Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

CON RIÊNG CỦA CHỒNG - Chương 7

Cập nhật lúc: 2025-06-18 15:45:18
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2VfvXerZvn

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mẹ cô sợ cô bị kích động rồi ảnh hưởng sức khỏe nên nhanh chóng bước đến ngồi cạnh con gái mình. Bà đưa tay kéo đầu cô vào lòng mình rồi nói lời an ủi

-Con đừng buồn, rồi đứa bé sẽ sớm quay lại thôi con.

Nghe đến đây tim Đan như có ai cầm d.a.o đ.â.m mạnh. Cô đau đớn, nghẹn ngào không thở nổi vì đứa con bé nhỏ của cô đã mất đi một cách oan ức do vợ chồng cô gây ra.

Ngồi nhìn con gái đau đớn mà cả họ nhà chồng nó chẳng thấy mặt nào lén phén vào đây càng khiến cho cha của Đan bừng lên sự giận dữ. Ông giữ im lặng vì đây là bệnh viện, nhưng trong thâm tâm ông nỗi đau âm ỉ vì thương con gái mình. Và càng sôi m.á.u hơn vì thằng rể vô tích sự. Giờ phút này ông chỉ ước, con rể ông mà bước vào ông sẽ nhào tới túm cổ nó mà đ.ấ.m vào mặt mấy đ.ấ.m để hả dạ vì dám bỏ rơi con ông trong lúc này. Thế nhưng ngồi cả ngày trời vẫn chẳng thấy thằng rể của mình ló mặt đến.

Tối đó mẹ Đan ở viện còn cha Đan thì về lo nhà cửa. Cũng may ông vừa ra khỏi viện thì Minh lửng thửng đi vào. Nhìn thấy vợ mình nằm đó, và chỉ có mỗi mẹ vợ, anh bước đến cúi thấp đầu

-Thưa mẹ con mới đến.

Mẹ Đan xoay mặt nhìn con rể, vốn dĩ bà cũng bất mãn lắm nhưng rồi bà chỉ từ tốn gật đầu.

-Ừ con.

-Dạ , vợ con sao rồi mẹ.

-Nó mới ngủ đó.

-Thôi mẹ về đi ạ. Đêm nay để con ở lại với Đan.

Bà nghe vậy thì liền nhìn sang Đan, thấy con gái vẫn nằm im quay mặt về tường. Cũng biết con mình chưa ngủ nhưng do nó không muốn nhìn thằng chồng nó nên mới vậy. Bất giác bà liền thở dài. Định bụng đêm nay ở lại, nhưng giờ chồng con gái mình đã vào. Cuối cùng bà liền gật đầu với Minh và nói

-Ừ thôi mẹ về. Con ở lại canh con Đan giúp mẹ. Sức khỏe nó đang không tốt đó.

-Dạ con hiểu rồi mẹ.

Nói xong mẹ Đan đi về… lúc này Minh mới bước đến gần giường. Anh linh cảm vợ mình vẫn chưa ngủ lên lập tức lên tiếng

-Anh xin lỗi.

Đan nằm đó, mệt mỏi không muốn xoay người lại. Cô hận anh, nhưng rồi nghĩ đến cũng một phần do có hơi men nên Minh mới không giữ được bình tĩnh. Cuối cùng vừa hận vừa không thể oán trách. Đan chỉ im lặng không nói nữa lời.

Cả đêm đó Minh ngồi cạnh cô, với thái độ hối hận muộn màng và liên tục xin lỗi vợ vì anh đã hại con mình. Nhưng đáp lại với Minh là sự im lặng đến đáng sợ từ phía Đan càng khiến cho anh thêm day dứt tột cùng.

…Được mấy ngày Đan đã khỏe lại và bác sĩ cho cô được xuất viện. Mặc tình cho Minh xin lỗi nhưng Đan vẫn nhất quyết đi theo mẹ về nhà. Vì cô không muốn đối diện với Minh trong lúc này, và cũng một phần trong lúc cô nằm viện, mẹ chồng cô chẳng một lần gọi hoặc vào viện với cô. Thế nên với sự đối xử thế này, cô cũng chẳng còn thiết tha để về bên đó.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/con-rieng-cua-chong/chuong-7.html.]

