Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

CON RIÊNG CỦA CHỒNG - Chương 32

Cập nhật lúc: 2025-06-18 15:46:16
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/qXel6Vjon

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vừa lẩm bẩm chửi Minh Đan vừa đau lòng đến ấm ức, vừa đưa tay lên xoa xoa cái mặt,da mặt cô lúc này vừa đủ thời gian để sưng húp lên rồi, tuy đau đó. Nhưng không đau bằng trái tim của cô đâu.

Đúng lúc chị Lài trong nhà đang ẵm bé Trà đi ra,con bé thấy Đan lập tức tuột xuống khỏi tay chị Lài, nó chạy đến cô,thấy cô khóc mắt con nhỏ cũng đỏ hoe!!

-Mẹ sao vậy mẹ sao mẹ khóc?

Đan lấy tay quệt vội dòng nước mắt đang lăn dài,cô ôm nó vào lòng nghẹn giọng trả lời

-Không,mẹ có khóc đâu,bụi bay vô mắt mẹ thôi...?

Con nhỏ nghe vậy liền chu chiếc môi bé xíu lém lỉnh trả lời theo

-Ai bảo mẹ chơi dọc cát chi cho bụi bay vào mắt,mẹ lì quá hà?

Đan đang buồn , nghe câu nói ngây thơ này không kìm được cô lại phải phì cười với sự vô tư của bé Trà,đúng là con nít mà.

-Uh mẹ lì quá,sau này mẹ sẽ ngoan giống Trà, mẹ không chơi cát để bụi bay vào mắt nữa nha, được không nè!!

-Dạ,vậy mẹ đừng khóc nữa nha mẹ!!!

Chị Lài đứng nhìn cảnh Đan và Trà quan tâm nhau chị khẽ cười sau đó mới đi tới vỗ vỗ vai Đan cất lời an ủi

-Thôi mợ đừng buồn, tôi tin mợ,cũng tin cậu Minh không phải có tình cảm với nó đâu.Biết nó mánh khoé như vậy từ nay về sau mợ tránh xa nó ra một chút...

-Vâng tôi biết rồi chị, tôi ko sao đâu?

-Vậy thôi mợ vô nhà nằm nghỉ đi,lấy đá chườm lên mặt cho bớt sưng,tý tôi dẫn con Trà đi ra chợ rồi tiện mua thuốc cho mợ luôn!!

-Cảm ơn chị...

....

Xế chiều bà Sáu về,nghe Lài kể mọi chuyện lại bà chỉ thở dài, vì vốn dĩ ở trong nhà có hai người phụ nữ chung chồng thì tất nhiên sẽ có chuyện. Bước vào phòng xem xét tình hình của con dâu rồi bà nói:

-Lúc nãy thằng Minh có gọi cho mẹ nó nói tình hình..mẹ về ngang ghé bệnh viện thì biết con Linh nó ko bị gì? Thằng Minh đã chửi nó một trận rồi,hai đứa nó đang trên đường về,mẹ cũng biết tính bây ko bao giờ hại nó đâu,thiệt con đó càng ngày nó càng quá lắm rồi…

Đan dù muốn dù không thì đối với bà sáu lúc này cô vẫn luôn giữ thái độ rất lễ phép với bà, cả sự rộng lượng giả tạo mà cô đang cố tạo ra

-Dạ,con ko sao đâu mẹ,mẹ đi đường xa về mệt rồi thôi mẹ nghỉ sớm đi,con ko để bụng chuyện của Linh đâu mẹ…

Bà Sáu hài lòng về Đan lắm nên chỉ nắm tay cô vỗ vỗ mấy cái rồi gật đầu

-Ừ..con biết nghĩ vậy là tốt thôi mẹ đi ra đây,con nghỉ ngơi đi!!!

Bà Sáu vừa ra ngoài thì ngoài sân vừa lúc Đan nghe tiếng xe Minh về,được tầm 5 phút sap anh đi vào phòng,cô còn giận anh nên ko nói gì cả.

Minh nhìn vợ quay mặt chỗ khác, tự dưng anh lại có cảm giác đau lòng...anh thở dài ,lồng n.g.ự.c chợt thấy nặng nề chậm chân đi lại ngồi xuống bên giường, đưa tay lên vuốt nhẹ mái tóc suôn dài của cô..anh chần chừ rồi lên tiếng.

_Em?

???(Đan nằm im chẳng thèm đáp lại)

"Giận anh hả?

???

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/con-rieng-cua-chong/chuong-32.html.]

"Thôi quay lại chuyện với anh đi vợ?

