CÙNG TRỞ VỀ - 16

Cập nhật lúc: 2025-02-09 16:23:23
Lượt xem: 7,467

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

*

 

Đến khi mang hoành thánh , vô tình thấy—  

 

Lâm Yên đang .  

 

chần chừ vài giây, đó nhẹ giọng hỏi:  

 

"Sao ?"  

 

*

 

Nghe thấy tiếng , em giật , vội vàng lấy khăn giấy che mặt.  

 

Phải mất một lúc lâu , em mới dần bình tĩnh trở .  

 

*

 

gì nữa, chỉ xuống đối diện với em.  

 

Lâm Yên cầm thìa lên, khuấy nhẹ tô hoành thánh, bất giác bật chế giễu:  

 

" mới đến ăn một , mà nhớ ăn hải sản."  

 

"Thật , cũng khó để ghi nhớ như ."  

 

*

 

im lặng, em gì, chỉ đó lắng .  

 

Một lúc , giọng em trở nên khàn khàn:  

 

"Hôm qua cũng là sinh nhật chị ."  

 

"Từ khi chị mất, bố luôn cố tình lảng tránh ngày ."  

 

" hiểu , năm nay nhớ .  

 

bảo tổ chức sinh nhật cho chị."  

 

"Bà tự tay nấu một bàn đầy thức ăn."  

 

"Món chính là hải sản."  

 

*

 

sững sờ.  

 

*

 

Lâm Yên khẽ nhạt, đôi mắt phủ đầy sự chế giễu:  

 

" chị dị ứng hải sản."  

 

"Một xa lạ chỉ cần một là nhớ.  

 

Còn , bao nhiêu năm vẫn nhớ nổi."  

 

*

 

cúi mắt, n.g.ự.c thắt , nên đáp thế nào.  

 

*

 

Lâm Yên lau nước mắt, giọng khàn đặc:  

 

"Lúc nãy hỏi mặt đúng ?"  

 

"Hôm qua đập nát bàn ăn và cả nhà bếp."  

 

"Bị mảnh sứ văng trúng thôi."  

 

*

 

Nhìn biểu cảm kinh ngạc của , đôi mắt em đỏ hoe, giọng lẫn theo nỗi đau đớn:  

 

"Đôi khi ghen tị với .  

 

Cậu ít, nhưng cũng nhiều."  

 

"Nếu và chị sinh trong một gia đình bình thường...  

 

Có lẽ, tất cả thứ sẽ khác." 

 

26

 

Lâm Yên cúi đầu ăn hết tô hoành thánh, dùng gần hết một xấp khăn giấy.  

 

Đến khi khỏi quán, đôi mắt em sưng đỏ.  

 

*

 

với em thế nào—  

 

Rằng thực , những chuyện , trong lòng chẳng còn chút gợn sóng nào nữa.  

 

Nhớ nhớ, còn quan trọng.  

 

*

 

đưa Lâm Yên đến tận ngã tư.  

 

Em đội mũ áo hoodie lên, định bước .  

 

bất giác lên tiếng gọi:  

 

"Lâm Yên."  

 

Em dừng , đầu .  

 

Đôi mắt sâu thẳm, lạnh lẽo như một ngày đông giá rét.  

 

chậm rãi :  

 

" kể cho một bí mật nhé."  

 

"Thật , con ruột của ."  

 

*

 

Lâm Yên sững sờ.  

 

*

 

em, nhẹ nhàng kể tiếp:  

 

"Bà ngoại con cái."  

 

"Khi bán hoành thánh ở ven đường, bà nhặt ."  

 

"Một phụ nữ lang thang, ăn mặc rách rưới, tinh thần cũng còn minh mẫn."  

 

"Bà từ đến, bà cũng nhớ ."  

 

"Bà ngoại thương cảm, bèn đưa cho bà một bộ quần áo sạch, mời một bát hoành thánh miễn phí."  

 

"Mẹ nhớ ơn, nên giúp bà ngoại thu dọn bàn ghế, rửa bát đũa."  

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cung-tro-ve/16.html.]

"Dần dà, hai cứ thế nương tựa mà sống."  

 

*

 

"Một ngày nọ, khi dọn hàng xong, hai ngang qua một thùng rác..."  

 

"Bên trong một đứa trẻ sơ sinh."  

