Cục cưng của các thiếu gia âm nhạc - Chương 40

Cập nhật lúc: 2025-09-27 23:56:01
Lượt xem: 21

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Mùi trầm hương nhàn nhạt chậm hơn một nhịp so với vách tường da thịt ấm nóng mới lan tới...

Động tác tay của Đường Điềm dừng , ý thức phía là ai, cô vội vàng đầu .

“Thẩm ?”

Cô khẽ gọi một tiếng, nhưng đáp .

Thẩm Yến Lễ với hình cao lớn đang dán sát phía cô, hai thể cảm nhận rõ ràng nhiệt độ cơ thể và cả đường cong của . Anh cụp mắt xuống, đáy mắt như bốc cháy một thứ d.ụ.c vọng nào đó, nếu lúc chạm ánh mắt của Đường Điềm, e rằng sẽ khiến cô hoảng sợ.

Rõ ràng nhiệt độ trong phòng nóng cũng lạnh, nhưng Đường Điềm toát mồ hôi mỏng vì căng thẳng. Cô định dịch sang , nhưng cánh tay của Thẩm Yến Lễ chắn ngang quầy bar, dường như ý định rút tay .

Bên trái thì khỏi , đó là khu vực việc của quầy bar.

“Anh... Thẩm , đang…”

Không từ khi nào, Thẩm Yến Lễ đặt khay mà cô để quên trong phòng lên quầy bar, ngay bên tay cô.

TBC

Khoảng cách gần đến mức gần như còn kẽ hở giữa hai , nhưng Thẩm Yến Lễ thấy gì là .

“Sáng nay, khay để quên trong phòng .”

Vì hai quá gần, nên khi chuyện, cả lồng n.g.ự.c rung lên, cô thể cảm nhận rõ ràng.

Lúc Đường Điềm mới chú ý đến cái khay bên cạnh tay của Thẩm Yến Lễ. … hiện tại hai họ gần đến mức mập mờ thế , thật sự .

Hơn nữa nhiệt độ cơ thể của đàn ông phía ngày càng nóng, cô hoảng loạn nghiêng , nhưng gian còn quá chật hẹp, chỉ cần một cử động nhỏ thôi cũng chạm phía .

Đường Điềm xoay nhẹ một cái, gần như chạm sát phần thể phía mà cô hề .

Phía , Thẩm Yến Lễ bật một tiếng rên trầm thấp đầy gợi cảm, như thể kích thích đến mức thể chịu đựng nổi.

Cô tưởng là vô tình giẫm chân , vội vàng rút chân , nhưng vẫn hiểu tại lùi xa chút nào.

“Thẩm , chúng ... gần quá , thể lui về một chút ? sợ giẫm trúng chân .”

Vừa dứt lời, Thẩm Yến Lễ lùi xa.

Sắc mặt vẫn bình thản: “Xin , chỉ xem hoa quả em đang chuẩn .”

Đồng thời, Thẩm Yến Lễ lặng lẽ đưa tay nhét túi quần, bàn tay siết chặt thành nắm đấm, khiến lớp vải quần phồng lên, như đang che giấu điều gì đó bất thường.

Đường Điềm âm thầm thở phào nhẹ nhõm, nở nụ nhạt với : “Anh ăn một chút ?”

Ánh mắt của Thẩm Yến Lễ rời khỏi đôi mắt đen láy của cô, dừng đôi môi mềm mại đầy đặn. Anh im lặng một lát, yết hầu chuyển động chậm rãi.

Anh : “Không cần, em cứ việc của .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuc-cung-cua-cac-thieu-gia-am-nhac/chuong-40.html.]

Lúc Đường Điềm mới yên tâm xoay , đeo găng tay dùng một bắt đầu bày biện hoa quả khay.

Đến khi cô xong, đầu thì phía còn bóng .

Nghĩ cảnh tượng ban nãy, Đường Điềm cứ cảm thấy Thẩm Yến Lễ… giống như vô tình. nghĩ kỹ thì thấy hợp lý.

Nếu thật sự gì cô, thì sáng nay chẳng tiện hơn ? Hà tất cố ý tiếp cận cô ở đây?

Đường Điềm nghĩ một lúc bận rộn với việc khác, nhanh chóng còn thời gian nghĩ đến chuyện nữa.

Mọi bắt đầu xuất phát trượt tuyết, Đường Điềm và Liễu Hiểu Chi một xe khác, các cô đủ tư cách chung xe với bất kỳ vị nào.

Trên xe, tuy chung nhưng cả hai ai với ai câu nào.

Từ biệt thự nghỉ dưỡng đến khu trượt tuyết gần nhất chỉ mất vài phút xe, nhanh đến nơi.

Xuống xe, Đường Điềm quanh sân trượt tuyết mắt, rộng lớn hơn cô tưởng nhiều.

Trước cổng khu trượt tuyết, khách du lịch tới lui đều mặc đủ loại quần áo giữ ấm dày dặn.

Cô và Liễu Hiểu Chi từ cổng kiểm soát dành cho khách thường, trong khi xe của Bùi Giác và các khác thẳng bên trong, khu đỗ xe của họ khác với khách du lịch bình thường.

Đường Điềm mặc áo khoác lông vũ màu đen, quần cotton đen, giày tuyết đen. Để tiện lợi, cô đội mũ riêng mà kéo mũ áo khoác lông vũ lên đầu, siết dây mũ , chỉ lộ cái mũi đỏ vì lạnh và đôi mắt ẩn mũ.

Cô còn ôm trong lòng hộp giữ nhiệt đựng trái cây, ngay cả túi giữ nhiệt của hộp cũng là màu đen.

Nếu rõ đường , cô thật sự để lộ bất kỳ chút da thịt nào ngoài.

Bên cạnh cô, Liễu Hiểu Chi ăn mặc khác biệt.

mặc áo lông vũ màu hồng phấn và quần trắng, giày hiệu, đội mũ lông hồng phấn, khuôn mặt dịu dàng thanh tú, cạnh Đường Điềm đen kịt thì càng nổi bật, thu hút ánh của nhiều qua đường. Trên đường ít bắt chuyện quen với cô .

Trái , Đường Điềm một trong gió tuyết, lặng lẽ đợi những qua đường xin liên lạc của Liễu Hiểu Chi.

Trong phòng nghỉ VIP của khu trượt tuyết, Bùi Giác và mấy khác đồ trượt tuyết xong. Phó Hi đang bá vai Ôn Thiệu Hàn, vui vẻ.

Thẩm Yến Lễ mặc đồ trượt tuyết, ghế, nghiêng về , hai tay đặt tự nhiên lên đầu gối đang mở rộng, mười ngón tay đan , cử chỉ phong thái đều thu hút ánh .

Anh nghiêng đầu về phía cửa.

“Lễ ca đang ?”

Phó Hi hỏi cũng theo hướng của , đột nhiên nhớ : Đường Điềm và Liễu Hiểu Chi ?

Lúc , từ cửa phòng nghỉ VIP xuất hiện hai bóng .

Liễu Hiểu Chi thấy , vui vẻ tháo mũ hồng phấn , bước chân cũng nhanh hơn.

Còn Đường Điềm lạnh đến ngơ ngẩn, trong nơi sưởi ấm mà vẫn hồi thần trí, đế giày còn dính băng, bước phần lúng túng, trông giống như một chú chim cánh cụt ôm túi giữ nhiệt.

 

Loading...