Con gái tôi là quỷ linh nhi - Chương 38
Cập nhật lúc: 2024-05-23 13:46:25
Lượt xem: 27
“Sao lại khoá cửa? Kêu cũng không nghe, anh bị điếc à?” Gọi nãy giờ thì không nghe, bây giờ thì đâu chui ra mở cửa cái ầm làm cô ngã chổng vó, có thể không bực sao?
“Ăn nói cho cẩn thận, anh lớn tuổi hơn em đấy nhóc.”
“Cái gì mà anh em, thấy ghê!”
Cả hai đang ở tư thế nữ trên nam dưới, lúc này Hoàng Nam lại ngồi dậy làm Hà Ảnh ngã ra phía sau. Anh chống hai tay xuống đất giam cô lại: “Thế nào? Mấy hôm trước chẳng phải vừa mới gọi anh Nam ngọt xớt sao, em Ảnh?”
Vẫn cố ý nhấn mạnh hai chữ cuối
Bực c.h.ế.t mất
Hà Ảnh bực đến nhe răng với anh, bật người lên đá anh một phát nhưng bị anh dùng tay bắt lại, cô mất thăng bằng lần nữa ngã dập mông. Lâu nay Hà Ảnh vẫn dạy võ cho anh, mà có vẻ như anh rất có khiếu với bộ môn này, học rất nhanh. Mới có mấy tuần đã đỡ được vài đòn cơ bản của cô rồi.
Bị anh bắt chân trái, cô liền dùng chân phải đá vào tay kia, lần này thì Hoàng Nam bị cô đá đau đến mức ôm tay la lớn: “Không biết lớn nhỏ hả?”
Hà Ảnh nhìn anh đau vậy cũng thấy có lỗi nhưng ai bảo anh đùa bỡn cô, đáng đời.
“Ra ăn sáng.” Cô quăng cho anh câu thông báo rồi quay ngoắt đi ra khỏi phòng, uổng công cô lo cho anh mà chạy lật đật tìm chìa khoá.
Cuối cùng cũng được ăn bữa sáng, trên tivi đang chiếu một vụ án mạng tại một con ngõ nhỏ ở thành phố Hồ Chí Minh, được biết xác c.h.ế.t đã bị rút cạn m.á.u và có dấu vết của sự ẩu đả trong đó. Hà Ảnh vừa bưng phở ra thì nghe được bản tin, cô nhìn gương mặt của nạn nhân thấy hình như có hơi quen. À, lần đó cô đi Nha Trang tham gia lễ vía với mẹ thì có một ông lão được mệnh danh là bói toán như thần khiến cho ai ai cũng phải ghé qua xem một quẻ, hình như chính là ông ta thì phải. Nhưng ông ta thì có thù oán với ai được cơ chứ?
Hà Ảnh nhìn sang thấy Hoàng Nam đã coi bản tin với vẻ mặt đăm chiêu thì cũng lờ mờ đoán ra nạn nhân chắc hẳn có liên quan gì đấy đến anh.
Phòng tổng giám đốc công ty NK
“Điều tra thế nào rồi?”
“Anh Nam, anh đoán như thần vậy, tên Sud kia trốn trại ra rồi, hiện ở Thái Lan đã treo bảng bắt giữ hắn rồi, thông tin không sai được đâu.”
“Đây là mấy tấm ảnh tôi lấy được từ CCTV gần đó, có cần đưa cho cảnh sát không?”
Hoàng Nam đang làm việc thì quay sang thì người thanh niên trước mắt nhìn anh như sinh vật lạ. Nộp cho cảnh sát, đùa cái gì vậy?
Hình ảnh trích suất từ camera nhà nước, chưa được sự đồng ý đã tự tiện lấy
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/con-gai-toi-la-quy-linh-nhi/chuong-38.html.]
Muốn đi tò lắm sao?
