Không Vưu Khánh cố ý mà đó cứ diễn sai nhiều . Thế là, Lục Phỉ và Nhan Hạ ở ống kính diễn diễn cảnh hôn là bao nhiêu .
Ban đầu Nhan Hạ còn cảm thấy ngại ngùng là , nhưng vài thì cô c.h.ế.t lặng.
Tuy Vưu Khánh hổ, nhưng cứ cảm thấy rằng thể hơn thế nữa, vội : “Xin xin … nghĩ kế tiếp sẽ thôi.”
Lục Phỉ lướt qua Vưu Khánh : “Thêm một nữa thôi đấy.”
“Được thôi.” Anh liền gật đầu.
Đạo diễn cũng cảm thấy bất đắc dĩ, rõ ràng vô lúc Vưu Khánh sắp qua , mà đến cuối cùng cứ diễn sai mãi, chỉ mong đây sẽ là cuối cùng như lời thôi!
“Diễn!”
Đạo diễn xong thì ai nấy cũng hồi hộp về phía trường .
Thời gian chậm chạp trôi qua, cuối cùng thì Vưu Khánh còn diễn sai nữa .
Đạo diễn thấy liền hét lên đầy phấn khích: “Cắt, qua cảnh đấy!”
Nghe , Nhan Hạ liền thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng thì cũng xong .
“Vợ ơi, em mệt ?” Lục Phỉ cô bằng ánh mắt đầy lo lắng.
“Em mệt, nhưng… Miệng đau.” Cô cũng cạn lời luôn , hôn lâu như mà miệng sưng mới là lạ đấy.
Anh thoáng qua đôi môi của bà xã, ánh lập tức trở nên u ám khi thấy nó sưng sưng.
Vưu Khánh bên cạnh liền giả vờ như điếc, ai bảo là bày việc chứ? Nói cho chính xác thì… Anh tạo cho Lục Phỉ nhiều cơ hội để hôn Nhan Hạ suốt cả buổi chiều.
Giờ thì vẻ như Lục Phỉ thích loại cơ hội lắm thì ?
Khi thấy cả hai cùng về phía , trong đôi mắt của Lục Phỉ còn ánh lên vẻ nguy hiểm khiến sợ hết hồn, vội vàng lấy lòng họ ngay: “Tối nay em mời chị một bữa cho trò nhé?”
Lục Phỉ liền mở miệng ngay: “Cậu thấy nhà hàng Quốc Tân thế nào?”
“… Em thấy cũng đó.” Vưu Khánh Lục Phỉ với vẻ buồn thiu khi thấy thẳng tay vét rỗng ví tiền của như !
Lục Phỉ lơ luôn ánh mắt đau khổ của Vưu Khánh, mắt chỉ chằm chằm bà xã đang tủm tỉm : “Em nghỉ ngơi chút , chờ nốt những cảnh cuối xong tụi cùng đón Hạo Hạo và ăn luôn.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cung-chieu-vwxh/chuong-182.html.]
Nghe , nét mặt của Vưu Khánh bỗng sáng hẳn lên, vội : “Em còn tận mắt thấy con trai của nữa, lát nữa em cùng đón nhóc với chị ?”
“Ừm.” Lục Phỉ thấy Vưu Khánh vẻ xông xáo liền gật đầu.
Vưu Khánh kích động khi thấy Lục Phỉ đồng ý. Anh luôn đồn rằng con trai của Lục Phỉ cực kỳ đáng yêu, cuối cùng thì cũng cơ hội chứng kiến tận mắt !
Vào buổi chiều, xong công việc thì Lục Phỉ vội lái xe chở họ đến trường mẫu giáo của con.
Khi đến nơi, Vưu Khánh chuẩn xuống xe thì Lục Phỉ ngăn .
“Nếu lát nữa bao vây thì đừng xuống.”
“Vì ?” Vưu Khánh hiểu cho lắm, vợ chồng họ thể , mà thì ?
“Bọn họ quen với việc hai chúng đến đón Hạo Hạo nhưng thì khác, chẳng may một trong những phụ đó là fans của thì…”
Vưu Khánh nhớ tới cảnh các fan vây quanh, run rẩy một hồi vội vàng lắc đầu : “Anh chị mau !”
Sau đó, Lục Phỉ về phía cô và : “Em cũng cần xuống .”
“Dạ.” Nhan Hạ cũng đồng ý với cách nghĩ của .
Sau khi xuống xe, Vưu Khánh liền thẳng cô và : “Thật thì Lục Phỉ yêu chị đấy.”
Dù cô quen với việc Vưu Khánh hài hước trở nên nghiêm túc, nhưng cô vẫn nghiêm chỉnh đáp: “ chứ.”
“ mong cô hãy quý trọng .” Vưu Khánh tiếp tục nghiêm túc dặn dò cô.
“…” Nhan Hạ chẳng gì nữa, ai ai cũng dặn cô quý trọng ? Chẳng họ nên những lời với ư?
Quý trọng á? Trước giờ cô vẫn luôn trân trọng mà!
Nhan Hạ nghiêm túc thẳng Vưu Khánh, dõng dạc đáp: “Anh là quan trọng nhất của đời mà.”
Ông xã và con trai là hai quan trọng nhất của cô. Vì họ, cô sẵn sàng từ bỏ thứ mà đang .
“ ý gì khác, mà chỉ chị rằng Lục Phỉ trả giá nhiều thế nào vì chị. Vì về chị, nên tài nào hiểu lý do mà kiên trì về những chuyện nhỏ nhặt đến , nhưng giờ thì .”
Nhan Hạ Vưu Khánh định gì đó với nên cô chỉ lẳng lặng lắng lời .