Ta nhắm mắt , mở , trong mắt một mảnh bình hòa.
"Phải, bọn họ giam cầm , Hạ ma ma, Tuyết Như, Sương Hiểu, giúp dọn nhà , về Trấn Quốc Công phủ."
Lần , đưa tay đón lấy A Phù.
Bà v.ú , nhưng lý , dám gì.
Lục Kinh Hoài rốt cuộc biến động cảm xúc, giọng của như cát khô cằn trong sa mạc, khó chịu.
"Thẩm Tâm, nàng nghĩ kỹ ?"
"Trên đời sẽ còn ai như đối với nàng."
Có lẽ .
Tình yêu vô song đời.
Nỗi đau khắc cốt ghi tâm.
Ta đều trải qua.
Khi đề nghị hòa ly, giống ngoài tùy tiện bỏ .
Chàng ở bên như một cành dây leo, quấn lấy một cành dây leo khác.
Đáng tiếc, cuối cùng bằng Lục tỷ tỷ đại độ, thể hiểu tội nhân.
Ta thể chung sống sớm tối, yêu thương với một hận .
Mủ độc sinh , ngoài việc trừ tận gốc, còn cách nào khác.
Ta trở về Trấn Quốc Công phủ, chỉ dọn hành lý mất ba ngày.
Ba ngày , đủ để tin đồn lan truyền điên cuồng.
Tình yêu từng vô song đời, nay thành trò khiến chú ý.
Hạ ma ma thở dài: "Công chúa, đừng trách chúng đến muộn, nương nương , nếu cho rõ, sợ là vẫn quyết định , đến lúc đó mới thống khổ."
Ta còn là công chúa.
Thế nhưng Hạ ma ma vẫn gọi là công chúa.
Có lẽ trong lòng bà , vẫn là tiểu cô nương từng chạy theo bà đòi ăn .
"Thay đa tạ mẫu hậu, đúng. Quyết đoán dứt khoát, trái gặp họa."
Người luôn chỉ thể bộc phát ý chí to lớn trong tuyệt cảnh.
Ta bế môn ngoài, một lòng một bầu bạn cùng tiểu A Phù của .
Nàng dường như một chút đổi, lúc chơi đùa, chơi một lát, dừng một lát, đang gì.
Ta nghĩ, Lục Kinh Hoài tuy hư hỏng, nhưng ít nhất một chuyện , cho một đứa con gái đáng yêu vô cùng.
ngẩn , xóa từ đáng yêu .
Ta hy vọng con gái chỉ đáng yêu, hy vọng nàng là cây đại thụ che trời, chim bằng bay lượn, cơn gió dài thổi qua đồng nội, sức mạnh và đầy đặn.
Ít nhất cũng đừng giống , lúc nhỏ gọi là đáng yêu, lớn lên thành hiền lương.
Tuy sai, nhưng luôn cảm thấy thiếu chút bản ngã.
Nàng nên tự cường và kiên cường hơn .
Ta và Lục Kinh Hoài rơi thế giằng co.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cong-chua-chi-muon-hoa-ly/chuong-7.html.]
Chàng hòa ly, cố ý tránh né gặp , cứ kéo dài như .
Ta cũng vội, con cái ở trong tay, việc lo.
Hơn nữa, những cung nữ bên cạnh đều là từ cung của đây, các nàng sẽ giúp Lục Kinh Hoài, chỉ về phía .
Hạ ma ma rời để về cung bẩm báo mẫu hậu.
Bà chút thở dài, bà thấy lúc nên quá lỗ mãng mà từ bỏ tước vị công chúa.
Thật hối hận về điều đó.
Chỉ là, cảm thấy con nên nhận rõ bản .
Khi đó quá cao ngạo, một loại xốc nổi nhất thời, cho rằng trong sạch nhất thiên hạ, thoát tục phi phàm.
Giờ bình tĩnh , nhận con nên theo cực đoan, đây cũng xem như là nhận rõ bản .
Phụ hoàng mẫu hậu đối xử với , cũng từng lừa dối .
Mà hiện tại thể chấp nhận sự , cũng tròn bổn phận hiếu thảo, sẽ vì họ từng lừa dối mà trở mặt thành thù, nợ ân tình tính như .
Giống như hiện tại oán hận Lục Kinh Hoài, nhưng cũng nghi ngờ tình yêu nồng nhiệt của lúc .
Chúng chỉ là may mắn, đến cuối cùng mà thôi.
Một tháng , Tuyết Như ngoài mua đồ, trở về sắc mặt khó coi.
Ta hỏi nàng , nàng lo lắng : "Mị Nương cùng nhi tử trở về."
Nàng ở đường thấy hai con họ.
Anan
Hai ăn mặc quý phái, bên cạnh còn hầu của Lục mẫu.
Ta đại khái hiểu đây là Lục mẫu đang thị uy.
Ta cùng Lục Kinh Hoài hòa ly khiến bà mất mặt, bà cần nắm lấy thứ gì đó để tỏ thong dong, khí phách hơn.
Chỉ là để tâm, thậm chí còn chút xem kịch.
Quả nhiên, lâu .
Lục Kinh Hoài cùng Lục mẫu cãi một trận.
Chỉ là , Lục phụ cũng để ý đến , cùng phe với Lục mẫu.
Bọn họ cháu trai.
Bọn họ , lúc Lục Kinh Hoài lấy quân công đổi lấy hôn nhân mà báo cho họ, hiện tại, bọn họ sum vầy cùng cháu chắt tự nhiên cũng cần báo cho , nuôi cháu mới là chuyện chính của bọn họ.
Ngày đó, Lục Kinh Hoài lẽ tuyệt vọng.
Nửa đêm đến phòng của , mang theo mùi rượu nồng nặc.
Tuyết Như kinh động, lập tức dùng thủ đao đ.á.n.h ngất nàng .
Ta vội : "Chậm , động thủ, gì thì cứ , đừng đ.á.n.h ."
Tuyết Như vội vàng chạy tới, kiên cố bảo vệ bên cạnh.
Ta cảm động, cũng cung nữ nhỏ bảo vệ .
Lục Kinh Hoài mặt mày xanh mét, đợi mở miệng đuổi .
chiều theo ý , thực tế, nữa.
Một lúc lâu, thỏa hiệp.
Chàng mở miệng : "Ta nương mang đó về, rõ ràng bà hứa với , chuyện ý của ."