CON RIÊNG CỦA CHỒNG - Chương 29
Cập nhật lúc: 2025-06-18 15:46:09
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/4VQydWuR98
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
-Nếu mà con Linh thấy con với anh Minh ngứa mắt thì hay là mai mẹ cho con với anh Minh đưa Trà đi chơi một ngày nha mẹ.
Bà Sáu nghe thế liền hài lòng gật đầu
-Ừ vậy hai đứa đưa con Trà đi chơi đi,ở nhà còn có con Lài và con Linh làm việc được rồi. Hai đứa đi chơi nhớ lo cho con bé cẩn thận là được nha hôn. Mà nè tý vào phòng mẹ cho tiền đi.
-Con cảm ơn mẹ.
Đan vui vẻ cảm ơn mẹ chồng một tiếng xong nhìn sang Minh nháy mắt,Minh thì không hiểu Đan là đang muốn đi đâu mà làm gì vì anh không nghe cô nói gì với anh trước nên cứ nhíu mày khó hiểu nhìn cô. Nhưng tuyệt nhiên anh vẫn không lên tiếng hỏi lại bất cứ câu nào vì Minh hiểu Đan làm gì chắc cũng có lý do cả.
Chỉ có con Linh, khi nghe Đan và Minh cùng đi chơi thì nó tức đến độ không giữ được bình tĩnh nữa. Mặt nó đen kịt tỏ ra ghanh ghét Đan nên không nể nang gì cả, tự tiện lớn tiếng phản bác lại.
-Không được, hai người không được đi đâu cả. Anh Minh anh ở nhà cho em. Em đang mang thai đó.
Vừa nói con Linh vừa đưa tay chụp lấy tay Minh liên tục lay mạnh. Minh thì không muốn làm cho Đan hiểu lầm mình nên nhất quyết lạnh lùng gỡ tay con Linh ra
Bà Sáu thấy vậy lập tức đưa tay đập bàn cái rầm rồi lườm đôi mắt sang nó quét một tia chán ghét. Nó biết Minh đã không đứng về phía nó, bà Sáu lại không bên nó, mà nó thì lại không dám cãi bà nên cuối cùng đành xụ mặt lại ko nói ko rằng dậm chân hậm hực bỏ đi thẳng xuống nhà sau.
Vì con Linh gây chuyện nên bữa ăn cũng vì thế mà mất ngon. Dọn dẹp xong, tất cả về phòng ngủ. Đan vẫn ngọt ngào chiều chuộng theo Minh nốt những ngày cuối cùng ở bên nhau để cho Minh cảm thấy vợ chồng anh vẫn hạnh phúc để rồi sau đó khi chia xa, anh có hận cô cô cũng cam lòng.
Sau khi nhìn Minh ngủ say, Đan mới từ từ lật chăn ra khỏi người rồi bước thật nhẹ chân rời khỏi phòng…Nhìn lên đồng hồ đã qua 12 giờ thoáng rùng mình vì sợ, nhưng để biết được giác quan của mình có thật sự suy đoán chính xác hay không thì Đan đành liều thử một lần cho biết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/con-rieng-cua-chong/chuong-29.html.]
Đan lén lút mở cửa để không ai phát hiện ra rồi nhanh chân đi thật mau ra phía sau nhà, đi đến kho lúa tim cô đập thình thịch, cả người toát mồ hôi lạnh vì vừa đi mà cô vừa sợ mình sẽ bị phát hiện.
Kho lúa được xây rất rộng nhưng lúa chất cũng không phải ít nên Đan sau một lúc tìm kiếm cô đành phải khiến chính bản thân mình thất vọng vì có lẽ Đan đã đoán sai rồi, chẳng có một chút manh mối hay điều gì khác lạ cả, nơi này cũng chỉ là một kho lúa bình thường với một đống sổ sách mua bán của mẹ chồng cô mà thôi.
