“ phối hợp kiểu gì?” Ánh mắt u ám khi cái tên Công ty giải trí Anh Luân, tạm thời vì Trần Cảnh, cũng chính là giám đốc của công ty ác ý với cả.
“Anh thể tới đài truyền hình một lát ? Lát nữa bên sẽ bàn bạc đối sách với giám đốc Trần của Công ty giải trí Anh Luân.”
Lục Phỉ thoáng qua đồng hồ, thẳng: “ sẽ tới lúc chín giờ.”
“Chúng sẽ chờ đến.”
Anh cúp điện thoại lập tức gửi một tin nhắn cho Vưu Khánh. Sau đó, mới tập trung nấu bữa sáng.
Nhan Hạ dẫn con khỏi phòng thì thấy ông xã vẫn xong bữa sáng. Sao lạ nhỉ? Bình thường giờ xong mới đúng chứ? Sao trông như mới chỉ bắt đầu ?
“Ba chậm quá, lỡ như Hạo Hạo trễ học thì đây?” – Lục Hạo ở cửa phòng bếp nhịn mà mở miệng thúc giục, bụng của bé xẹp lép đây .
Anh vội : “Ba sẽ để con trễ , đó chờ ba chút là xong ngay thôi.”
“Dạ.” – Bé nhẹ nhàng đáp, lập tức chờ ngay bàn ăn.
Sau khi Hạo Hạo ngoài, Nhan Hạ mới bước đến cạnh ông xã: “Có chuyện gì ?”
Anh chậm rãi thêm gia vị nồi: “Một cư dân mạng một cảnh của Bố về trùng khớp, họ còn vạch trần một cảnh ghép , cũng mong rằng êkip sẽ tung những phân đoạn thật.”
Cô im lặng trong giây lát hỏi: “Anh trả lời như thế nào?”
“Tất nhiên là từ chối ! Cho dù đồng ý thì bên Công ty giải trí Anh Luân cũng chắc sẽ đồng ý.”
Lục Phỉ múc một tô mì bưng khỏi bếp, đó đặt xuống ngay mặt con trai.
“Cảm ơn ba ạ.” Nói xong, bé vui vẻ ăn lấy ăn để.
Anh xoa đầu con, phòng bếp nữa thì thấy bà xã đang bưng hai tô mì, vội vàng nhận lấy chúng từ trong tay cô.
Khi họ thấy miệng con dính đầy dầu, trông bé như đang ăn cao lương mỹ vị .
Nhan Hạ thấy con trai ăn ngon miệng như liền thèm ăn thôi, nhanh chóng cầm đũa lên ăn.
Ăn vài miếng, cô ông xã và hỏi: “Vậy định xử lý như thế nào?”
Lục Phỉ tỉnh bơ: “Vì đài truyền hình Blueberry và công ty Anh Luân còn nôn nóng hơn , nên sẽ đến chỗ bọn họ .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cung-chieu-vwxh/chuong-192.html.]
Trong chuyện , nắm quyền chủ động, giờ đến đài truyền hình Blueberry chỉ để gặp mặt Trần Cảnh mà thôi.
Sau một thoáng suy nghĩ, cô : “Em với nhé?”
“… Ừm.” Anh bà xã, cuối cùng vẫn đồng ý.
Từ đây về , họ sẽ cùng chia ngọt sẻ bùi, quyết để đối phương một một giải quyết chuyện gì nữa.
“Con ăn xong ạ!” Bé húp ngụm canh cuối cùng, chép miệng xong thòm thèm sang tô mì lớn vẫn còn nguyên mặt ba.
Vợ chồng họ , giả vờ như thấy ánh mắt của con, lập tức cắm cúi ăn.
Thấy thế, bé sang . Cô với con, đó cúi đầu ăn.
Lục Hạo vui sự “vô tình” của ba , nghĩ thầm trong bụng: Mình trừ điểm ba mới !
Sau đó, bé xuống cái tô rỗng tuếch của , tự nhủ rằng do món ngon nên mới ăn quá nhanh thôi.
Sau bữa sáng, gia đình họ liền vội vàng đến nhà trẻ.
Lúc tới nơi, họ chợt ngẩn ngơ khi thấy bên ngoài trống rỗng, còn bên trong chỉ lác đác vài .
Lục Hạo lấy một cuốn lịch nhỏ trong cặp sách của và : “Ba ơi, hôm nay là thứ bảy mà, mai con mới cần tới trường để tham dự ngày kỷ niệm thành lập trường.”
Nghe , Nhan Hạ thoáng qua ông xã, nghĩ thầm quá quen với việc đoàn phim đến chương trình Bố về mấy cuối tuần liên tục, thành quên mất về sự tồn tại của cuối tuần luôn.
“Khụ… Chúng đến đài Blueberry .” Lục Phỉ tằng hắng, lập tức lái tới đài truyền hình Blueberry.
Lúc , ngoài cửa đài truyền hình ít phóng viên chầu chực. Khi thấy gia đình Lục Phỉ, bọn họ liền vội vàng chạy đến.
Giới truyền thông thấy họ liền b.ắ.n như s.ú.n.g liên thanh: “Có hôm nay nhà tới đây là vì chuyện nội dung chương trình biên tập ?”
“Xin hỏi Lục Phỉ chuyện chỉnh sửa ?”
“Xin hỏi đồng ý công khai đoạn video cắt ?”
Tuy trông câu hỏi của bọn họ vẻ dồn dập, nhưng vì Lục Phỉ đang bồng con nên ai cũng giữ một cách nhất định, thậm chí còn ý dồn ép .
Sau khi hết các câu hỏi do phóng viên đặt , Lục Hạo mới ngẩng đầu lên hỏi: “Ba ơi, mấy chú đang gì ba? Hạo Hạo hiểu gì hết ạ.”
Các phóng viên thấy bé gọi bằng chú liền vui vẻ thôi, chẳng lẽ bọn họ còn trẻ hơn nam thần quốc dân Lục Phỉ luôn ư? Tuy bọn họ đây là điều tưởng, nhưng vẫn vui như mở cờ trong bụng.