CON RIÊNG CỦA CHỒNG - Chương 16
Cập nhật lúc: 2025-06-18 15:45:40
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
-Tôi biết, thằng Khôi ở gần đây, nó đàng hoàng lắm cô trước nó sống ở đây, đàng hoàng lắm. Với lại nó cũng đã có vợ con rồi, mấy năm nay nó cũng đã lên phố lập nghiệp với vợ con nó thì làm sao mà với con Loan nhà tôi được.
-Sao chú lại tin như thế ạ, người đàng hoàng hay không nhiều khi nhìn nhầm rồi sao chú? Nếu muốn tìm chị Loan thì chú phải tìm anh ta để hiểu thêm sự tình chứ ạ?
-Thật ra thì tôi cũng đã định tìm, nhưng cha mẹ thằng Khôi mất rồi, ở đây lại không ai biết địa chỉ nhà nó, mà chuyện con Loan thì ban đầu tôi cũng nghĩ là nó đi theo người ta như lời đồn, nên tôi giận lắm, dù tin con gái mình, nhưng bị người ta nói ra nói vào tôi rất xấu hổ và còn nghĩ sẽ từ mặt nó luôn đó… hai ba năm đầu nó không về, tôi nghĩ nó sợ chú chửi, nhưng rồi mãi tới bây giờ nó cũng không về, lại không có tung tích gì nên tôi mới….Có phải đã quá trễ rồi không cô.
Một lần nữa ông ấy lại khóc, Đan nhìn cảnh này tự dưng xót xa thay cho nên đành lựa lời an ủi ông
-Chú đừng bi oan quá, sẽ không muộn đâu chú con tin chị Loan sẽ bình an trở về mà. À con hứa với chú, con nhất định sẽ tìm ra chị Loan, và nếu có người hại chị Loan, con nhất định sẽ không để họ sống tốt đâu. Chú yên tâm nhé, trên đời này vẫn còn có pháp luật chú ạ.
Sau cuộc nói chuyện thì Đan nhận về cái kết rất mơ hồ, vì vốn dĩ cuối cùng vẫn không biết được địa chỉ nhà của người tên Khôi đó. Nên Đan đành cúi đầu chào ông ấy, cũng vẫn hứa sẽ giúp ông tìm lại chị Loan để cho ông yên lòng. Thế nhưng không hiểu sao lời hứa thốt ra rồi Đan lại thấy rất m.ô.n.g lung, vì cô cũng không tự tin được có chắc là mình còn đủ kiên nhẫn để ở lại cái nhà đó cho đến khi mọi việc được sáng tỏ hay không nữa.
…
.Mấy ngày sau Trà và con Linh cũng được xuất viện, nhà chồng cô cũng trở lại quỷ đạo bình thường, ngày ngày chị Lài vẫn đảm nhiệm chăm sóc bé Trà, con Linh thì khỏe rồi nên vẫn dọn dẹp công việc nhà.
À nhắc đến bé Trà, dạo này con bé mến Đan lắm nên đeo cô suốt thôi đến nỗi mẹ chồng cô cũng phải ganh tỵ rồi bắt cô không cần làm gì nữa,cứ chơi với con bé thôi..
Khoảng vài ngày sau
Hôm nay bên nhà Đan lại có tiệc,là đám giỗ ông bà của Đan, thường thì nhà Đan một năm tận ba đến bốn cái giỗ, vì cha Đan là con một nên ông bà cố rồi đến ông bà nội cũng do cha Đan giỗ.
Sau khi xin phép mẹ chồng cho mình về nhà có giỗ với lại bên nhà cha mẹ cô cũng có sang mời mẹ chồng cô sang dự tiệc nên bà quyết định để cô và Minh đi theo xe với bà về luôn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/con-rieng-cua-chong/chuong-16.html.]
Dạo này được cái tình cảm mẹ chồng nàng dâu tiến triển rất tốt nên bản thân cô cũng chẳng còn bài xích gì với bà, nhiều lần cô còn cảm giác thích thích bà hơn trước nữa.
