"Thái tử phi đồng ý ?"
"Không đồng ý cũng đồng ý, nàng bây giờ cùng thuyền với Thái tử, nếu Thái tử giam cầm, nàng cũng sẽ liên lụy, nàng thà giao đứa trẻ cho ."
"Vậy Thái tử phi tại còn..." Ta cân nhắc từng lời, Thái tử ca ca bây giờ là một cái hố lửa, tại nàng nhảy hố lửa.
Mẫu hậu khổ: "Nàng yêu Thái tử, ngờ tới ... Ta cũng ngờ tới."
Hóa là vì tình yêu. Ta nghĩ đến Thái tử phi, dường như thấy chính của ngày xưa, một lòng một , lao đầu lửa cuối cùng sẽ rơi kết cục gì, ai .
Thời gian trôi qua thật nhanh. Ta cùng A Phù từ từ lớn lên. Nàng trưởng thành thành một cô nương giống , hào sảng tinh ranh lanh lợi. Nàng là đứa trẻ lớn lên trong tình yêu, nhưng cũng thể chịu đựng gian khổ, chỉ là giống , . , nàng sẽ nữa, gắng gượng từng chút một trưởng thành. Ta hài lòng, nàng một chút bóng dáng của phụ mẫu .
Không lâu , Phụ hoàng băng hà. Người quá đột ngột, tối hôm vẫn khỏe mạnh, sáng hôm cứng đờ. Mẫu hậu đến mức suýt ngất . Bà và Phụ hoàng tình cảm từ thời trẻ, tuy dần xa cách, nhưng Phụ hoàng cho bà sự tôn trọng lớn trong hậu cung.
Người đoạt quyền của Mẫu hậu, cũng cố tình bà mất mặt. Chỉ là trải qua bao mưa gió, dù chiếc ô rộng lớn đến , cũng thể đảm bảo dính chút mưa gió nào.
Ta còn thấy lục tỷ tỷ vội vàng về. Sau khi tỷ và Lục phu quân Tống Trí hòa ly, liền về phía nam, những năm tháng lẽ sống tiêu dao, cả đều tỏa ánh sáng của việc tự chăm sóc bản thật .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cong-chua-chi-muon-hoa-ly/chuong-11.html.]
Tỷ thấy , một tiếng, nhiều, liền tìm tam tỷ chuyện. Ta sai Tuyết Như đưa cho tỷ ba vạn lượng ngân phiếu. Tỷ kinh ngạc một cái, trong miệng lẩm bẩm, hào phóng nhận lấy.
Tuyết Như về lén với : "Lục Công chúa , thích của thật giàu a."
Ta nhịn , tỷ vẫn là cô nương thú vị như . Tỷ từ một cây cỏ bé nhỏ đáng thương, trưởng thành thành một cây đại thụ chống chọi với sương gió. Tiếc , và tỷ sinh gặp thời, nếu bây giờ chúng mới quen , lẽ sẽ trở thành bạn bè , nhưng bây giờ, chỉ thể tiếc nuối bỏ lỡ. Không phiền chính là chúc phúc nhất.
Không lâu , Thái tử đăng cơ. Huynh cuối cùng trở thành tân Hoàng, ngày mặc long bào, trông thật giống một vị Thiên tử đắc ý. nhanh, sự tấn công của các triều thần, trở nên luống cuống, tay chân vụng về.
Tân Hoàng dùng nhưng dùng , quyết định của thường xuyên bác bỏ, còn đại thần phản bác đến câm nín. Huynh còn phát hiện, mấy vị hoàng của đều thông minh, bất kể là sách võ công, đều và nhanh chóng, hề tốn sức.
Anan
Huynh dần trở nên cáu kỉnh, tính tình càng ngày càng nóng nảy. Sau dùng cách gì, đột nhiên trở nên tai thính mắt tinh, tư duy nhạy bén. bỗng một ngày, Tân hoàng ngã quỵ triều đường, hôn mê bất tỉnh. Chỉ trong vài ngày mà thái y viện chịu bó tay, đột tử giường.
Hoàng cung một nữa treo giải lụa trắng. Mẫu hậu già nhiều, bà ôm lấy Hoàng tôn còn ngây thơ bé bỏng như một khúc gỗ mục.
Thấy , bà bi thương: "Ta từng cho rằng sức khỏe của là yếu nhất, ngờ tiễn đưa hết đến khác."
Ta ôm bà lòng, nhẹ nhàng vỗ lưng Mẫu hậu: "Mẫu hậu, đừng sợ, con sẽ luôn ở bên ." Giống như lúc ôm lấy đêm khuya, khi mới cung, bỡ ngỡ .