Nhớ ra điều gì đó, anh đi đến lấy mấy tấm ảnh trong tay thanh niên kia rồi xem từng cái, lựa góc thấy rõ mặt Sud nhất rồi chụp gửi cảnh sát Khánh rồi nói đây là hình này là do flycam của bạn anh vừa chụp được để tránh bị nghi ngờ. Nguyễn Khánh cũng không hỏi thêm mà lái xe đi thẳng đến cơ quan đại sứ quán.
Epiphyllum
Quả nhiên, hắn đã đào tẩu rồi.
Vừa ra khỏi đại sứ quán, Nguyễn Khánh đã vội gọi điện thoại cho Hoàng Nam nhưng không biết đầu bên kia bận gì mà lại không nhấc máy, gọi qua Hà Ảnh cũng không có hồi đáp.
Anh sợ sau khi trốn thoát, Sud sẽ sinh hận mà trả thù hai người nên vội chạy đến chung cư của Hà Ảnh. Hắn đã vượt biên, vậy nên nếu tìm hồ sơ nhập cảnh là không thể nào. Bức ảnh được chụp cách đây 2 tháng tại thành phố Hồ Chí Minh, nhưng chắc chắn hắn sẽ không chịu ở yên. Nghĩ thêm một chút, ngoại trừ Hà Ảnh với Hoàng Nam, hắn còn có thể liên lạc được với ai?
Mặt anh đăm chiêu một lúc rồi cơ mặt cũng giãn ra
Chính xác, chính là nó
Theo như những gì Tĩnh Điềm kể cho anh thì hắn cần linh hồn An Điềm, là con của Tú Hạ để làm vật tế. Chắc chắn hắn sẽ tìm đến chùa hoặc là gặp trực tiếp Tú Hạ. Nếu vậy là có thể khoanh vùng được rồi. Bên đại sứ quán cũng đã cho phép bắt giữ Sud, nếu cần thiết thì tiền trảm hậu tấu.
Reng….Reng…Reng,
Nguyễn Khánh vừa nhấc máy, đầu bên kia đã gấp gáp hỏi: “Thế nào rồi? Là hắn đúng chứ?”
“Phải, chính là hắn, tôi cần gặp anh một lát.”
“Có tiện không?”
“Được, tôi gửi địa chỉ cho anh.”
Địa điểm hẹn là một quán coffee đối diện công ty của Hoàng Nam cũng tương đối riêng tư, có phòng họp cách âm. Hoàng Nam đến trước gọi nước, bên cạnh là cậu thanh niên trẻ đã báo tin cho anh, ngoài mặt nhìn anh có vẻ lạnh nhạt nhưng thực chất trong lòng thì bão táp mưa sa. Huỳnh Trọng Minh là bạn thuở nhỏ của anh, cậu ta làm thám tử tư.
Lúc trước vì thấy gia đình này không còn là nơi anh muốn về nên đã anh rời đi lên Hà Nội sinh sống, Trọng Minh biết tin thì rất giận anh vì đi chẳng nói cậu ta tiếng nào. Vốn dĩ cứ nghĩ mọi thứ cũng chỉ có như vậy nhưng từ khi gặp Sud, anh cứ có cảm giác rất lạ nên đã nhờ Trọng Minh để ý ông thầy bói đó giúp mình, kết quả điều tra ra lão thầy kia quả thật là tay sai của Sud.
Vì bát tự của anh vốn dĩ là thuần âm, lại đúng thời điểm nên lão đó nói dối mẹ hắn rằng em trai có mệnh yểu, nếu muốn nó sống thì để lão tráo mệnh em trai cho anh để em trai được sống.
Vụ tai nạn năm xưa không phải là trùng hợp, đêm hôm đó là chiếc taxi kia cố ý lao thẳng vào xe anh chứ không phải tai nạn như báo chí đưa tin. Vì để anh trở thành vật tế mà tên Sud và lão thầy rởm kia đúng là không từ thủ đoạn nào.