Không ngờ mấy ngày cô nhận con thú bông mà . Sau , cô mới thì luyện ném phi tiêu suốt mấy ngày liền ở đó để lấy con mà cô .
Nghe , bé liền hào hứng ba.
Sau tiếng bong bóng vỡ liên tục, nhiệt liệt vỗ tay khi thấy trúng hết cả mười .
Sau đó, Lục Hạo nhận con heo bự chảng mà bé hằng ước ao.
Bé cảm ơn ba xong liền đến cạnh ba, hiệu cho ba xuống hôn cái chụt lên má ba.
Lục Phỉ bình tĩnh nhận lấy nụ hôn của con, bình thản dậy chuẩn rời thì một bé gái chạy đến: “Chú ơi, cháu thơm chú một cái thì chú thể lấy bé thỏ con cho cháu ạ?”
, đây là cô bé ba ném hụt đấy.
Ánh mắt Lục Phỉ ôn hòa khi thấy bé gái, nghĩ đến dáng vẻ nhõng nhẽo của con liền gật đầu.
Bé gái lớn tiếng cổ vũ: “Cố lên chú ơi.”
Chỉ trong giây lát mà Lục Phỉ ném xong, khi lấy con thỏ lớn nhất trong đó liền đưa cho bé gái: “Cho cháu .”
Bé gái vui vẻ nhận lấy con thỏ, hào hứng hỏi : “Vậy cháu cần thơm chú một cái ạ?”
Lục Phỉ đáp thẳng: “Không cần , chỉ bà xã của chú mới thơm chú thôi.”
Bé gái tuyên bố một cách hùng hồn: “Sau lớn lên cháu lấy chú ạ.”
Ba bé liền vội: “Xin Ảnh đế Lục, con gái vẫn hiểu chuyện.”
Lục Phỉ đáp: “Không , con gái đáng yêu lắm.”
Người đàn ông hoảng hốt dáng vẻ hiền lành của , nghĩ nam thần quốc dân thiện cũng là chuyện thường như ở huyện thôi mà.
Sau khi đàn ông rời khỏi, Lục Phỉ định thì mấy cặp mắt xung quanh chằm chằm, đứa nào cũng hét to thứ :
“Chú ơi, con bé khủng long.”
“Chú ơi, con bé hà mã.”
“Chú ơi, con bé khỉ.”
“…”
Lục Phỉ năm đứa bé vây quanh , mặt đứa nào đứa nấy cũng toát lên vẻ hưng phấn, lạnh lùng : “Chú chỉ lấy năm con nữa thôi đấy nhé.”
“Dạ .” – Năm cái đầu nhỏ vội gật lia gật lịa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cung-chieu-vwxh/chuong-219.html.]
Lục Phỉ sang với con: “Hạo Hạo, con đợi ba chút nhé.”
Lục Hạo thản nhiên đáp: “Không ba.”
Bé tự hào khi ba lợi hại đến ! Bé cũng đắc chí khi đám trẻ con đều bằng ánh mắt hâm mộ, vội với : “Mẹ ơi, ba lợi hại quá.”
Nhan Hạ gật đầu, mỉm ông xã đang đám trẻ vây quanh.
Tuy Lục Phỉ tỏ lạnh lùng, nhưng lòng trẻ con. Có lẽ vì bọn trẻ sự dịu dàng của lớp mặt nạ chăng?
Từng bé thỏa mãn nhận lấy thú bông mà thích, đó vây quanh Lục Phỉ đòi chơi với .
Lục Hạo bình tĩnh nổi nữa, ôm con heo bự chảng gia nhập đội ngũ , vội vàng chắn ba: “Đây là ba của , ba chơi với mấy bạn !”
Đám trẻ con hết Lục Hạo ba , họ ho khẽ dắt con rời , bọn trẻ vẫn lưu luyến thôi: “Chào chú ạ.”
Lục Phỉ vẫy tay chào các bé: “Tạm biệt mấy đứa.”
Một bé trai nắm ba bụng phệ của đến mặt Lục Hạo và : “Hạo Hạo, thể đổi ba với ?”
Lục Hạo xù lông lên như gà con đang bảo vệ đồ ăn của : “Hạo Hạo đổi ba , ba Hạo Hạo là ba nhất đời.”
Bé trai lưu luyến thoáng qua Lục Phỉ dẫn ba : “Được .”
Mọi xung quanh hết chuyện nhịn mà mỉm , công nhận là bọn trẻ đáng yêu thật đấy.
Quan trọng nhất là Lục Phỉ của ngày hôm nay khác với bình thường đấy nhé!
Sau khi cạnh ba, bé nghiêm túc nhấn mạnh : “Ba ơi, ba là ba của Hạo Hạo.”
Lục Phỉ mỉm gật đầu, xoay lấy con hổ nhỏ nhất và đưa cho vợ: “Của em .”
Cô nhận lấy con hổ từ tay ông xã, ký ức về năm xưa cũng về, mỉm : “Nhiều năm như , hổ ba cũng nên hổ con .”
Anh gì thêm mà chỉ bà xã một cách dịu dàng.
Bầu khí ngọt ngào của gia đình họ khiến xung quanh hâm mộ thôi, lẳng lặng tránh để họ gian riêng.
Sau đó, gia đình họ dạo qua một quầy khác. Cả nhà họ và các học sinh cũng vui chơi suốt cả một ngày.
Đến tối, các bậc phụ khán đài trong sân thể dục ngoài trời, ai nấy cũng nghiêm túc về phía sân khấu.
Sau một đoạn mở đầu dài dòng, MC mới thần bí : “Buổi tiệc sẽ do một vị Thiên vương trong giới ca hát mở màn, hãy vỗ tay chào mừng nào!”
MC xong, ánh đèn liền lay động trong màn đêm. Đến khi sân khấu sáng lên, MC biến mất tăm, đài xuất hiện bóng dáng quen thuộc.
Lục Hạo hưng phấn chỉ Vưu Khánh sâu khấu và : “Chú Vưu kìa ba!”