Ban đầu dự định chỉ bà và vợ chồng Đan đi thôi, nhưng khi bé Trà thấy cô đi nó không chịu,cứ đòi cô bế theo,đến nỗi mẹ chồng cô phải mủi lòng hỏi ý cô cho con bé theo cùng,mà khỏi cần mẹ chồng cô hỏi thì cô cũng muốn đưa con bé đi rồi,lúc nào cũng kè kè với nó giờ mà để nó ở nhà cô cũng buồn,nhớ nó c.h.ế.t luôn thôi thì cho nó theo cho yên lòng.
Con bé nghe được cho đi thì nhảy cẫng lên, được mặc đầm đỏ,mang đôi giày đỏ, nước da trắng,hơi mũm mĩm nữa nên nhìn con bé cứ như búp bê ấy, nhìn cưng ơi là cưng. Chị Lài dẫn Trà ra xe trao cho cô, bước lên xe theo bà Sáu mà mặt con bé hớn hở,cười tíu tít,cái miệng nhỏ xíu líu lo ko thôi...
Minh thì ngồi trên ghế trước lái xe nhìn qua kính hậu thấy cảnh này anh khẽ cau mày thoáng chút đ.â.m chiêu nhưng cũng không nói gì nên Đan chẳng biết anh đang nghĩ gì nữa. Hôm nay Minh mặc cái quần tây ôm với áo sơ mi màu xanh, tóc vuốt keo bóng bẩy, lại xịt thêm nước hoa nên nhìn anh bình thường đã đẹp,hôm nay còn đẹp hơn, mà từ lâu từ cái ngày cô phát hiện ra sự thật đó đối với cô đã miễn nhiễm vẻ đẹp lẩn con người anh rồi…Dù cho anh có đẹp, có như thế nào đi chăng nữa, tình cảm cô dành cho anh cũng đã dần ngụi lạnh đi có chăng còn lại là nổi hận thù đang nhen nhóm lên từ đống tình cảm đã bị hóa tro tàn.
Đan thì vẫn vậy, vẫn quần jean, áo sơ mi đơn giản, tóc buộc gọn gàng, nhìn tổng thể có thể Đan không đẹp hơn con Linh nhưng cô có hai má lún đồng tiền nên ai gặp cũng khen cô dễ thương.
Lúc xe chạy đi Đan có quay lại nhìn vào nhà thì vô tình bắt gặp ánh mắt con Linh đứng ngoài hiên nhà nhìn theo Minh. Chắc thấy Minh đi với cô nó tức lắm ý. À mà lúc từ viện về không ít lần cô cũng có để ý xem con Linh với chồng mình có qua lại nữa hay không nhưng họ giấu kín lắm chẳng để chút sơ hở nào, lén lúc qua lại tận mấy năm trời mà chẳng ai hay biết thì cô cũng thật bái phục với độ trơ trẽn và kỷ thuật giấu diếm của hai người họ quá rồi.....
Đến nhà Đan,cha mẹ cô thấy bà sui qua thì đi ra tiếp đón nhiệt tình lắm, mà Đan để ý mẹ chồng mình cũng tỏ ra thân thiện nên cũng yên lòng.
Đan bế bé Trà vòng ra sau nhà,con bé ngoan với lễ phép lắm cô bảo nó chào ai là nó chào liền,nên ai ai cũng đều khen trộm vía con nhỏ ngoan ngoãn và dễ thương cả..
Đan dẫn Trà đi quanh trò chuyện với họ hàng một lúc đến khi cô thấy con bé buồn ngủ,Đan mới dẫn con vào đút cho nó ăn chén cháo cho no,xong rồi ẩm nó lên võng dỗ nó ngủ.
Mọi người có mặt nhìn cảnh Đan đưa Trà ngủ như thể cô là mẹ ruột của con bé ai cũng khen cô cả,đến nỗi bà Sáu mẹ chồng cô dù ác cảm với cô nhưng khi nhìn thấy cảnh này bà thật sự mát dạ rồi gặp ai bà cũng đổi thái độ nói tốt cho cô,cha mẹ cô thì khỏi nói biết cô được gia đình chồng thương con gái mình ông bà vui mừng còn không hết...
....
Quanh quẩn cũng được một tháng nữa trôi đi, dạo này inh thì vẩn cứ ban ngày đi ra nhà máy, Đan ở nhà đôi lúc phụ việc nhà, chăm lo cho Trà với chị Lài, mẹ chồng cô thì cũng bận do đến thời gian bầu cữ.