Công một cất công mang cao lãnh chi hoa về nhà - Thế giới 1 - Chương 4

Cập nhật lúc: 2025-11-16 13:36:59
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/20nkTvEAMM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tạ Vân Phòng lúc cuối cùng cũng tìm thấy đồ vật mà cần từ hòm thuốc. Hắn càu nhày: "Cậu xem cái ông bác sĩ , tại để thứ ở tận cùng chứ, khiến tìm c.h.ế.t."

Cảm xúc lo lắng của Du Thương Túc đạt đến đỉnh điểm: "Ngài gì?"

Lúc , Tạ Vân Phòng rút t.h.u.ố.c chuyên trị ngoại thương: Bình xịt Vân Nam Bạch Dược.

Thế là Tạ Vân Phòng nhắm thẳng vết bầm xanh tím  cánh tay Du Thương Túc mà xịt mạnh ba . Hơi t.h.u.ố.c theo tiếng phun  bao phủ tầm mắt của cả hai .

Sau đó, cả hai đều sặc đến mức ho khan.

"Khụ khụ... Đủ , đủ , Tạ , ngài ấn quá nhiều  ." Du Thương Túc khó khăn lắm mới thành lời.

"A? Ngại quá, khụ khụ, cố ý." Tạ Vân Phòng nhanh chóng xin , nhưng trong đầu vẫn đang lý luận với Hệ thống.

[Ký chủ, mặc dù ngài thành công đối tượng cứu rỗi , nhưng thiết lập nhân vật của ngài là đóng vai một kẻ biến thái, thể cấp cứu và dùng t.h.u.ố.c cho đối tượng ? Điều phù hợp với thiết lập, sẽ dẫn đến sự sụp đổ của tuyến thế giới, hậu quả sẽ nghiêm trọng đấy.]

[Yên tâm, yên tâm. Ngươi xem tại theo dõi cao lãnh chi hoa?]

[Bởi vì ngài là một kẻ biến thái.]

Tạ Vân Phòng nghẹn lời. Mặc dù 111  sai, nhưng cũng  cần nhấn mạnh điểm .

[Không chỉ thế, nguyên chủ  tự xưng là một nghệ sũ ,  luôn Tiểu Du là một tác phẩm nghệ thuật ? Nếu là tác phẩm nghệ thuật, thể để lưu vết thương  , đúng ?]

Hình như đúng là đạo lý , Hệ thống 111cẩn thận suy nghĩ cốt truyện. Trong sách, Tạ Vân Phòng tuy biến thái, thích dùng mấy thứ kỳ quái lên Du Thương Túc, nhưng quả thực dường như từng để vết thương mang tính vĩnh viễn nào.

Khó khăn lắm cả hai mới ngừng ho khan.

Tạ Vân Phòng chăm chú Du Thương Túc từ xuống , soi xét tỉ mỉ. Hắn đến mức Du Thương Túc thấy lạnh sống lưng, tự hỏi: [Vừa   điều gì nên ?]

"Cậu quá ,  là tác phẩm nghệ thuật mỹ nhất thế giới , phép lưu bất kỳ vết thương nào." Ánh  biến thái chợt lóe lên trong mắt Tạ Vân Phòng. "Cậu  yêu quý nó thật , chỉ cần thương một chút  cũng sẽ tha cho ."

Du Thương Túc: ''...''

[Mình thì tự bản thương, nhưng thì thể gây thương tích cho , ? Nếu , hiện tại cả đầy vết thương thế ?]

Tạ Vân Phòng buông những lời lẽ tàn nhẫn kiểu biến thái, phấn khích giao lưu với Hệ thống trong đầu: [Thống tử, ngươi xem xây dựng xong thiết lập nhân vật ?]

111 đáp: [Dường như gì sai sót.] 

Nó thỏa hiệp: [Ngài cứ diễn, cứ tiếp tục diễn .]

Tạ Vân Phòng , với Du Thương Túc: "Đưa cánh tay còn đây."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cong-mot-cat-cong-mang-cao-lanh-chi-hoa-ve-nha/the-gioi-1-chuong-4.html.]

Du Thương Túc lẳng lặng Tạ Vân Phòng,   cảm thấy tâm trạng của Tạ dường như đột nhiên trở nên hơn?

Phun t.h.u.ố.c xong cánh tay là đến n.g.ự.c và lưng. Du Thương Túc cảm thấy giống như con cá thớt, ông chủ bảo lật mặt nào thì  lật mặt đó.

Tuy nhiên, trong lòng   nảy sinh một ý nghĩ,   tẩm ướp đẫm vị với Vân Nam Bạch Dược , Tạ thể nào còn tay nữa, ?

"Trên đùi cũng đúng ? Duỗi đây, xem luôn."

Tạ Vân Phòng nhớ rõ nguyên chủ để tránh Du Thương Túc tiếp tục chạy trốn nên sai bảo tiêu giáng vài gậy lên đùi Tiểu Du.

Vết thương đùi hẳn là nặng hơn nửa .

Thấy Du Thương Túc nhúc nhích  liền nhanh nhẹn vén chăn lên, bắp chân giữa hai cẳng chân sưng vù lên, to gần gấp đôi bình thường.

Tạ Vân Phòng khẽ thở dài, đến đầu giường gọi một cuộc điện thoại nội bộ: "Có túi chườm nước đá ? Mang lên đây mấy cái."

Một lát , hai cẳng chân của Du Thương Túc thêm bốn túi chườm nước đá. Hiệu suất cao của Tạ Trạch khiến khen ngợi.

Một lát khi tháo túi chườm nước đá xuống, cẳng chân còn đáng sợ như nữa.

Tạ Vân Phòng sợ Du Thương Túc đau, liền cho  uống thêm hai viên t.h.u.ố.c giảm đau. "Chân của hẳn là . Nếu yên tâm, ngày mai sẽ đưa chụp X-quang."

Không cần kiểm tra, Tạ Vân Phòng cũng chân của Tiểu Du vấn đề gì.

Cốt truyện ở phía   một nguyên chủ đ.á.n.h gãy chân Du Thương Túc. Lần , bảo tiêu tay quá ác, chỉ sưng vài ngày là thể khỏi.

Trong lòng Du Thương Túc nghi hoặc, đây tính là đ.á.n.h một cái  cho một quả táo ?

Đang suy tư, Tạ Vân Phòng cởi áo choàng tắm. Tim Du Thương Túc rơi hầm băng, tứ chi  dường như băng tuyết bao phủ.

Điều nên đến, cuối cùng vẫn đến, ?

Du Thương Túc tuyệt vọng nghĩ.

Chỉ thấy Tạ Vân Phòng cởi áo choàng tắm, duỗi   áo ngủ  lên giường, đắp kỹ góc chăn cho . "Bốp" một tiếng tắt đèn phòng ngủ.

Tắt đèn, tắt đèn ư?

Hôm nay cứ thế mà kết thúc ? Du Thương Túc khẽ thở một , nhưng dám thật sự buông lỏng cảnh giác.

Cậu ép buộc bản nhắm mắt , nhưng những chuyện xảy trong ngày như giòi bọ ăn sâu xương cốt, cứ văng vẳng trong đầu . Hôm nay dường như  bên bờ vực thẳm, chỉ cần chệch một chút thôi là c.h.ế.t nơi chôn .

Du Thương Túc dám tưởng tượng tiếp theo sẽ xảy điều gì,  chỉ cầu mong thể bình an rời khỏi Tạ Trạch,   dám lơi lỏng cảnh giác dù chỉ một khoảnh khắc.

Loading...