 

"Trong lớp tã mỏng kèm theo một mảnh giấy, rằng: 'Không đủ khả năng nuôi dưỡng, mong nhận nuôi'."  

 

🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^

"Sợ đứa bé chếc rét, và bà ngoại mang nó về nhà."  

 

*

 

nhạt:  

 

"Và thế là, từ đó, một gia đình."  

 

*

 

Trong ánh mắt kinh ngạc của Lâm Yên, tiếp tục chậm rãi :  

 

"Bà ngoại liệt ngay từ đầu."  

 

"Bà một khối u trong não, chèn ép dây thần kinh nên mới liệt nửa ."  

 

"Còn , bà cũng tật bẩm sinh.  

 

"Chỉ là, lúc lo tiền chạy chữa cho bà ngoại, bà gặp tai nạn giao thông."  

 

*

 

"Tiền bồi thường dùng để phẫu thuật cho bà ngoại."  

 

"Còn chân của , vì điều trị kịp thời, nên thành tàn tật suốt đời."  

 

*

 

"Cậu thấy ?"  

 

"Thực cuộc sống của chúng cũng êm đềm như vẻ bề ngoài."  

 

"Chúng cũng trải qua nhiều chông gai và khó khăn."  

 

*

 

Lâm Yên, chậm rãi :  

 

"Có lẽ, sóng gió mới là bản chất của cuộc đời."  

 

"Chỉ là, mỗi một nỗi khổ riêng."  

 

"Không cần ghen tị."  

 

*

 

Bóng đêm bao phủ vạn vật, ánh trăng nhàn nhạt rải xuống mặt đường.  

 

Bóng và Lâm Yên đan , kéo dài ánh đèn đường.  

 

*

 

"Về chuyện của chị ..."  

 

" cũng tìm hiểu một chút."  

 

"Thực sự đáng tiếc."  

 

" tin mấy thứ gọi là 'huyền học' đó."  

 

"Đó là một tai nạn, của ."  

 

"Cậu cần ôm hết trách nhiệm và nỗi đau ."  

 

"Có thể vượt quá giới hạn khi điều ..."  

 

" nghĩ, bao năm qua, luôn ghi nhớ sở thích của chị ."  

 

"Nếu chị còn sống, chị sẽ vui lắm."  

 

"Cậu từng quên chị ."  

 

"Vậy thì, chị sẽ mãi mãi tồn tại."  

 

*

 

Lâm Yên , đôi mắt hoe đỏ.  

 

Một lúc lâu , em lặng lẽ đưa tay lau mặt, một lời, bước màn đêm.  

 

ngước lên vầng trăng khuyết.  

 

Trong lòng chợt dâng lên một nỗi chua xót khó tả.  

 

*

 

Nếu và Lâm Yên sinh trong một gia đình bình thường...  

 

Có lẽ, chuyện thật sự khác

 

27

 

Sau đêm hôm đó, Lâm Yên trở về dáng vẻ như —  

 

Ít , lãnh đạm, thờ ơ với thứ.  

 

... hình như vẫn gì đó khác biệt.  

 

*

 

Trước đây, Trịnh Nghiên nhờ em hướng dẫn bài luận tiếng Anh, em đáp bừa cho .  

 

hôm , em đưa cô một tài liệu luận.  

 

Em , đây là trích từ sổ tay của chị gái em ngày .  

 

*

 

Hôm cảm, nghỉ học, em đích mang bài giảng và bài tập hôm đó đến quán của , nhờ chuyển cho .  

 

*

 

Sau , Trịnh Nghiên một nữa ngang nhiên xếp em nhóm bạn bè.  

 

Lần , Lâm Yên còn phản bác.  

 

Lâm Yên dường như cũng đang dần về phía .  

 

*

 

Kỳ nghỉ đông của trường Tam Trung bắt đầu khá muộn, sát Tết một tuần mới nghỉ.  

 

Thời gian quá gấp gáp, kịp tìm việc thêm, chỉ thể nhận vài việc lặt vặt để kiếm ít tiền tiêu vặt.  

 

Anh họ của Trịnh Nghiên kinh doanh pháo hoa sỉ.  

 

xin liên lạc, lấy một ít pháo que (pháo bông cầm tay) và pháo sáng về bán lẻ.  

 

*

 

Loading...