Cục cưng của các thiếu gia âm nhạc - Chương 61

Cập nhật lúc: 2025-09-29 13:22:13
Lượt xem: 19

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Đường Điềm đẩy xe thức ăn khỏi phòng , tiện tay đóng cửa phòng Thẩm Yến Lễ , cửa hít thở điều chỉnh tinh thần.

Ngón tay cô vẫn còn run rẩy, thể vẫn qua cơn tê dại ngứa ngáy. Vừa dùng kế hoãn binh, đẩy lùi thời gian Thẩm Yến Lễ chiếm lấy cô sang bốn tháng .

Những lời cô với Thẩm Yến Lễ chẳng qua chỉ để thoát . Từ giờ trở , cô sẽ tránh né cho đến ngày rời bốn tháng nữa.

Cô điều chỉnh thở, đẩy xe thức ăn thang máy xuống tầng một, về phòng , cởi áo khoác, bước đến gương. Trên làn da trắng ngần phía xương quai xanh, những mảng đỏ ửng vẫn còn đang nóng rát.

Đôi mắt Đường Điềm như mặt nước, cô chính trong gương nhanh chóng tránh thể giấu nổi vẻ m.ô.n.g lung đậm sắc xuân...

dám ở trong phòng quá lâu, hễ yên tĩnh là nhớ đến những chuyện Thẩm Yến Lễ với khi nãy... Chỉ còn cách bận rộn để chuyển hướng suy nghĩ.

Đường Điềm bước khỏi phòng, lòng rối bời chỉ còn cách việc ngừng. Ngay cả khi Liễu Hiểu Chi ngang qua, cô cũng để ý.

Những ngày qua Liễu Hiểu Chi quan sát cô, thấy cảnh Đường Điềm luống cuống tay chân mắc như tưởng. Trái , việc đều cô sắp xếp gọn gàng đó.

Ngay cả quản gia của biệt thự nghỉ dưỡng cũng khen ngợi cô. Liễu Hiểu Chi cái chân cố ý trật, lòng trĩu nặng.

Nhìn bóng dáng thon thả của Đường Điềm khuất dần, cô thầm nghĩ... lẽ đây sai. Từ giờ trở , cô cũng học cách “lấy lùi tiến” như Đường Điềm, gây chuyện, tham gia tranh đấu nữa.

Các giờ đối xử với Đường Điềm quá khác biệt. Liễu Hiểu Chi cam lòng, siết c.h.ặ.t t.a.y vịn.

Buổi trưa, mấy vị sẽ ăn ở nhà ăn tầng một. Đường Điềm và các giúp việc đang chuẩn bữa ăn.

Người đầu tiên đến là Thẩm Yến Lễ. Vừa xuất hiện, ánh mắt rực lửa của lập tức bám theo cô.

Đường Điềm dám lấy một cái, càng đến lưng .

Thẩm Yến Lễ thấy cô gần, còn dám về phía , ánh mắt vốn nóng rực bỗng lạnh mấy phần.

Lúc , Ôn Thiệu Hàn bước xuống chỗ quen thuộc. Khí chất ôn hòa, nho nhã của khiến khác sinh cảm mến.

Đường Điềm vẫn cạnh Ôn Thiệu Hàn, phụ trách phục vụ . Dù cô tuyệt đối sẽ lưng Thẩm Yến Lễ, cô... tránh xa .

Bên cạnh Thẩm Yến Lễ một giúp việc khác. Anh thản nhiên lau tay bằng khăn nóng, ép cô phục vụ.

Suốt bữa ăn, Đường Điềm như kiến bò chảo nóng. Ánh mắt của Thẩm Yến Lễ và Phó Hi bên cạnh khiến cô bất an, mà hai đàn ông kiểu dễ buông tha.

Cho đến khi họ dùng bữa xong rời , Thẩm Yến Lễ vẫn mật gì quá mức với cô mặt , khiến cô nhẹ nhõm hơn phần nào.

Chỉ là, khi rời khỏi nhà hàng, Thẩm Yến Lễ liếc cô hai cái đầy ẩn ý.

Đường Điềm vô tình bắt gặp ánh mắt đó – chính là ánh mắt lúc xuống xương quai xanh của cô, ánh mắt đầy khao khát và chiếm hữu.

Chỉ là... giờ đây, bớt phần hung hăng.

Cô vội vàng dời ánh , tai đỏ lên. Chỉ đến khi xác nhận rời , cô mới thở phào.

Phó Hi là cuối cùng rời khỏi phòng ăn, trêu chọc cô như khiến cô thoải mái hơn.

Giờ nghỉ trưa, Đường Điềm nghỉ giường. Cô dự định báo với quản gia mà sẽ chia một phần tiền lương cho một giúp việc khác để đó mang cơm phòng Thẩm Yến Lễ.

cũng chỉ còn hai ngày nữa là xong, về biệt thự trong nước sẽ cần lo chuyện .

