Cưng Chiều - Chương 221

Cập nhật lúc: 2025-08-15 06:23:45
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tối qua lăn bò khi giọng hát kinh khủng của Lục Phỉ đấy, bảo tên bao giờ chịu khách quý cho buổi biểu diễn của .

 

Nếu Lục Phỉ chịu hát trong biểu diễn của thì quá ư là ba chấm luôn.

 

Lục Phỉ trả lời Vưu Khánh, mà sang hỏi con trai: “Hạo Hạo ba hát ?”

 

thì hết hồn, vội : “Con ạ.”

 

Anh thản nhiên sang với Vưu Khánh: “Xin nhé, Hạo Hạo hát.”

 

Khán giả nghĩ thầm: Anh gian xảo thật á!

 

Nhan Hạ mỉm theo hai ba con, cảm thấy bó tay ông xã luôn. Cô còn đang thắc mắc dẫn con lên, thì là để “bia đỡ đạn” .

 

Vưu Khánh cũng chịu thua luôn, vẻ như còn lâu mới chơi khăm Lục Phỉ mặt .

 

Lục Phỉ tiếp: “Mọi để Vưu Khánh và Hạo Hạo song ca với một bài ?”

 

Khán giả lập tức nhao nhao đồng ý.

 

Anh sang hỏi con: “Vì ba hát nên Hạo Hạo hát với chú Vưu nhé?”

 

Bé suy nghĩ trong giây lát đồng ý. Thấy , mới hỏi Vưu Khánh: “Hạo Hạo đồng ý , còn thì ?”

 

Vưu Khánh bằng vẻ tủi , ngoài miệng vẫn đồng ý. 

 

Khi thấy Lục Phỉ mỉm , cảm giác lành trong Vưu Khánh bỗng trào dâng. như dự đoán, Lục Phỉ liền sang hỏi con: “Hạo Hạo hát bài Hai chú hổ* Thỏ con ngoan ngoãn** nè?”

 

*Link bài hát Hai chú hổ cho thử: https://www.youtube.com/watch?v=hGA6pwri6Jg

 

**Link bài hát Thỏ con ngoan ngoãn: https://youtu.be/khAJ-PJUcWg

 

Khi ba nhắc đến bài hát Hai chú hổ, bé nhớ đến nỗi ám ảnh về việc ba từng hát nó cho , vội vàng chọn bài còn : “Thỏ con ngoan ngoãn ạ!”

 

Anh ôn hòa xoa đầu con và : “Vậy con với chú Vưu cố gắng hát thật nhé, ba sẽ cổ vũ cho hai khán đài.”

 

thích thú thái độ mềm mỏng hiếm thấy của ba, ngoan ngoãn gật đầu đáp: “Hạo Hạo sẽ hát thật ba ạ.”

 

Vưu Khánh cạn lời bé thỏ Lục Hạo ngơ ngác nhảy xuống cái hố do ba bé đào sẵn, tự tự chịu nhỉ?

 

Lục Phỉ xuống, khán giả hô to “THỎ CON NGOAN NGOÃN!!!” 

 

Đã , Lục Phỉ còn nhắc ban nhạc bật nhạc đệm của bài nữa mới c.h.ế.t chứ!

 

Tuy Vưu Khánh cảm thấy quê khi hát nhạc thiếu nhi, nhưng dù chuyện cũng , đành hát theo thôi chứ .

 

“Thỏ con ngoan ngoãn, mau mở cửa, mau mở cửa, !” – Vưu Khánh hát câu đầu xong liền đánh mắt hiệu với Lục Hạo.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cung-chieu-vwxh/chuong-221.html.]

 

Bé mờ mịt sang , hát theo: “Không mở, mở, mở. Mẹ về, mở cửa cho ai cả.”

 

Tuy bé hát lệch nhịp, nhưng cái giọng siêu cấp đáng yêu, khiến ai nấy cũng vô thức mỉm

 

Vưu Khánh thở phào nhẹ nhõm, may là sự cố ngoài ý thú vị. 

 

Anh hát tiếp bằng giọng nữ: “Thỏ con ngoan ngoãn, mau mở cửa, mau mở cửa, .”

 

Lục Hạo ngạc nhiên ồ lên, lẳng lặng trong giây lát mới hát: “Mở liền, mở liền, con mở liền. Mẹ về, con mở cửa ngay đây.” 

 

Khán giả vang, nghĩ thầm: Thiên vương Vưu lợi hại đến cách mấy cũng chịu thua bé con đáng yêu hát lệch nhịp thôi.

 

Sau khi hát hai đoạn, Vưu Khánh và Lục Hạo phối hợp nhịp nhàng hơn hẳn.

 

Ca khúc mới chấm dứt, Lục Phỉ bế con trai mất, để Vưu Khánh tủi .

 

Sau đó, hát vang ca khúc tiếp theo.

 

Đến khán đài, khuôn mặt nong nóng của bé liền áp sát , phần vẫn ở trong lòng ba.

 

Thấy con như , chỉ bình thản nhắc nhở: “Con đừng lộn xộn.”

 

Bé ngoan ngoãn đồng ý, vội vàng đến bên khi ba thả xuống đất, miệng cứ ngừng liến thoắng: “Con hát ơi?”

 

Cô sờ mặt con đáp: “Hạo Hạo hát lắm.”

 

tươi dựa lòng thấy liền xuống cạnh bà xã, đưa con heo cô đang cầm cho con trai: “Heo của con thì tự con ôm .”

 

Bé gật đầu, nhanh chóng bò khỏi lòng , tay ôm chặt lấy con heo, mắt thì về phía sân khấu.

 

Một bàn tay của Lục Phỉ nắm lấy bà xã, mười ngón tay của họ đan chặt

 

***

 

Chẳng mấy chốc mà đến lúc Vưu Khánh hát bài cuối cùng. Sau đó là các tiết mục do các lớp chuẩn : Nhảy múa, đàn dương cầm, đàn vĩ cầm,… Khiến cho các bậc phụ hoa cả mắt.

 

Sau tiết mục cuối cùng là sự cam kết của nhà trường với các bậc phụ về tương lai tươi sáng của các em tại đây. Đồng thời, họ cũng thông báo bữa tiệc kết thúc.

 

Mấy em bé tựa đầu vai ba ngủ say sưa, các bậc phụ thì tốp ba tốp năm rời khỏi.

 

Lục Hạo cũng mệt nhoài, ôm chặt lấy thú bông của , lâu lâu dụi mắt. Lục Phỉ đám đông xong liền thẳng: “Chút nữa chúng hãy về nhé vợ.”

 

“Được ạ.” – Nhan Hạ gật đầu, cô hiểu nỗi băn khoăn của mà.

 

con trai đang buồn ngủ, bèn : “Để cầm giúp con thú bông, còn ba bồng con nhé?”

 

Loading...