Cưng Chiều - Chương 184

Cập nhật lúc: 2025-08-09 06:05:42
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhan Hạ bật . Nói thật thì hình tượng của ông xã trong cảm nhận của cô khác với con mà Vưu Khánh nhắc đến luôn chứ.

 

Nhờ mà cô hiểu rõ hơn về cuộc sống của ông xã ở trong giới giải trí .

 

Khi Lục Phỉ dẫn con trai về xe thì thấy tiếng của bà xã và Vưu Khánh, vẻ như họ đang bàn chuyện rôm rả thì ?

 

“Mẹ ơi.” Lục Phỉ còn kịp gì thì con trai bò lên xe và sà lòng vợ.

 

Bé còn tưởng rằng đến đón nữa chứ, thì đang chờ ở trong xe.

 

Nhan Hạ lập tức ôm con lòng khi thấy tiếng bé, nhưng cô vẫn nhanh nhạy lách để tránh việc bé tiếp xúc trực tiếp với bụng .

 

cạnh , cánh mũi thoang thoảng mùi hương của , khiến bé vui kể xiết.

 

Cùng lúc đó, Lục Phỉ đến chỗ ghế lái.

 

Vưu Khánh thấy Lục Hạo đáng yêu như thì nhịn mà bật thốt lên: “Hạo Hạo nhà đáng yêu quá !” 

 

Nói thật, bé giống như phiên bản dễ thương hơn của Lục Phỉ , khiến ôm bé lòng và cưng nựng. Nghĩ , lòng sướng rơn, chẳng khác nào như đang cưng nựng Lục Phỉ .

 

Lục Hạo đang ôm mới kịp nhận còn thứ tư ở đây, bé lập tức thẳng dậy, cặp mắt chằm chằm Vưu Khánh sáng rực.

 

Một lát lâu , bé mới : “Chú là ai ? Tại chú ở trong xe ạ?”

 

“Chú là bạn của ba con.” Nhan Hạ con gọi chú thì nhớ tới cảnh bé gọi bác . Chắc vì Vưu Khánh là ca sĩ nên quen ăn mặc theo mốt, khiến ai nấy cũng nghĩ trẻ tuổi hơn tuổi thật nhiều nhỉ?

 

“Dạ.” Lục Hạo ngạc nhiên gật đầu, ánh mắt vẫn cứ chằm chằm Vưu Khánh.

 

Anh vẫn cứ để mặc bé quan sát , đôi môi vẫn giữ nguyên nụ , trong đôi mắt đong đây vẻ cưng chiều.

 

Vì trẻ con nhạy cảm với cảm xúc của xung quanh, nên bé thể cảm nhận chú thích . Dù , bé vẫn với chú xa lạ , vội vàng về phía với vẻ cầu cứu.

 

Vưu Khánh cũng nhận chuyện , mỉm chìa tay tới mặt bé: “Con thể kết bạn với chú nè?”

 

Lục Hạo chớp mắt, hàng mi dài cong vút cứ liên tục lay động. Lát , bé chìa bàn tay nhỏ bé của mặt Vưu Khánh: “Được ạ.”

 

Lòng Lục Phỉ và Nhan Hạ chợt trở nên ấm áp khi thấy cảnh tượng .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cung-chieu-vwxh/chuong-184.html.]

“Chúng lên đường thôi nào!” Lục Phỉ nhắc nhở xong liền khởi động xe.

 

Trong lúc rảnh rỗi, Vưu Khánh xoay trò chuyện với hai con họ.

 

“Sắp tới ngày kỷ niệm trường đó ơi. Lúc chúng con sắp xếp lớp học, con giúp đỡ nhiều lắm đó .” – Lục Hạo mở miệng đầy tự hào, đồng thời cũng quên bày dáng vẻ mau khen con .

 

“Vậy trường học của con trang trí xong nào?” – Nhan Hạ  hỏi thì hỏi , chứ cô nhà trường sẽ để cho tự học sinh trang trí trường học hết .

 

Lục Hạo nghiêm túc trả lời: “Con thấy nhiều cô chú bày trí ở trong sân thể dục, con nghĩ ba sẽ thích lắm ạ.” 

 

“Sắp tới ngày kỷ niệm trường học của Hạo Hạo ?”

 

“Dạ.”

 

“Vậy trường con những tiết mục gì nè?”

 

“Có nhiều lắm ạ! Ca hát nè, nhảy múa , diễn tấu bằng nhạc cụ nữa…” Lục Hạo xòe tay đếm, trông dễ thương.

 

Vưu Khánh càng càng thích bé hơn, hỏi tiếp: “Vậy Hạo Hạo tiết mục gì nè?”

 

Bé lập tức vui vẻ đáp: “Có ạ! Lớp con sẽ trưng bày những bức tranh do con vẽ như trong một buổi triển lãm tranh ạ.”

 

Vưu Khánh vội khen lấy khen để bé: “Hạo Hạo lợi hại quá! Hóa Hạo Hạo còn là một họa sĩ nhỏ nữa.” 

 

Gương mặt nhỏ nhắn của Lục Hạo đỏ bừng vì ngại ngùng, vội : “Cô Lý con thừa hưởng tài năng vẽ tranh của đấy ạ.”

 

“…” Nghe con , Nhan Hạ liền nhớ tới khuôn mặt đầy sinh động của cô giáo Lý. Tuy khả năng cô những lời cao, nhưng tại Hạo Hạo nhớ kỹ câu đến ?

 

Vưu Khánh trầm ngâm gật đầu : “Vì ba con đều xuất sắc, nên tất nhiên là con cũng sẽ ưu tú như họ thôi.”

 

“Dạ.” Hạo Hạo gật đầu chắc nịch khi chú khen lẫn và ba .

 

“Ngại kìa!” – Nhan Hạ véo nhẹ cái mũi nhỏ của con trai khi thấy dáng vẻ kiêu ngạo . Vì cô dùng sức nên chẳng khác nào đang gãi ngứa cho bé, khiến bé bật khúc khích.

 

Lúc bé mỉm rạng rỡ, trông bé giống như một thiên thần nhỏ .

 

Với Nhan Hạ, Lục Hạo chính là thiên thần nhỏ mà ông trời ban cho cô.

 

Suốt cả quãng đường , bầu khí trong xe trở nên thoải mái hơn hẳn, tiếng cứ vang lên ngừng.

Loading...