Tối đến, cô bàn bạc xong xuôi với giúp việc , cả về tiền đưa cho .

tiếc, vì công việc do cô . Tiền trả công đương nhiên nên để khác nhận.

Đường Điềm cũng lo Thẩm Yến Lễ sẽ nổi giận với giúp việc – một là kiểu đó, hai là thừa đây là ý của cô, sẽ trách lên đầu khác.

Tuy nhiên, giúp việc thắc mắc, vì đột nhiên bảo cô mang cơm cho Thẩm ?

Cô hỏi: “Có dạo Thẩm tâm trạng ?”

Đường Điềm lắc đầu, khó xử : “Thẩm ... thích lắm, nên phiền cô .”

Người giúp việc lúc mới hiểu, nhưng lo nếu quản gia sẽ phạt tiền.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuc-cung-cua-cac-thieu-gia-am-nhac/chuong-61.html.]

“Lỡ quản gia thì ...?”

Đường Điềm cam đoan: “Cô yên tâm, nếu quản gia , sẽ chịu trách nhiệm. Nếu thật sự phạt tiền, sẽ trả cô.”

Người giúp việc chung với cô vài ngày, thấy rõ cô phức tạp, luôn việc nghiêm túc. Khi các giúp việc khác gặp chuyện, Đường Điềm cũng âm thầm giúp đỡ.

cũng khá tin tưởng Đường Điềm nên vui vẻ đồng ý.

Tới giờ ăn tối, Đường Điềm đến phòng Bùi Giác , sắp xếp để Phó Hi là cuối cùng phục vụ.

Bùi Giác dường như càng ngày càng bận. Lúc cô mang cơm , hầu như lúc nào cũng ở thư phòng, bất kể sáng, trưa tối.

Ra khỏi phòng Bùi Giác, cô đẩy xe thức ăn đến phòng Ôn Thiệu Hàn.

Vừa thấy cô, Ôn Thiệu Hàn mỉm hỏi: “Dạo trông cô lơ đễnh, mệt ?”

Sự quan tâm dịu dàng như dòng nước ấm chảy tim Đường Điềm đang rối loạn, thật quá tinh tế.

Cô mỉm đáp: “Cũng mệt chút, nhưng .”

Cô đến bàn ăn, bắt đầu sắp xếp thức ăn.

Khi cô xong việc định rời , Ôn Thiệu Hàn gọi cô .

đầu, thấy cầm một túi đựng trang sức, chỉ riêng cái túi thôi cũng đủ vật bên trong đắt giá cỡ nào.

Anh : “Hôm qua ngoài mua quà cho nhà, tiện thể mua cho cô một món.”

Đường Điềm kịp phản ứng: “Cho... cho ạ?” Giọng đầy ngạc nhiên.

Ôn Thiệu Hàn chỉ , đưa quà cho cô.

Cô vội lùi , xua tay từ chối: “ thể nhận , lòng của xin ghi nhận.”

Có vẻ như đoán phản ứng , liền đặt món quà xe thức ăn.

Anh dùng lùi để tiến, khiến cô thể từ chối: “Không món gì đắt tiền , đầu tặng quà cho cô, đừng chê nhé.”

Những lời khiến Đường Điềm nỡ khước từ nữa, từ chối nữa thì giống như cô đang chê quà tặng đáng giá.

Cô đành nhận lấy. Lấy túi quà khỏi xe thức ăn, cô còn cẩn thận dùng khăn giấy lau kỹ đáy túi sợ dính dầu.

cũng là quà khác tặng, trân trọng, đó là cách thể hiện sự tôn trọng với tấm lòng .

Trên khuôn mặt tuấn tú của Ôn Thiệu Hàn, nụ càng thêm sâu – lẽ hành động vô thức của cô khiến tia u tối trong mắt càng thêm mãnh liệt.

“Vậy... cảm ơn .”

Cô xách túi trang sức, rụt rè cảm ơn.

Anh đáp: “Những ngày qua cô vất vả . Không tặng cô gì đó, cảm thấy áy náy.”

Cô vội : “ nhận lương cao như , đây là việc nên mà.”

Anh mỉm cô: “Đi việc , phiền nữa.”

TBC

“Chúc dùng bữa ngon miệng.”

Nói xong, cô vội vàng đẩy xe ngoài, sợ phiền dùng bữa.

Ra khỏi phòng Ôn Thiệu Hàn, vặn thấy giúp việc bên hành lang đang đẩy xe thức ăn bước phòng Thẩm Yến Lễ.

Dù Đường Điềm chắc sẽ , nhưng tim vẫn đập thình thịch – như thể bước phòng là chính cô .

Lúc , giúp việc đẩy xe phòng Thẩm Yến Lễ.

Anh đang sofa, bàn đặt một chiếc thẻ đen – dường như đang chờ chủ nhân mới của nó xuất hiện.

 

Loading...