Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

CON RIÊNG CỦA CHỒNG - Chương 2

Cập nhật lúc: 2025-06-18 15:45:07
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Ux8gfDXfh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

-Có thể do vợ chồng anh ấy hết duyên nên thế? Còn giữa con và anh Minh, con thấy anh Minh rất thương con. Với lại con .. con.. và anh Minh đã?

-Đã thế nào?

-Dạ .. con…con lỡ có thai với anh Minh rồi cha.

Xoảng. Chiếc tách trà trên tay cha Đan rơi xuống đất vỡ tan tành, sự tức giận hiện rõ trên gương mặt ông khiến cho Đan cùng mẹ cô nơm nớp run sợ.

Bên nhà Minh lúc này Minh tiếp tục ra sức thiết phục mẹ mình cho anh lấy vợ,bà Sáu thì mấy tháng qua cũng biết anh thương con gái của ông Tư xóm dưới, bà cũng nghe đồn con gái ông Tư này hiền lành, gia đình lại khá giả hơn cái nhà thông gia trước của bà nên dưới sự năn nỉ ỉ ôi của con trai suốt mấy ngày trời nên rồi cuối cùng bà cũng tặc lưỡi đồng ý, nhờ người sang nhà ông Tư thưa chuyện cưới cái Đan về làm dâu làm vợ cho con trai của bà. Còn cái chuyện kia, từ từ bà sẽ tính

Ngày cưới,dòng họ bên nhà gái ra vô nhộn nhịp, Đan khoác trên người chiếc áo dài đỏ, trên tóc búi cao cài hoa. Ngồi trong phòng đợi nhà trai qua đón dâu mà lòng cô không khỏi hồi hộp. Cô yêu Minh,nhưng giờ này lại thương cha,thương mẹ, cha mẹ nuôi cô bao năm trời chưa đền đáp được gì thì cô đã vội theo chồng, nhưng mà nếu không lấy Minh, thì con cô phải biết tính sao? Khẽ đưa tay xuống chạm bụng, lòng Đan vừa vui vừa buồn, bao nhiêu cảm xúc vây lấy, khiến cho lòng Đan thêm ngổn ngang tơ rối.

Bà Tư mẹ cô ngồi cạnh, tuy buồn vì con gái mình dại dột nhưng cũng không quên căn dặn Đan đủ điều

-Nghe mẹ dặn, Con lấy người ta rồi, thì về bên đó, lúc đi đứng,nói năng phải nhẹ nhàng, lễ phép nghe chưa . Nhất là với mẹ chồng,dù có ra sau cũng ko được cãi lại, sống với chồng thì phải tôn trọng, yêu thương chồng nghe con... Nhưng nếu mà mẹ chồng và chồng con có ức h.i.ế.p gì con thì về nhà ngay, cha mẹ lúc nào cũng yêu thương con cả.

Nghe xong lời dạy đi dạy lại của mẹ mà Đan không kìm được cứ khóc tu tu rồi ôm lấy mẹ mình bịn rịn. Cô khóc vì thương mẹ, vì ngày hôm nay rồi cô phải xa nhà mình, chứ không phải sợ khi qua đó bị mẹ chồng ăn h.i.ế.p vì dù sao nhà chồng và nhà cô cũng gần trong cùng một xã, nếu bị ức h.i.ế.p thì cô chạy vù về nhà với cha mẹ liền, sẽ chẳng ai dám ức h.i.ế.p cô cả…"Thế nhưng cũng chính cái suy nghĩ non nớt ấy mà khi bước chân về nhà chồng cô đã phải nhiều lần gượng cười đến mức phải rơi nước mắt. Tủi thân cũng chẳng dám chạy về nhà"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/con-rieng-cua-chong/chuong-2.html.]

Ngày rước dâu nhà trai thuê hẳn một chiếc xe hoa và mấy chiếc xe lớn đi rước dâu, dù nhà gần, nhưng bà Sáu vì muốn phô trương cho xã hội thấy bà giàu có cỡ nào nên bà chịu chi lắm, chẳng tiếc tiền bỏ ra chỉ để muốn chứng tỏ và ra oai với mọi người thôi.

