Cục cưng của các thiếu gia âm nhạc - Chương 7

Cập nhật lúc: 2025-09-26 02:38:57
Lượt xem: 36

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Đường Điềm để ý đến ánh mắt chằm chằm rời của Phó Hi, lập tức tiếp lời Thẩm Yến Lễ: "Vâng, Thẩm ."

Nói xong, cô , đặt đồ trong tay lên chiếc xe đẩy phía .

Sắc mặt rạng rỡ rõ rệt, khác hẳn với vẻ u ám lúc nãy của cô.

Ba còn bàn ăn dường như mấy quan tâm đến việc giúp việc bên cạnh, ngoài Phó Hi, hai còn thậm chí buồn ngẩng đầu lên.

Trịnh Lệ Ngọc và Lưu Huệ Hoa cũng cố gắng nhịn , dám thể hiện sự háo hức mặt các , dù gì họ cũng đang đói.

Đường Điềm đang vui vẻ định rời , thì giọng của Liễu Hiểu Chi đột ngột vang lên: "Đường Điềm cùng hai ăn , đây là ."

Lời tinh tế và nụ dịu dàng của Liễu Hiểu Chi như một gáo nước lạnh dội thẳng lên Trịnh Lệ Ngọc và Lưu Huệ Hoa, khiến hai nên .

Liễu Hiểu Chi là vì hiểu tính Đường Điềm – cô hẳn sẽ để cô thể hiện sự của mặt các . Thế nên lúc Đường Điềm nhất định sẽ đề nghị ở cùng.

đầy tự tin Đường Điềm, nhưng…

"Ồ, ."

Đường Điềm chẳng hề bất ngờ. Nữ chính vốn xây dựng là chu đáo, cảm hóa bốn nam chính bằng sự ân cần của , thể dễ dàng "bỏ rơi" họ lúc ?

Cô đáp một câu, rời khỏi khu vực bàn ăn một cách dứt khoát.

Liễu Hiểu Chi: "?"

Phó Hi sửng sốt, đôi chân thon dài đều đặn của cô, di chuyển nhanh như thể sợ chậm một giây sẽ gọi .

Rồi Liễu Hiểu Chi đang đối diện chéo bên . Khuôn mặt cô ngoài sự ngạc nhiên còn thấp thoáng vẻ khó coi.

Phó Hi nhịn bật . Sao giờ mới phát hiện… mấy giúp việc cũng nhiều "drama" phết.

Thẩm Yến Lễ liếc : "Cười gì thế?"

Phó Hi: "Không gì, chỉ là phát hiện chút chuyện thú vị."

Thẩm Yến Lễ nghi ngờ, nhưng cũng hỏi thêm.

Lưu Huệ Hoa và Trịnh Lệ Ngọc liếc , theo chân Đường Điềm rời khỏi phòng ăn. Liễu Hiểu Chi kẹt , sắc mặt là cực kỳ khó coi.

thậm chí thể tin nổi, Đường Điềm – luôn ghen tị với cô chẳng quan tâm đến việc cô thể hiện lòng và vẻ mặt các .

Thẩm Yến Lễ Liễu Hiểu Chi: "Cô cũng ăn , chỗ tạm thời cần phục vụ."

Liễu Hiểu Chi nén giận, miễn cưỡng gật đầu với Thẩm Yến Lễ.

Ở nhà ăn của nhân viên, Đường Điềm đang hâm nóng bữa tối. Lưu Huệ Hoa và Trịnh Lệ Ngọc rõ đây là "công lao" của cô, nên còn châm chọc móc như .

“Đinh…”

Lò vi sóng phát âm báo. Đường Điềm lấy đồ ăn , để ý đến hai , lẳng lặng xuống bàn ăn một .

Chẳng bao lâu, Liễu Hiểu Chi cũng bước , ngang qua Đường Điềm, cố ý dò xét phản ứng của cô.

Tâm trí Đường Điềm đặt hết việc ăn, ngoài việc phát hiện cô thì chẳng để ý gì thêm.

Tay nghề đầu bếp ở đây thực sự đỉnh cao,"nắm gọn" khẩu vị của Đường Điềm.

Khi cô đang tập trung ăn, bên cạnh bỗng vang lên tiếng kéo ghế.

Liễu Hiểu Chi xuống bên cạnh cô. Lưu Huệ Hoa và Trịnh Lệ Ngọc đang gần đó , đều khá bất ngờ khi thấy cô chủ động tiếp cận Đường Điềm.

Đường Điềm liếc qua, coi như thấy.

"Đường Điềm, nếu chuyện lúc nãy quản gia , khi cô sẽ trách phạt đấy." Liễu Hiểu Chi giả vờ khó xử, tạo áp lực tâm lý khiến cô ăn nổi.

Đường Điềm gắp đồ ăn ngừng, hờ hững: "Không ."

Ăn no tính tiếp.

Liễu Hiểu Chi: "..."

Nhìn cô ăn ngon lành chẳng ảnh hưởng gì, Liễu Hiểu Chi thấy như nghẹn…

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuc-cung-cua-cac-thieu-gia-am-nhac/chuong-7.html.]

"Cách của cô thật thì..." Cô định lên tiếng chỉ trích để khiến Đường Điềm thấy tội .

Đường Điềm: " ." – cắt lời gọn lỏn.

Liễu Hiểu Chi: "…"

Lời còn kịp nghẹn , khí thế cũng tiêu tan.

