CÙNG TRỞ VỀ - NGOẠI TRUYỆN: LÂM YÊN (2)
Cập nhật lúc: 2025-02-09 16:27:41
Lượt xem: 8,258
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Có lẽ vì cảnh tượng quá mức tàn khốc, hoặc cũng thể vì quá đỗi quen thuộc, một ký ức niêm phong tận sâu trong não bộ, đột nhiên phá vỡ xiềng xích, như thủy triều ào ạt tràn đầu .
Những ký ức mất do tổn thương tâm lý, cứ thế ập đến mà hề báo .
Thì đây đầu tiên, chị đổ m.á.u mặt .
Cũng đầu tiên, chị lấy mạng để bảo vệ .
vẫn còn nhớ, năm bảy tuổi, chị ôm chặt trong lòng, dùng cơ thể đỡ trọn những cú đ.ấ.m đá của bọn bắt cóc, cuối cùng khi ném khỏi xe, chị mềm nhũn như một đống bông gòn.
Những năm tháng đó, bao nhiêu , tự hỏi—
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
Tại mạng sống của luôn đổi bằng mạng sống của chị?
dựa mà như thế?
*
Khi quãng thời gian ngắn ngủi chúng bên , chợt nhận —
bao giờ mang đến cho chị một điều gì , nhưng tất cả bất hạnh của chị đều bắt nguồn từ .
Từ lúc sinh , vô hình cướp tất cả những gì thuộc về chị.
Sự yêu thương của bố ,
sự đồng hành con đường trưởng thành,
và vô khoảnh khắc thoải mái nũng với họ.
Những gì chị thiếu thốn, chính là những thứ nuôi dưỡng nên .
Mà thì hề .
Không hề mà vẫn —
Đó là một tội nghiệt may mắn.
Những như , thường gọi là—
"Kẻ thụ hưởng."
Mà "kẻ thụ hưởng", thì tư cách để oán hận ai.
*
hận chính vì sống sót, nhưng vĩnh viễn thể trách bố vì chọn .
chị sống khó khăn như thế nào, nhưng bao giờ thể thực sự thấu cảm nỗi đau của chị.
Nghĩ nghĩ , cuối cùng chợt nhận —
Hóa chính mới là tội nghiệt.
Nếu sinh , lẽ chị chịu đựng sự ghẻ lạnh của gia đình.
Nếu hiểu chuyện hơn, đòi thả pháo hoa, chúng bắt cóc, chị cũng gánh chịu hậu quả của việc bán .
Nếu như từng tìm thấy, lẽ theo thời gian, bố sẽ dần nguôi ngoai mà hàn gắn với chị.
đời , gì nhiều chữ "nếu" như thế.
sẽ bao giờ quên, hôm đó, chị nền đất lạnh lẽo, bò đến bên chị, cả dính đầy máu, dù rửa thế nào cũng thể sạch.
Cũng giống như cuộc đời —
Vĩnh viễn nhuốm đầy m.á.u của chị.
*
Thế nhưng, tư cách để chọn cái chếc.
Sau khi chị mất, từ từ phát điên, lúc , lúc một cách vô thức, khi còn nhận nhầm thành chị , quỳ chân mà xin .
Bố chỉ một đêm mà tóc bạc trắng, nhưng vẫn gắng gượng chèo chống công ty.
Đôi mắt ông , vốn luôn sáng trong, giờ đây chỉ còn sự già nua và vẩn đục.
Gia đình vẫn còn, nhưng cũng tan hoang.
Sinh mệnh của chị đè nặng vai chúng —
Không ai gánh nổi.
*
Có lúc cảm thấy, thế giới của lớn thật nực .
Mất mới hối hận, thì ích gì?
hiểu họ, cũng hiểu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cung-tro-ve/ngoai-truyen-lam-yen-2.html.]
chỉ thể bàng quan họ đau khổ, như một kẻ ngoài.
thể thiết với bố nữa.
Cũng thể hòa giải với chính .
chỉ thể ép buộc bản ghi nhớ thứ về chị.
*
Chị thích sữa tắm hương nhài.
Chị thích quần áo màu xanh nhạt.
Chị thích xem phim hài.
Chị thích ăn quán ven đường.
Chị thích đồ Tây.
Chị thích chụp ảnh.
Chị dị ứng với hải sản...
những cuốn sách, sách giáo khoa và vở bài tập mà chị từng sử dụng.
ép buộc bản khắc sâu những dấu vết chị để trong cuộc đời —
Đây chính là chiếc gông cùm tự đeo cho .
*
Nỗi đau của khác thể thời gian xoa dịu—
vĩnh viễn tư cách để quên chị.
Và, cũng giống như , một thể quên chị —
Hạ Tri Hành.
Mãi , mới —
Anh chính là bé từng bắt cóc cùng chúng năm .
Là trốn thoát nhờ sự giúp đỡ của chị .
Cũng là , khi chị đau khổ và tuyệt vọng nhất, luôn ở bên cạnh chị .
Anh yêu chị.
Sau khi chị mất, Hạ Tri Hành nước ngoài, đến khi về, quyền tiếp quản Hà thị, trở thành "Hạ " mà cả Giang Thành đều kính nể.
Anh xuất hiện cao, với dáng vẻ xuống tất cả.
*
Thời điểm Lâm thị lao đao, bố tìm đến cầu cứu, thậm chí còn uống rượu đến xuất huyết dày ngay bàn tiệc.
Khi đó, Hạ Tri Hành ngay vị trí chủ tọa, ngón tay nhàn nhã lướt qua chuỗi Phật châu, giọng điệu lạnh lùng như nước đá.
"Tổng giám đốc Lâm, ông từng nếm trải cảm giác tuyệt vọng thực sự ?"
"Cảm giác chính bố ruồng bỏ, chỉ thể chờ chếc?"
"Ông bao nhiêu nghi lễ siêu độ cho cô , rốt cuộc là để xua đuổi oán hận của cô , thực sự mong cô một kiếp hơn?"
"Ít nhất là kiếp , đừng để cô gặp loại bố như các ."
*
Thương trường vốn vô tình, ai dám tay cứu giúp, Lâm thị bên bờ vực phá sản.
đúng thời khắc cuối cùng, Hạ Tri Hành tay, với điều kiện—
Bố bao giờ gặp chị.
*
Sau khi chị hỏa táng, ôm chặt lấy bình tro cốt, sống chếc chịu chôn cất, cứ để nguyên trong phòng chị.
Cuối cùng, Hạ Tri Hành mang tro cốt , chôn cây ngô đồng trong ngôi chùa núi.
Ở đó thanh tịnh, mỗi ngày đều tiếng tụng kinh, hoa thơm chim hót, gió mát hiu hiu.
*
Mỗi tháng, Hạ Tri Hành đều đến chùa ở một tuần, ăn chay chép kinh, cầu cho chị một kiếp bình an.
từng gặp vài , cổ tay trái luôn đeo chuỗi Phật châu, từ xa , như một ngoài thế tục, xa rời trần thế.
Thế nhưng, mỗi tán cây ngô đồng, ánh mắt đều ấm áp dịu dàng, tựa như cơn mưa xuân tháng tư.
*