Công chúa chỉ muốn hòa ly - Chương 8

Cập nhật lúc: 2025-09-28 14:43:28
Lượt xem: 126

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ta , nhưng sự việc vẫn cứ xảy .

 

vẫn giả bộ vô tội, trách cứ.

 

Ta gật đầu.

 

"Được, ép buộc, thì ?"

 

Lục Kinh Hoài chút vui, lẽ cho rằng nỗi khổ của , nên tha thứ cho .

 

"Về với , Thẩm Tâm, chúng đóng cửa bảo mà sống cuộc sống của riêng , chúng dọn ngoài, bao giờ về phủ cũ nữa."

 

Ta thở dài một .

 

"A Hoài, vì dùng chuyện để lừa , đừng để cùng trở mặt, ngay cả chút thể diện cuối cùng cũng giữ ."

 

Phụ hoàng lấy hiếu trị thiên hạ.

 

Bất luận Lục Kinh Hoài võ công cao đến , dù hùng cái thế.

 

Ở phương diện hiếu đạo, nếu mất lòng dân, bệ hạ cũng giữ nổi .

 

Chàng qua với phu thê Thành Quốc công? Không về phủ cũ?

 

Người ngoài sẽ Lục Kinh Hoài thế nào, nhưng sẽ phun nước bọt c.h.ế.t đuối.

 

Ta gây đủ phiền phức cho phụ hoàng, mẫu hậu, thể họ mất mặt, bọn họ nuôi lớn đứa con là một kẻ bất hiếu bạc tình.

 

Lục Kinh Hoài ngẩng đầu , ngữ khí nặng thêm vài phần.

 

"Thẩm Tâm, sự việc đến nước , chung quy thỏa hiệp nhượng bộ. Ta một bước, ân tình xưa, nàng thể cùng một bước , bọn họ mẫu tử theo phụ mẫu mà sống, chúng biên cương, nơi khác, cũng , chỉ cần chúng ba , chúng tự sống với , ?"

 

Trong lòng thầm than.

 

"A Hoài, một tháng với những lời đó, hiện tại đổi, lời hôm nay của , thể giữ bao lâu?"

 

"Sau con của bệnh, sẽ về ?"

 

"Vạn nhất một ngày, phụ mẫu bệnh, về ?"

 

"Chàng là con của bọn họ, về thì về, nhưng thì ?"

 

"Bọn họ trách , oán cùng bỏ trốn, oán để họ mất con trai ?"

 

"Đến lúc đó, , A Phù của ?"

 

"A Hoài, buông tay ! Tình yêu giữa , kiên cố đến mức đó, cũng cần thiết hy sinh tình , tình bạn, oán hận ."

 

Chàng đột nhiên rơi lệ.

 

"Nàng là vợ cưới hỏi đàng hoàng, ... chỉ là phạm một sai lầm, chỉ là đó..."

 

Ta im lặng.

 

, chỉ là một sai lầm.

 

sự oán hận tích lũy ba năm nay là giả.

 

Ta kẻ tội, cũng là giả.

 

Chúng gì, thâu đêm.

 

Trời sắp sáng, ngẩng đầu . Ta cắt đuôi nhanh gọn, còn mỗi ngày đều ngủ ngon.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cong-chua-chi-muon-hoa-ly/chuong-8.html.]

"Nếu thật sự bù đắp, thì hãy bảo vệ và A Phù một tháng, một tháng , chúng sẽ tiếp."

 

"Không thành vấn đề." Lục Kinh Hoài mừng như điên.

 

" một điều kiện, chỉ thể âm thầm bảo vệ, thể để khác thấy, khác hiểu lầm, khinh thường ."

 

"Thẩm Tâm, nàng yên tâm, ."

 

Chàng lóe bỏ .

 

Công phu của thật sự !

 

phủ Trấn Quốc công trở thành sân của , đến thì đến, thì .

 

Ta một phong thư cho trưởng, nhờ trưởng điều động vài cao thủ đến phủ hộ viện.

 

Ta cùng A Phù tiếp tục cuộc sống nhỏ của .

 

Ta nắm tay nàng , cùng chơi nhảy ô, ném còn, tung xúc xắc, chơi dây, cắt giấy, búp bê.

 

, cũng búp bê, lén học theo lục tỷ tỷ.

 

Ta luôn nhớ năm đó, cùng tam tỷ tỷ đến cung của lục tỷ tỷ ngủ , cung nữ Tuế An đưa cho tam tỷ tỷ búp bê đất nặn, nhưng cho .

 

Ta luôn nhớ chuyện đó.

 

Không cho , liền tự lén học.

 

Rồi cuối cùng cũng học thành.

 

Hì hì!

 

Có một ngày, cùng A Phù chơi đùa mệt mỏi, để nàng yên trong sân, hâm sữa cho nàng .

 

Chỉ trong khoảnh khắc , A Phù .

 

Ta vội vàng chạy , liền thấy A Phù Lục Kinh Hoài bảo vệ phía , nức nở vì hoang mang.

 

Lục Kinh Hoài túm lấy một tiểu tư, cho .

 

Mà tiểu tư đó là của Lục phụ, một võ nghệ cao cường.

 

Hắn thấy sự tình bại lộ, vội quỳ xuống cầu xin.

 

"Thế tử xin bớt giận, tiểu nhân chỉ là phụng mệnh hành sự, tiểu nhân cũng ý hại A Phù tiểu thư."

 

"Chỉ là cho A Phù tiểu thư chịu một chút tổn thương, đến lúc đó lão gia phu nhân cớ để đón A Phù tiểu thư về."

 

"Hai vị lão nhân gia đều nhớ A Phù tiểu thư , xin Thế tử gia thứ tội."

 

Lục Kinh Hoài sững sờ.

 

Chàng buông tay. Tiểu tư vội vàng trốn mất.

 

Ta thở dài một , ảo tưởng nếu lúc cùng trưởng cùng biên cương, lẽ cũng thể luyện thành một võ công, khác tùy ý phủ Trấn Quốc công của như cái chợ.

Anan

 

Ta chậm, nhưng A Phù thì thể.

 

Ta quyết định một phong thư, nhờ trưởng gửi đến một nữ sư phụ đáng tin cậy, và A Phù đều học võ.

 

Ta ôm A Phù, kiểm tra nàng thương, liền múc từng muỗng sữa cho nàng uống.

 

Nàng ngoan, uống từng ngụm nhỏ, trong mắt còn nước mắt, nhưng tâm trạng định.

 

Loading...