Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

CON RIÊNG CỦA CHỒNG - Chương 40

Cập nhật lúc: 2025-06-18 15:46:35
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2VfvXerZvn

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Về đến nhà nơi Đan từ nhỏ đã sinh ra nhưng sao lần này cô chẳng thấy vui chút nào cả mà ngược lại còn mang theo nhiều nỗi phiền muộn,cô biết cha mẹ vì lo cho cô nên mới phải làm như thế,cô ko trách cha mẹ, chỉ là cô còn việc phải làm, và lời hứa với cha chị Loan cô chưa thực hiện được, cũng như là cô không muốn rời xa bé Trà, con bé chỉ mới đi học,trong nhà lại xảy ra nhiều chuyện cô sợ ko ai lo tốt cho nó...

Mấy ngày về nhà,Đan nhốt mình trong phòng chẳng thiết tha ăn uống gì cả,mẹ đem thức ăn lên cô cũng ko thèm nhìn,làm bà tư đành bất lực,bà thương con đôi lần xuống khuyên nhủ chồng mình thì chỉ nhận được câu trả lời cứng ngắc của ông

-Nó ko ăn thì bà khỏi cần đem lên nữa, cho chó ăn đi, thà nó c.h.ế.t trong nhà mình tôi đỡ tức hơn là để nó về bên đó...

....

Lại nói về Minh,ngày ngày anh đều đặn qua bên đây quỳ xuống xin lỗi,năn nỉ cha vợ cho anh gặp cô nhưng với tính của ông tư thì xem như chẳng thể nào lung lay nổi ông rồi, lời Minh nói ko thể lung lay ông được...mà ngẫm nghĩ nói đi cũng phải nói lại có ai muốn chia rẽ tình duyên con cái,ông tư cũng đâu phải loại người ko hiểu lý lẽ,chỉ là phận làm cha,làm mẹ,đứng nhìn con mình chịu nhiều uất ức ông ko cam tâm..Lần này nhìn tay chân cô trầy trụa lòng ông đau như cắt da cắt thịt,ông dặn lòng ko thể nào để cô về nhà đó một lần nào nữa...dù ông biết chia rẽ con rể mình và con gái ông thật sự ông ko đành lòng...

....

Ở trong phòng,mỗi lần

Minh sang Đan đều nghe,điều biết,cũng rất muốn chạy ra ôm lấy anh nhưng mấy hôm cha cô khóa cửa nhốt cô,điện thoại cũng bị tịch thu,cô ko còn cách nào khác, làm sao cũng khó xử,muốn về bên anh nhưng lại sợ chọc cha giận cha có mệnh hệ gì cô lại có tội ...Cô…nhớ…anh,nhớ …càng đau lòng hơn khi biết ngày ngày anh đều quỳ trước nhà để cầu xin..tại sao tình duyên của cô lại oái oăm thế chứ...

...

Sáng nay cha của chị Loan đến, không biết chú ấy đã nói gì mà cha Đan đã cho Đan ra gặp chú ấy.

Người đàn ông với nước da rám nắng, gương mặt tiều tụy đầy khắc khổ nhìn Đan càng khiến cho cô thêm thấy mình khó xử. Vì cô chưa tìm ra chị Loan, càng chưa thể nói với chú về tung tích chị khi mà mình chưa có manh mối, vì Đan sợ nếu không phải thì chú ấy sẽ lại càng đau lòng và hụt hẫng hơn

-Tôi nghe cô bị con Linh nó bắt cóc, và nghe cả chuyện thằng Khôi đã chet. Cô có sao không? Còn nữa…

Nói đến đây chú ấy lại rưng rưng càng làm cho Đan thêm xót xa

-Con đã có manh mối của chị Loan. Nhưng chú…chú giúp con một chuyện nha.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/con-rieng-cua-chong/chuong-40.html.]

Nói đến đây Đan đảo mắt nhìn xung quanh nhà, khi thấy cha và mẹ không đứng xung quanh để kiểm soát mình cô nhanh chóng nói nhỏ vào tai cha của chị Loan mấy lời. Nghe xong ông gật đầu mấy lượt rồi sau đó cả hai ngồi trò chuyện một lúc, khi cha mẹ Đan quay lại ông mới nói lời chào ra về.