Đan nản lòng, định quay trở lại phòng. Nhưng đúng lúc khi cô định bước ra thì đột nhiên Đan lại nghe được tiếng bước chân ở phía ngoài, hình như là đang có người đi tới thì phải…
Đan hoảng hồn, sợ mình bị phát hiện nên lập tức cô đưa mắt nhìn quanh tìm chỗ trốn. Cũng may là có mấy chỗ để lúa thấp vừa vặn thích hợp để cô tránh mặt nên nhanh trí Đan leo vào đó trốn luôn. Vừa hay Đan trốn xong thì người đó cũng kịp lúc bước chân vào tới.
Lại là mẹ chồng cô. Đan nấp sau bao lúa vừa hồi hộp vừa run vì sợ bà sẽ phát hiện ra cô. Lại còn hồi hộp theo dõi là không biết bà đang có âm mưu gì? Sau lại lén lút ra đây giờ này? Chẳng lẽ nào?
Nghĩ đến đây thôi Đan phải đưa tay bịt miệng mình để không gây ra tiếng. Cũng vừa lúc mẹ chồng Đan từ từ bước chân đến khu vực để lúa. Đan ngước đầu lên nhìn theo xem bà muốn làm chuyện gì. Thì bất ngờ là gần phía bức tường, dưới một đống lúa được chất cao thì dưới đó có một bao lúa đang nằm. Nếu người bình thường nhìn vào có lẽ sẽ không bao giờ ngờ rằng khi bà đẩy bao lúa qua một bên thì bên dưới lại có một cái nắp đậy thật to. Và sau cái nắp đó có cả đường đi xuống.
Bà Sáu cẩn thận cầm theo tô cơm như lần trước Đan bắt gặp rồi từ từ bước xuống dưới. Đan lần này không khỏi run rẩy, và cô cũng đoán lờ mờ được ở phía dưới đang chứa đựng cái bí mật gì. Nhưng mà để không bị phát hiện thì nhân lúc mẹ chồng mình còn ở phía dưới Đan đã nhanh chân quay trở lại phòng mình như chưa có chuyện gì xảy ra.
Minh vẫn nằm ngủ và chưa có dấu hiệu tỉnh giấc, còn Đan lúc này cả người cô thất thần, hai mắt cứ mở trân trân nhìn lên trần nhà, trống n.g.ự.c đập liên hồi dấy lên nỗi sợ hãi. Với những gì cô nghe được từ con Linh, cộng thêm đêm nay chứng kiến được sự việc này thì Đan chắc chắn chị Loan không đi đâu cả mà là bị hai con người đó hại và nhốt chị Loan lại trong kho lúa mà thôi. Việc mẹ chồng cô từng đêm vẫn đem cơm chứng tỏ chị Loan chắc chắn vẫn còn sống, nhưng chỉ là Đan không biết chị có ổn không thôi. Nếu chị vẫn khỏe mạnh thì tại sao chị không tìm cách thoát ra ngoài, hay là họ đã tác động gì đến chị rồi?
Càng nghĩ Đan càng cảm thấy sợ hãi về những việc mẹ chồng mình đã làm, cô không biết chuyện này Minh biết hay không? Và đối với cô nếu như cô không đủ thông minh cảnh giác và phát hiện ra những điều này thì liệu số phận của cô sau này sẽ đi về đâu nữa. Bất giác Đan rùng mình, xoay người sang nhìn Minh,
vô thức tim Đan nhói lên. Đan tự hỏi sẽ ra sau khi mọi chuyện phơi bày, nếu như anh hoàn toàn không biết gì thì khi gia đình tan nát, biết mẹ mình là người xấu và độc ác chia lìa vợ chồng anh, và chính cô, người vợ của anh lại là người thẳng tay đưa mẹ anh vào tù thì không biết lúc đó Minh sẽ đối xử với cô như thế nào, và anh có bị tổn thương hay không?
…
Trước khi đưa mọi việc ra ánh sáng, trước khi báo tin của chị Loan cho cha mẹ chị biết, và trước khi vạch trần mưu kế của con Linh thì việc Đan bây giờ muốn làm nhất là cô để cho bé Trà có những khoảnh khắc thật vui vẻ, con bé đã chịu nhiều bất hạnh lắm rồi.