Minh vừa nói vừa kéo người Đan lại, đang bực mình nên cô ngồi bật dậy luôn, nhìn đối diện với Minh bất chợt cô nổi cáu

-Nói gì nữa? Còn gì để nói,anh ko tin em,thì nói cũng tốn công phí thời gian mà thôi!

Minh nhìn vợ, nghiêm túc lên tiếng

-Anh nói ko tin em hồi nào?

-Thì....ừ anh ko nói nhưng hành động của anh rõ ràng quá rồi còn gì nữa...?

-Anh chỉ sợ nó có bị gì thì liên luỵ e thôi,với lần trước em xảy ra chuyện anh đã ám ảnh và sợ lắm rồi...thấy nó vậy anh ko kịp suy nghĩ, anh anh xin lỗi....

Nhắc đến chuyện đó tâm tư Đan lại dằn xé, nhưng rồi nhìn mặt Minh tỏ ra hối lỗi, cuối cùng cô lại mềm lòng, chẳng hiểu mình đang muốn gì, muốn trả thù, muốn cho gia đình này phải chịu trừng trị…Muốn cho con Linh phải trả giá, muốn từ bỏ Minh. Muốn…muốn rất nhiều nhưng rồi sự mềm lòng vốn có của người phụ nữ lại nhiều lần ngăn cản từng bước đi của Đan.

Cô mệt mỏi với những tâm tư của mình, với cái tình cảm trong tim cô dành cho Minh đang cố chấp chưa chịu dừng lại. Cho nên cuối cùng đan chỉ thở dài rồi trả lời ngang ngạnh cho qua

-Tóm lại anh cũng chẳng tin em...

....

Nói tới nói lui, cãi qua cãi lại Đan và Minh vẫn ko thể hoà giải được mãi một lúc sau cả hai đành mỗi người một bên xoay lưng vào nhau giả vờ ngủ…

Đan nằm trằn trọc mãi đến tầm 2h khuya, đến khi buồn đi tiểu kéo mình không nhịn được, nhìn cạnh bên thấy chồng mình đã thở đều đều..Đan nhẹ lật chăn,bỏ chân xuống xỏ đôi dép vào,mở cửa ra nhà vệ sinh. Giải quyết cơn khó chịu xong cô định đi vào nhà thì đột nhiên cô nghe tiếng dép lẹp xẹp đi thập thò ra ngoài cổng

Cảm nhận có gì đó lạ lạ. Đan căng mắt ra nhìn,nương theo ánh trăng mờ mờ cô nheo mắt phát hiện bóng con Linh đang đi.Nhớ lại lời chị Lài kể khiến sự tò mò của cô trỗi dậy,cô lật đật nhón chân nhè nhẹ chậm rãi đi theo phía sau...

Vì sợ bị phát hiện nên Đan buông cả dép,chân cô lón nhón vì dẫm phải đá,trời lại tối,vừa đi vừa sợ bị phát hiện,tim cô đập thình thịch,mồ hôi lạnh túa ra khắp cả người ướt sũng.

..Con Linh ra đến nơi cần đến thì phía sau Đan cũng vừa đủ chọn cho mình một chỗ nấp lý tưởng và chiếc điện thoại trên tay Đan vừa lúc cũng đang khởi động

-Hù

Tiếng nói đằng trước phát ra, bất chợt khiến cho Đan giật nảy mình khi trong lùm cây bóng người con trai nhảy ra ôm chầm lấy con Linh đúng lúc nghe được tiếng con Linh nói. Giọng nó rất nhỏ nhưng nghe như đang rất bực bội

-Anh muốn nói gì mà hẹn em ra ngoài này,cẩn thận bị phát hiện là ch.ết cả lũ đó?

Tiếp theo thì tiếng người đàn ông đó trả lời lại. Hình như là tên Khôi. Không hiểu sau Đan có cảm giác khoảng thời gian này anh ta xuất hiện ở đây hơi nhiều. Chắc là do con Linh có thai thì phải

-Em bị sao mà lúc sáng anh thấy thằng Minh chở em ra viện vậy hả?

-Em bị ngã thôi,ko sao?

Giọng tên Khôi đó có phần lo lắng

"Cái gì? Sao lại bị ngã,rồi con mình,con mình có bị sao ko?

Linh với sự lo lắng kia lại trở nên chán ghét mà vùng vằng trả lời

-Anh chỉ quan tâm tới đứa con thôi sao, còn tôi anh coi ko ra gì à?

-Ko,ý anh là em với con có sao ko?

Linh lúc này khẽ nở một nụ cười nham hiểm

-Em ko sao,chỉ là dùng một chút mưu mẹo làm cho Minh ghét con Đan thôi

Loading...