Hôm nay cưới vợ, Minh thì mặt mày vui như mở hội anh mặc vest trắng thắt nơ, quần âu đen, tay cầm bó hoa cưới, trông chú rể đẹp trai vô cùng...Lúc xe hoa đậu đến nhà gái, họ hàng bên đây được một phen trầm trồ,dàn bê tráp bưng vào hàng chục mâm quả,một con heo quay to. Đến màn nhà trai trao quà cưới thì ôi thôi mọi người lại được phen xì xào, Đan đứng đó cô dâu xinh đẹp rạng ngời vàng đeo đầy cổ. Họ nhà gái cũng chẳng kém cạnh, cha mẹ cô cho riêng cô của hồi môn là một quyển sổ tiết kiệm. Bà Sáu đứng kế, ngắm nhìn của hồi môn nhà sui gái mà khoái chí cười muốn tét miệng, gương mặt bà hất lên hết cỡ vì được mọi người khen lấy khen để rằng hai bên sứng đôi vừa lứa, thông gia lại sứng tầm. Vợ chồng ông Tư bên ngoài cũng cười cười cho qua nhưng đâu ai biết trong lòng ông bà đang buồn lo đến não cả ruột gan. Bởi vì với bà Sáu, với cái cách đối đãi dân ông bà đã ngao ngán đến tận cổ, nên cũng đã nghĩ đến việc, con gái mình về đó cũng chả vui sướng gì? Chỉ là vì con gái dại dột, nếu không đồng ý đám cưới, con ông lại mang đều tiếng không hay. Làm cha làm mẹ thôi thì để con mình có được hạnh phúc, ông bà đành để nó đặt đâu mình ngồi theo đó.

Lúc ra xe về nhà chồng, Minh nắm tay Đan thật chặt anh hứa với cha mẹ cô sẽ suốt đời yêu thương bảo vệ cô. Minh thể hiện tình yêu thương Đan rất nhiều cho nên cha mẹ Đan cũng đành yên lòng phần nào, ông bà gật đầu, trao tay con mình mình cho cháng rể. Đan nhìn cha mẹ vui lòng cô đơn giản chẳng nghỉ ngợi gì. Đôi môi đỏ cong lên cẽ ra nụ cười thật rạng rở...

Về đến bên nhà trai.Đứng trước ngôi nhà to sừng sững Đan ngỡ ngàng ko nghĩ gia đình chồng cô giàu như vậy,căn nhà rộng lớn, sang trọng cả chục người nếu ở chung cũng chẳng hết,ngoài sân họ hàng dự tiệc đông lắm, đông gấp hai lần khách nhà cô, có cả những vị khách quý ở cơ quan . Đan cùng chồng đi kính rượu hết bàn này đến bàn khác, họ gặp cô, hỏi cô rất nhiều, cho nên Đan cũng biết có những vị khách rất quý, họ công tác tận ở trên tỉnh cũng được mẹ chồng cô mời cưới, cho nên trước đường vào nhà, cô nhìn sơ qua thôi cũng gần chục chiếc xe hơi đắt tiền…

Đi chào bàn một lúc mà đôi chân Đan mỏi nhừ,đến lúc sắp quỵ xuống thì may sau mẹ chồng cô lên tiếng gọi Minh dẫn cô vào phòng nghỉ, lúc cô đi qua bà còn nhìn cô đá mắt cười hiền ý bảo cô ngoài đây để bà lo cho,thật tình lúc này cô cảm kích bà lắm,lòng dâng lên một niềm yêu mến bà vô hạn.

Nhưng đâu ai ngờ.

Đến tối tàn tiệc khách khứa về hết. Đan cảm thấy trong người đã khỏe hẳn nên định đi ra phụ mọi người dọn dẹp. Vừa bước ra khỏi phòng, bất chợt cô thấy mẹ và chồng mình đang đứng nói to nhỏ gì đó. Vốn định không nghe lén nhưng bất giác chân cô phải khựng lại khi mà cô nghe mẹ đang nhắc đến tên cô.

-Bây giờ mẹ dặn, cưới vợ cũng đã cưới rồi. Nhưng mà mẹ chưa muốn có cháu đâu nha. Để con Trà lớn rồi tính tiếp.

Nghe đến đây Đan không khỏi ngỡ ngàng, vì vốn dĩ cô đang mang thai, và chắc bà cũng biết rõ, nhưng sao bà lại nói thế này. Tò mò xen lẫn khó hiểu nên Đan liền lắng tai nghe thử, thử xem chồng cô trả lời như thế nào, và mẹ chồng đang tính ra sao nhưng không ngờ khi nghe Minh thốt ra lời. Cô lại thấy thất vọng kinh khủng

Loading...