Đường Điềm buồn quan tâm đến Liễu Hiểu Chi. Cô đủ kiên nhẫn để nhường nhịn một cứ mãi ảnh hưởng đến tâm trạng của .

Sau thái độ dứt khoát , suốt bữa ăn, Liễu Hiểu Chi dám mở miệng châm chọc nữa.

Ăn xong, Đường Điềm bếp rửa sạch khay ăn vòi nước.

Lưu Huệ Hoa và Trịnh Lệ Ngọc liếc về phía bếp, sang gương mặt u ám của Liễu Hiểu Chi.

Cả hai đều chọn thời điểm để đến gần cô vì sợ “vạ lây”.

Sau bữa tối, Đường Điềm lấy một phần trái cây trong tủ lạnh, ngay đó ăn hết dâu tây lớn và dưa vàng cắt sẵn.

Không thể khen – đồ ăn ở đây thật sự quá tuyệt, Đường Điềm hài lòng.

Khi cô ăn xong xuôi, mấy "nam chính" vẫn đang trong phòng ăn nhâm nhi trò chuyện.

Đường Điềm cùng Lưu Huệ Hoa và Trịnh Lệ Ngọc khu vực phòng ăn của gia chủ.

phía Phó Hi, chờ bọn họ chuyện xong để lên lầu, cô còn tan ca.

TBC

Khi Thẩm Yến Lễ rời , ánh mắt chợt dừng ở Đường Điềm phía đối diện.

Cô đang gật gù buồn ngủ, hai mắt mở nổi. Thẩm Yến Lễ sững – giọng mấy đàn ông hề nhỏ, là khá ồn ào, thế mà cô vẫn ngủ gật ?

ưa gì cô, Thẩm Yến Lễ cũng thích gây khó dễ. Sau khi cụng ly với ba còn , chủ động đề nghị lên nghỉ sớm.

Thẩm Yến Lễ: "Ngủ sớm , mai còn việc."

Nhắc đến công việc, Phó Hi cau mày, vốn định ở ẩn để sáng tác, nhưng mấy hoạt động hẹn từ hai tháng , giờ .

"Cậu lên , thêm chút nữa." Phó Hi tựa lưng ghế, vẻ lạnh lùng khiến càng thêm quyến rũ.

Lưu Huệ Hoa lén , tim đập loạn nhịp. Cô thầm thích Phó Hi, vì trong bốn , chỉ là dễ gần hơn cả. Thẩm và Ôn thì ôn hòa, nhưng thực lạnh lùng khó gần. Còn Bùi ... mặt lạnh tim còn lạnh hơn, cực kỳ đáng sợ!

Thẩm Yến Lễ định dậy, ánh mắt vô tình lướt qua phía Phó Hi…

Đường Điềm thấy lên nghỉ, lập tức tỉnh hẳn, mắt sáng rỡ. Khi Phó Hi thêm chút nữa, cô kìm bĩu môi nhẹ, cả xụi xuống.

Khóe miệng Thẩm Yến Lễ nhếch lên – vẻ mặt biểu cảm đầy đủ cảm xúc của cô khiến thấy buồn . Anh kéo tay áo xuống, để ý đến cô nữa, rời khỏi phòng ăn.

Bùi Giác và Ôn Thiệu Hàn cũng dậy theo . Ôn Thiệu Hàn cùng phía với Phó Hi, nên khi rời ngang lưng .

Khi Ôn Thiệu Hàn sắp qua, Phó Hi – sẽ thêm lúc nữa – thấy mấy đều , cũng nữa.

Anh dịch ghế dậy. Đường Điềm thấy Ôn Thiệu Hàn sẽ tới phía nên theo phản xạ bước lên một bước nhường đường nên gần ghế của Phó Hi. Không ngờ đúng lúc đó Phó Hi cũng dậy.

Trong lúc hoảng hốt, cô vội lùi nửa bước để tránh va ghế, nhưng vô tình đụng một bức "tường thịt" – va thẳng lòng đàn ông.

Ôn Thiệu Hàn lập tức cứng đờ – hình như đụng chỗ nhạy cảm.

Đường Điềm phát hiện mu bàn tay của vô tình chạm chỗ nên chạm, chỉ thấy vai đau – cảm giác đau nhẹ thể bỏ qua. hiểu, rõ ràng phòng ăn rộng rãi như , Ôn Thiệu Hàn lùi xa vài bước?

Hiển nhiên Ôn Thiệu Hàn cũng ngờ đến tình huống , lông mày khẽ nhíu, cúi mắt Đường Điềm, tưởng rằng cô cố tình…

thấy Đường Điềm đưa tay trái xoa vai , gương mặt xinh đến choáng ngợp lúc tái nhợt – vẻ là dọa sợ.

Ôn Thiệu Hàn thấy cô giống như cố tình… dụ dỗ . Hoặc là… cô diễn quá đạt?

Anh vội kết luận mà chỉ nhíu mày, một tay đút túi để che phản ứng khác thường một lời bước nhanh khỏi phòng ăn, hề liếc Đường Điềm – vẫn mở miệng nhưng gì.

Nhìn bóng lưng Ôn Thiệu Hàn, Đường Điềm âm thầm thở phào nhẹ nhõm – may là đụng Bùi Giác, nếu chắc chắn sẽ nổi trận lôi đình, cho rằng cô cố tình.

Ôn Thiệu Hàn là khá điềm đạm, tính tình cũng dễ chịu hơn.

chuyện cũng của cô, ai mà ngờ Phó Hi đột ngột dậy? Cô còn kịp phản ứng gì nữa mà…

 

Loading...