Lục Hạo đến bàn 2 vội đầu : “Cô chú mau tới đây ạ!”
Họ thôi nghĩ ngợi lung tung nữa, vội vàng bước đến trong cơn đói cồn cào.
Các gia đình lục tục kéo đến, Dương Tấn là gia đình thứ sáu xuất hiện.
Tuy nhiều tiền, nhưng càng về càng cảm thấy mấy phương tiện đáng giá. Thế là, quyết định sẽ là thứ sáu đến.
Khi thấy đồ ăn bàn, tâm trạng của liền chùn xuống. lúc , Lục Hạo bỗng xuất hiện: “Chú Dương Tấn ơi.”
“Sao con?” – Dương Tấn cảm động gặm màn thầu, suýt thì c.h.ế.t đói .
“Ba bảo con đưa món cho chú ạ.” – Bé đưa một chén mì cho .
Tuy bàn của Dương Tấn nhiều đồ ăn, nhưng món nào món nấy cũng đủ no cả.
Dương Tấn vui vẻ đáp: “Cảm ơn ba giùm chú nhé.”
Sau khi ăn uống no nê, ekip liền dọn bàn .
Trưởng thôn một cách dõng dạc: “Giờ no thì chúng bắt đầu hoạt động tìm bản đồ thôi. Ở đây tổng cộng một trăm tấm bản đồ, chỉ mười trong đó manh mối về địa điểm tiếp theo. Sau khi rút thăm, sẽ chia thành hai nhóm. Nhóm đến sẽ một bữa trưa ngon miệng cùng với tự do du ngoạn buổi chiều, còn nhóm sẽ lao động để đổi lấy đồ ăn…”
Trưởng thôn xong, mấy ông bố trong Ba ơi! Mình thế? liền hừng hực khí thế. Họ chương trình lâu nên thừa vụ lao động để đổi lấy đồ ăn dễ xơi như ekip .
Trái , các ông bố trong Ba về bình chân như vại.
Trong đầu Lục Hạo chỉ còn mấy chữ “bữa trưa ngon miệng,” bé siết tay, nghiêm túc : “Mình nhất định thắng nhé ba!”
Lục Phỉ gật đầu, thoáng qua bà xã và nghĩ: Anh khiến hành trình trở nên nhẹ nhàng cho cô mới !
Khi bốc thăm, đứa trẻ nào bốc trúng quả cầu cùng màu với thì sẽ là một đội.
Kết quả của bốc thăm chính là bốn gia đình trong Ba ơi! Mình thế? và Lục Phỉ thuộc nhóm một, nhóm hai thì bốn gia đình trong Ba về và một gia đình từ Ba ơi! Mình thế?
Theo lời của Dương Tấn chính là, mỗi bên đều cài nội gián bên địch.
Sau khi chia nhóm xong xuôi, các thành viên thể tự giới thiệu về bản mà chia hành động sự chỉ đạo của nhóm trưởng, cũng chính là lớn tuổi nhất. Một tiếng , họ sẽ tập hợp tại đây.
Các ông bố nhớ đến tin đồn Nhan Hạ đang mang thai, thế là họ tự bao hết nhiệm vụ, chứ phân cho gia đình Lục Phỉ việc gì cả.
Sau khi bốn gia đình rời khỏi, Lục Phỉ mới hỏi con: “Con ngắm loài động vật nào?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cung-chieu-vwxh/chuong-229.html.]
Bé vội đáp: “Gấu trúc ạ.”
Bé thích nhất là gấu trúc đáng yêu như á!
Anh xác định vị trí của gấu trúc xong liền dẫn vợ con dọc theo bảng hướng dẫn.
Bé mấy bước thấy tấm bản đồ, nhặt hết tấm đến tấm khác, vui vẻ kêu lên:
“Ở đây bản đồ nè ba ơi.”
“Ở đây cũng .”
“Đây nữa ạ.”
“…”
Khi đến chuồng gấu trúc, trong tay cả ba ít tấm bản đồ.
Chẳng ekip chỉ một trăm tấm bản đồ thôi ư? Sao trong tay họ hai mươi tấm ?
Bé ngạc nhiên hét lên khi thấy con gấu trúc chất phác trong chuồng: “Gấu trúc kìa ba ơi.”
Bé áp sát mặt kính, kích động : “Nó đáng yêu quá !”
Nhân viên bước đến hỏi bé: “Cháu chơi với gấu trúc nè?”
Bé gật đầu chút do dự: “Muốn ạ!”
Nhân viên dụ dỗ bé: “Vậy cháu dùng mười tấm bản đồ để đổi lấy cơ hội nhé? Nếu gấu trúc chịu chơi với cháu thì sẽ tặng cho cháu một tấm bản đồ nhé?”
Bé ba với vẻ dò hỏi: “Con ạ?”
Cô xoa đầu con và : “Được chứ. Con và ba trong, còn sẽ ở ngoài hai ba con nhé.”
“Dạ.” – Bé giao mười tấm bản đồ cho nhân viên.
Một lát , cô thấy bóng dáng của chồng con đằng tấm kính.
Lúc bé vẫy tay với cô, một bé gấu trúc đột nhiên nhào tới ôm đùi bé. Bé vững nó đụng trúng, cái bịch đất…