Ngày nào Minh cũng đến từ khi Đan về nhà nhưng càng về sau thì anh chỉ đứng ngoài cửa nhìn vào,do cha mẹ cô ko chịu tiếp anh nữa. Có hôm mưa to thật to cô vẫn thấy anh đứng đó,mặc mưa,mặc gió anh cứ thế im lặng nhìn về phía phòng cô,cô nhìn ra bên ngoài nơi anh đứng mà tim cô buốt giá,thật sự nhiều lúc rất muốn bỏ mặc tất cả và chạy ra ôm lấy anh bỏ qua những gì thù hận trong lòng mình, nhưng rồi cuối cùng cô không làm được, với lại Đan cũng sợ sợ,sợ trái lời cha,cha sẽ buồn....

Hai người cứ như thế nhìn thấy được nhau nhưng chẳng thể chạm vào,cả hai cùng chung một nỗi nhớ,cùng chung một niềm đau khổ vì tình yêu ngang trái này..Vì thế mà từng ngày trôi qua Đan ôm muộn phiền chẳng tha thiết ăn uống gì cả,cô ốm đi rất nhiều,cơ thể dần dần cũng kiệt sức,da dẻ xanh xao....

...

Rồi bỗng một ngày nọ Đan ko còn thấy Minh đến nữa,lúc đầu vì nghĩ anh bận việc nhưng cứ thể 2-3-4-5 ngày...Rồi một tháng trôi qua anh như biến mất khỏi cuộc sống của cô ko một lời từ biệt,hằng ngày trông ngóng,đêm đêm nhung nhớ cô càng mỏi mòn, càng bất lực,trong đầu cô hiện ra suy nghĩ hay là anh ko kiên trì được nữa mà bỏ cuộc,bỏ rơi cô rồi..

Cuối cùng bỏ lại một mình cô đau lòng, nước mắt lại rơi...cô khóc vì tình người bạc bẽo, khóc cho chính mình đã trót lòng tin tưởng anh vì anh mà đời mình dang dở…

..

Mấy hôm sau nữa Minh vẫn không đến, mà Đan thì lại không biết viện lý do gì để quay lại nhà chồng, trước sau gì cũng phải nhanh chóng tìm ra sự thật với lại Đan cũng muốn tận mắt mình chứng kiến xem chị Loan có phải còn sống như cô đã nghĩ hay không cho nên Đan càng quyết tâm để quay lại nhà chồng.

Đêm tối, cô trong phòng đi đi lại lại đến khuya, mấy hôm nay trông chờ mãi mà cha của chị Loan vẫn chưa đến Đan lo không biết chú ấy có làm được việc hay không nên cô cũng tranh thủ nghĩ thêm cách riêng cho mình.

Đang suy nghĩ thì bất chợt Đan nghe con ch.ó trước sân cứ hực hực mấy tiếng. Rồi bên cửa sổ phòng Đan Đan giật mình khi nghe tiếng gọi nho nhỏ

-Đan ơi chú làm xong việc con giao rồi đây.

Đan bất ngờ định bụng la lên khi ban đêm nghe tiếng người nói, nhưng khi nghe kỹ lại phát hiện ra là cha chị Loan đến cô mừng rỡ vội hé xíu cửa sổ với tay ra lấy. Chú ấy sau khi đưa cho Đan cái túi đen xong là nhanh chóng rời đi. Vừa lúc trong nhà có tiếng bước chân của cha Đan đi ra, ông cầm cái đèn rọi vòng xung quanh nhà rồi la con chó. Cũng may là cha của chị Loan rời đi nhanh nên cha cô không phát hiện được.

Đan thở cái phù, lén lút mở cái túi đen ra. Một chiếc que thử thai 2 vạch đậm cùng tờ giấy siêu âm mang tên cô. Không biết chú ấy dùng cách nào để mua chuộc phòng khám thế nhưng để hợp thức hóa thì Đan biết cô nên làm gì rồi.

Qua ngày hôm sau.

Loading...