Cưng Chiều - Chương 186

Cập nhật lúc: 2025-08-09 14:29:52
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Từng món ăn hấp dẫn bưng lên, khiến cho ai nấy đều thèm thuồng, ví dụ như Lục Hạo cứ ăn lia ăn lịa .

 

Tuy những lớn cạn lời sự tham ăn của Hạo Hạo, nhưng họ vẫn liên tay gắp cho bé những món ăn mà bé thích.

 

Vưu Khánh hết hồn dáng vẻ ăn lấy ăn để của bé, vội hỏi: “Thằng bé sợ phình bụng khi ăn nhiều ư?” 

 

Anh nhớ dày của trẻ con nhỏ nên thể ăn quá nhiều mà.

 

Nghe , Nhan Hạ và Lục Phỉ đều im lặng một hồi lâu.

 

Lát , cô khó nhọc : “Lúc ba tuổi, thằng bé ăn một chén rưỡi, mà chúng chỉ cho nó ăn một chén, định ôm nó khỏi bàn thì…”

 

“Rồi nữa chị?” Vưu Khánh vội hỏi tiếp.

 

“Thằng bé cứ bám dính lấy cái bàn mãi…” Nhan Hạ nhỏ.

 

“…” Anh im lặng trong giây lát bật thành tiếng, thằng nhóc tham ăn thật là!

 

Công nhận là nhóc con đáng yêu thật, khiến kết hôn và sinh con ghê luôn, tiếc là vẫn tìm phù hợp với .

 

Chậc, đến cả fan cũng sầu não vì sự độc quá lâu của đây .

 

Tuy , tin rằng ngày nào đó sẽ gặp thôi.

 

Lục Hạo xoa cái bụng tròn xoe của và cảm thán: “Con no quá!” 

 

Nói xong, bé ngước lên thì thấy ai cũng đang chằm chằm bụng , bẽn lẽn thẳng dậy và hóp chặt bụng.

 

Nói thì , nhưng thể giấu cái bụng trong một thời gian dài chứ, chẳng mấy chốc mà nó trở về như cũ.

 

Vưu Khánh định lấy điện thoại chụp Hạo Hạo thì bé nhạy bén che mặt .

 

“Ha ha ha.” Sau khi chụp xong, Vưu Khánh bật , với Lục Phỉ: “Con trai thông minh thật!”

 

Lục Phỉ liếc Vưu Khánh, thầm nghĩ: Tuy sai nhưng… Thằng nhóc nhà thật khiến cạn lời.

 

Vưu Khánh đôi mắt to tròn đang dần xuất hiện bàn tay nhỏ bé của Lục Hạo, bàn tay còn chụp nữa. Thấy , bé mới bỏ tay xuống, nở nụ xán lạn với .

 

Lục Phỉ lặng lẽ thu hồi ánh mắt của , thầm nghĩ con trai thật là ngốc nghếch.

 

Vưu Khánh thấy ánh mắt của liền bật . Sau đó, lập tức đăng nhập Weibo và đăng một bài mới như :

 

# Vưu Khánh v: He he, bắt một bé con tham ăn, mau đoán xem là ai nè! @Lục Phỉ @Nhan Hạ #

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cung-chieu-vwxh/chuong-186.html.]

 

Chưa đầy một phút mà ùa bình luận, ví dụ như:

 

“A a a, nam thần nhỏ của kìaaa.”

 

“Nam thần nhỏ thật thông minh, còn che mặt cơ đấy, nhưng vẻ như… Nhóc gặp một chú cao tay hơn .”

 

“Ha ha ha, bụng nam thần nhỏ tròn vo luôn! Hèn chi nhóc bẽn lẽn che mặt, tiếc là vẫn nhận .”

 

“Lẽ nào chỉ nhận họ đang ở phòng Mưa Bụi Giang Nam trong nhà hàng Quốc Tân thôi ?”

 

“Chắc lầu giàu lắm luôn .”

 

“Đây sẽ là quá khứ đen tối nhớ của nam thần nhỏ khi lớn lên cho mà xem!”

 

“Tặng một like cho nam thần nhỏ liền luôn! Ủa mà chừng nào thì nam thần Vưu mới sinh con trai như đây? Tất nhiên là con gái cũng nốt.” 

 

á, khi nào thì mới gặp chân mệnh thiên nữ của đời đây nhỉ?”

 

“…” Càng về thì bình luận càng biến thành những lời ép cưới dành cho Vưu Khánh.

 

Thấy , Vưu Khánh vội vàng tắt điện thoại. Mấy fan thiệt tình, lúc nào cũng giục cưới vợ cả!

 

Nghĩ thì nghĩ nhưng khóe môi kìm mà cong cong.

 

Khà khà, khi Hạo Hạo lớn lên thì sẽ cảm thấy thế nào về bức ảnh nhỉ? Mà thôi, đây cũng là chuyện của lâu !

 

Vì quá mải mê suy nghĩ nên Vưu Khánh chú ý tới một nhóm rằng tới đây gặp họ.

 

Lúc họ về, ngoài cửa đầy fan và phóng viên. Dù ở đây nhiều bảo vệ, nhưng vẫn vẻ ít so với ở bên ngoài.

 

Khi thấy hằng hà sa băng rôn ghi tên , Vưu Khánh chỉ tìm chỗ để trốn mà thôi…

 

Vưu Khánh hỏi: “Chúng tách nhé?” 

 

Anh fan của điên cuồng, giờ thêm việc Nhan Hạ thai thì tách mới là cách nhất.

 

Vưu Khánh sợ sẽ xảy chuyện, mà chỉ sợ nó sẽ ảnh hưởng đến tâm trạng của Nhan Hạ thôi.

 

“Ừm.” Lục Phỉ gật đầu, nhớ những lời bà xã liền đồng ý với đề nghị của Vưu Khánh.

 

Vưu Khánh gật đầu, về phía nhóm fan ở đằng xa. Sau khi nhân viên lái xe tới, gia đình Lục Phỉ lên xe chậm rãi rời .

 

Vưu Khánh đang các fan vây quanh theo chiếc xe của Lục Phỉ, xong xuôi mới tạm biệt họ và rời bằng taxi.

Loading...