Bà Sáu ngồi chễm chệ trên bàn làm việc, xung quanh là người dân quay quanh đứng đợi để nhờ bà làm giấy nhận trợ cấp hộ nghèo. Những gương mặt nhăn nheo rám nắng mệt mỏi vì chờ đợi dưới cái nắng gắt, thế nhưng bà Sáu lại vô cùng thản nhiên. Đống giấy tờ trên bàn, thế nhưng không chút tranh thủ mà cứ vô tư hí hoái bấm điện thoại liên tục để gọi nói chuyện phiếm với ai đó.

Bà con ngồi đợi bên ngoài nhìn cái thái độ của bà người ta không hài lòng chút nào, có người bực rồi chửi thề mấy tiếng sau đó vùng vằng đi về. Còn lại những người khác vì sợ không có phần của mình nên dù bất mãn vẫn cố nhịn nhục.

Minh thất thiểu từ bệnh viện chạy xe về. Nhìn thấy mọi người ở nhà mình, và mẹ mình thì đang cười nói với ai đó. Vô cớ vì cái cớ về ngoài của Đan mà khiến Minh không kìm chế được anh bước vào nhà lớn tiếng luôn với mẹ mình

-Mẹ vui lắm sao còn cười nói như vậy? Vợ chồng tôi tan rã cũng do tại mẹ đó. Mẹ vừa lòng chưa?

Bà Sáu bị con trai chửi sa sả trước mặt nhiều người khiến bà ngượng đến nóng ran cả mặt. Buông điện thoại xuống. Bà kéo tay Minh ra phía sau tránh mọi người rồi nói nhỏ

-Con bị điên hả Minh? Con có thấy mọi người đang ở nhà mình không hả?

Minh gạt tay mẹ ra, ánh mắt đỏ hoe ức lòng nói

-Mẹ sợ mất mặt, vậy sao mẹ không sợ cho tôi mất vợ hả. Là do mẹ, do mẹ mà tôi mới mất vợ đó. Mẹ nên suy ngẫm lại những hành động của mẹ đi. Từ nay tôi không ở cái nhà này nữa.

Nói xong, chưa kịp để bà Sáu phản ứng thì Minh đã chạy vào phòng lấy một chút đồ rồi lên xe phóng đi mất hút khiến cho bà Sáu ngỡ ngàng đứng nhìn như trời trồng chẳng kịp phải làm gi? Những câu chửi của con trai bây giờ vang lên trong đầu bà liên tục khiến cho bà đau đầu không chịu nỗi cuối cùng phải kêu con Linh đi ra giải tán mọi người ra về trước.

Đan vừa về đến nhà thì Minh cũng vừa chạy xe qua đến. Mặc cho Đan né tránh từ mặt Minh vẫn lì quỳ giữa nhà van xin cô.

-Anh xin em đó Đan tha lỗi cho anh, anh biết anh sai rồi.

Đan trong phòng, đóng cửa kín mít. Cô chắc hẳn rất đau lòng, tình cảm với Minh đâu phải nói ngày 1 ngày 2 là dứt khoác. Chỉ là trong lúc này cô không muốn đối diện với anh với anh thôi.

Bà Tư bên ngoài, ban đầu bà cũng không vừa ý Minh cho lắm vì đã bỏ rơi không quan tâm con bà lúc con bà sảy thai, và khi nghe được nguyên nhân say thai từ miệng bác sĩ thông báo thì bà càng giận Minh hơn. Thế nhưng giờ phút này nhìn Minh quỳ hối lỗi bà lại mềm lòng. Đi tới trước mặt Minh. Bà Tư nói

-Thôi con đứng lên đi. Để vài hôm con Đan nó khoay khỏa tinh thần rồi mẹ nói giúp cho.

Minh lắc đầu, vẫn kiên quyết quỳ đó. Anh nói

-Đan mà không tha lỗi cho con thì con không đứng lên đâu mẹ ạ. Con là người có lỗi, chuyện xảy ra con hối hận lắ….m

Minh chưa nói hết câu thì ông Tư từ đâu đi về đến, vừa kịp nghe câu chuyện ông đã bước nhanh vào, trên tay là một khúc cây to, ông vụt vào người Minh tới tấp cùng những lời lẽ đầy tức giận của một người cha khi thấy con gái mình mới vừa cưới về được 3 ngày đã phải chịu khổ hạnh

Loading...