Tự thầm cân nhắc dụng ý của Lục tần khi bắt chuyện với mình, ngoài mặt vẫn cong cong đôi mắt hạnh, nhẹ giọng hỏi:
"Lục tần cũng nghĩ vậy sao?"
Lục tần không chút do dự lắc đầu: "Tần thiếp thích thanh tịnh, Tụng Nhã hiên không hợp với tần thiếp."
Loại lời nói này, Vân Tự xưa nay đều nghe tai này lọt tai kia, chẳng để tâm. Nói được thanh tâm quả dục như vậy, trong cung này có được mấy người thật lòng?
Vân Tự thấy mất hứng không tiếp lời Lục tần nữa, nàng mím môi cười cười quay đầu nhìn về phía nội điện, cũng không cho Lục tần cơ hội nói chuyện tiếp.
Lục tần nhìn nàng khẽ nhíu mày.
Trong nội điện có động tĩnh, Hoàng Hậu nương nương nhanh chóng bước ra. Điều ngoài dự đoán là Dung chiêu nghi cũng đi theo phía sau. Vân Tự chợt nhớ tới tiểu công chúa còn ở Khôn Ninh cung, Dung chiêu nghi đến Khôn Ninh cung sớm như vậy hình như cũng không khó hiểu.
Hoàng Hậu nương nương ngồi xuống liền nói thẳng:
"Ngày mai sẽ khởi hành đi hành cung, các ngươi đều chuẩn bị cho tốt, đừng để thiếu đồ."
Hoàng Hậu vẫn không đề cập đến kết quả điều tra vụ Tô tiệp dư sinh non, có người nhịn không được hỏi: "Nương nương, không biết chuyện của Tô tiệp dư đã có kết quả chưa?"
Nếu không có kết quả, lòng người luôn hoang mang lo sợ, sợ một phút bất cẩn sẽ bị hãm hại.
Trong hậu cung này, không phải cứ không làm gì thì có thể mãi trong sạch.
Vân Tự liếc nhìn người nói chuyện, là Lưu ngự nữ, người trước đây chế tạo hương cao khiến Lư tài nhân sinh non.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-chien-chon-hau-cung/chuong-141.html.]
Vân Tự nhướng mày, đáy mắt thoáng hiện lên vẻ suy tư.
Đàm Viên Sơ giao chuyện Tô tiệp dư sinh non cho Hoàng Hậu nương nương điều tra rõ ràng, ai cũng biết Hoàng Hậu đang điều tra, nhưng Hoàng Hậu vẫn luôn không công bố sự tình đã điều tra đến đâu, có tiến triển hay manh mối gì không.
Mọi người bị giữ trong bóng tối, chẳng biết gì, cũng khó trách có người nhịn không được mà nhảy ra.
Hoàng Hậu nương nương liếc nhìn Lưu ngự nữ, ngữ khí nhàn nhạt:
"Chờ kết quả ra, bổn cung sẽ tự nói cho các ngươi."
Lưu ngự nữ khựng lại, không dám hỏi thêm.
Vân Tự nhìn Khâu bảo lâm, Khâu bảo lâm nhấp một ngụm trà, thong thả nói: "Tần thiếp nhớ rõ, chuyện này không liên quan đến Lưu ngự nữ, nhưng Lưu ngự nữ hình như rất muốn biết hung thủ là ai."
Lưu ngự nữ cứng đờ, nàng ta cắn môi ủy khuất nói:
"Tỷ tỷ nói vậy là đang hoài nghi tần thiếp sao? Tần thiếp với Tô tiệp dư xưa nay không oán không thù, tại sao phải hại nàng ấy?"
Vân Tự đưa tay đỡ môi, lời biện bạch này hình như có chút quen tai.
Hình như lúc trước Lư tài nhân sinh non, Lưu ngự nữ cũng từng nói y hệt như vậy.
Khâu bảo lâm có vẻ kinh ngạc: "Lưu ngự nữ sao lại nghĩ vậy? Ta chỉ là hơi tò mò thôi. Nếu có nói gì sai, mong Lưu ngự nữ thứ lỗi."
Lưu ngự nữ mặt đỏ bừng, cắn răng nói:
"Tần thiếp cảm thấy hung thủ hại Tô tiệp dư một ngày chưa bị điều tra ra, thì lòng người trong cung sẽ thấp thỏm lo âu. Vân tiệp dư đã từng bị vu oan hãm hại, lỡ người khác cũng bị hãm hại thì sao?"
DTV
"Tần thiếp nói năng lỗ mãng, đương nhiên là sợ hãi."
Vân Tự không ngờ nàng ta lại lôi mình vào chuyện này, Lưu ngự nữ đang ám chỉ điều gì?
Nàng đã từng bị vu oan, chẳng lẽ khi tra ra hung thủ hại Tô tiệp dư, cũng chưa chắc đó là hung thủ thật sự?
Chẳng lẽ chuyện nàng bị vu oan, sau này còn có thể bị người ta mượn để tẩy trắng?
Vân Tự khẽ nheo mắt, nàng nhẹ giọng chậm rãi nói:
"Lưu ngự nữ quá lo lắng rồi. Hoàng Hậu nương nương đích thân tra án, tự nhiên sẽ không oan sai người, chẳng lẽ Lưu ngự nữ không tin tưởng Hoàng Hậu nương nương?"
Sắc mặt Hoàng Hậu nhạt đi, ngước mắt nhìn Lưu ngự nữ.
Lưu ngự nữ toát mồ hôi lạnh, vội vàng nói:
"Tần thiếp đương nhiên không có ý đó! Vân tiệp dư nói đúng, là tần thiếp suy nghĩ nhiều."