Sao thời gian hôm nay trôi nhanh nhỉ?
“Mẹ liền đây, con tự chơi tiếp nhé.” – Nói xong, Nhan Hạ về phía nhà bếp.
Khi lấy gạo , cô liền nhớ đến ông xã, đó vội vàng gọi điện cho .
Lục Phỉ mới kết thúc cuộc trò chuyện với đoàn của đài truyền hình Blueberry, chuẩn rời thì nhận cuộc gọi của bà xã.
“Alô bà xã.”
“Anh về ăn cơm ? Giờ em đang chuẩn nấu bữa trưa .” – Giọng dịu dàng của cô truyền tới tai , khiến lòng rộn ràng thôi.
“Giờ chuẩn về đây.”
“Chuyện ?” – Tuy cô tỏ để ý nhưng trong giọng thể hiện rõ nỗi bận tâm đ ến chuyện .
Anh khẽ, nhẹ nhàng đáp: “Hôm nay chúng tỏ rõ lập trường ngay lúc phỏng vấn , thêm việc đài truyền hình chuẩn động thái mới thì mấy tin dễ lắng xuống. Nhìn chung thì đài truyền hình chỉ đang lo lắng ý kiến của và Công ty giải trí Anh Luân thống nhất thôi.”
“Động thái mới gì ?” – Nhan Hạ liền hỏi ngay.
Anh hỏi vợ: “Em nghĩ về việc Bố về và Bố ơi, thế? sẽ cho mười gia đình, bao gồm cả mấy bà chơi trong tới?”
Cô vội hỏi dồn: “Quay ngoại cảnh hả ? Mình ?”
Nếu chương trình sẽ trong vòng hai ngày , cô cũng theo thì sẽ tránh Trần Cảnh Thâm một thời gian ?
“Trước mắt địa điểm vẫn còn là bí mật, nhưng nó sẽ ở trong thành phố.”
“Thế nào Hạo Hạo cũng sẽ vui lắm cho mà xem, thằng bé thích ngoài chơi mà.” – Khi nhận đáp án mà , tâm trạng cô nhẹ nhõm hơn hẳn.
Lúc cảm nhận sự vui vẻ của bà xã, tuy giọng vẫn bình thản nhưng trong lòng quặn đau từng cơn. Sau đó, về phía Trần Cảnh đang tựa góc tường, : “Giờ chuẩn lên xe, em nấu xong là cũng về tới nơi .”
“Anh lái xe cẩn thận nhé.”
“Ừm, .”
Nói xong, Lục Phỉ cúp điện thoại.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cung-chieu-vwxh/chuong-196.html.]
Lúc cất điện thoại túi, Trần Cảnh chậm rãi tới: “ mừng khi thấy hai hạnh phúc, cảm ơn chăm sóc cô trong bảy năm qua.”
Lục Phỉ hững hờ đáp: “ sẽ khiến mừng cả đời.”
“Chậc, là đối thủ khó nhằn đấy, đến cả cũng luôn! Con thích thứ khác dòm ngó . Hồi đó, cứ nghĩ rằng chỉ cần giấu nó là , nhưng bây giờ cảm thấy nên khiến cho khác dám nó mới .”
Nói xong, Trần Cảnh nheo mắt với vẻ nguy hiểm, giống như một con sói hoang đang chờ đối phương sơ hở để cắn đứt cổ .
Lục Phỉ vẫn bình thản đáp trả: “ trái ngược với đấy. Khi thích một , cô cạnh và nhận lấy những lời chúc nhất từ .”
Trần Cảnh sững , Lục Phỉ quả hổ danh là đạt giải ảnh đế ASK, đến giờ mà còn tỏ lạnh nhạt cơ đấy!
Dù ngoài mặt ASK đánh giá cao diễn xuất cá nhân, nhưng thực bọn họ phân biệt đối xử với ngoài, nhất là Lục Phỉ còn là Trung Quốc nữa.
Lúc về điều thì thấy gì mờ ám , xem Lục Phỉ chống lưng thật.
“Nếu còn việc gì thì đây, vợ con đang ở nhà chờ cơm.” Lục Phỉ khẽ, lướt qua Trần Cảnh, thẳng cửa.
Anh theo bóng dáng của Lục Phỉ, nghĩ đến Nhan Hạ ngày hôm nay, đôi mắt dần tối .
Lần , sẽ để cô trốn thoát nữa .
Nếu lúc …
Thì cạnh cô bây giờ là !
***
Suốt cả đường về, Lục Phỉ cứ bồn chồn, vội vã thôi.
Sau cuộc đối thoại ban nãy với Trần Cảnh, thể đoán rằng chướng ngại tâm lý của bà xã liên quan đến Trần Cảnh.
Rốt cuộc đàn ông gì với cô mà cô vẫn còn lo sợ khi đối mặt với khác mười mấy năm ?
Một lát , xe dừng cửa nhà.
Nghe thấy tiếng xe, Lục Hạo đang chơi xếp gỗ vội chạy , cũng vô tình nhào lòng ba đang bước .