Con gái tôi là quỷ linh nhi - Chương 12
Cập nhật lúc: 2024-04-22 01:51:43
Lượt xem: 89
Vẫn còn chuyện cô chưa kể cho ai nghe, lúc nãy khi dừng đèn đỏ, trong một khoảnh khắc nào đó cô chắc chắn rằng mình đã nhìn thấy Tú Hạ. Chỉ là ánh mắt đó không còn là của người nữa, vẻ mặt cậu ta lúc đó quá kinh khủng, gương mặt trắng bệch hệt người ch*t lại thêm đôi mắt chỉ có một chấm đen giữa lòng trắng, nụ cười ngoác dài ra như muốn ăn tươi nuốt sống cô vậy. Càng đáng sợ hơn là lúc đấy có vẻ miệng cậu ta đang lẩm bẩm nói gì đó, cô ráng nhớ lại khẩu hình miệng của Tú Hạ rồi nhép lại, cô giật mình sợ hãi đến mức bật dậy. Lúc đấy, cậu ta nhìn cô rồi nói ‘tìm được cậu rồi nhé.’
Có vắt óc cô cũng nghĩ không ra tại sao Tú Hạ lại trở nên như vậy. Theo lý mà nói, dù quỷ linh nhi có mạnh đến đâu cũng không nhập vào người nuôi chúng, trừ khi…. Đúng rồi, chính là nó. Trừ khi người luyện ra nó có ý xấu nên đã điều khiển nó, nhưng tại sao?
Theo như lời Tĩnh Điềm, cậu ta hẳn đã nhận nó về trước đó, được một khoảng thời gian thì không nuôi nữa mà trả lại, mọi thứ diễn ra sau đó bình thường đến mức không thể bình thường hơn. Tại sao bây giờ lại dở chứng nuôi lại? Vì cậu ta hận ông Triệu sao? Điều này cũng không phải không có lý nhưng với tính cách cầm được buông được của Tú Hạ thì lại thấy không quá khả thi.
Cốc…cốc…cốc
Tiếng gõ cửa vang lên đều đặn làm Hà Ảnh đang chú tâm xâu chuỗi câu chuyện có chút giật mình. Điện thoại cô sáng lên, là tin nhắn của Hoàng Nam gửi đến: ‘Đã ngủ chưa? Có tiện nói chuyện một lúc không?’
Cô chỉnh lại quần áo rón rén mở cửa ra ngoài thì thấy Hoàng Nam đang hút thuốc ngoài ban công.
“Sao thế? Lạ chỗ không ngủ được à?”
“Không phải, chỉ là nhớ lại mấy chuyện cũ thôi. Cô ngửi được mùi t.h.u.ố.c lá không?”
“Không sao, cũng không nồng lắm.”
Thấy Hoàng Nam như đang có tâm sự nhưng dù sao Hà Ảnh cũng không phải là một người tọc mạch, cô không nói gì mà chỉ im lặng ngồi bên cạnh anh. Trăng đêm nay thật sáng làm lòng người cũng cảm thấy an yên, cô cũng không khỏi cảm thấy nhẹ nhàng sau mấy ngày mệt mỏi.
Epiphyllum
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/con-gai-toi-la-quy-linh-nhi/chuong-12.html.]
“Lúc nãy nghe mẹ cô nói làm tôi nhớ lại vài chuyện khi tôi còn nhỏ, ba mẹ tôi bận khá nhiều việc nên đã để tôi một mình với bảo mẫu, lúc đầu mọi thứ có vẻ rất tốt, cô ta cũng đối xử với tôi rất tốt. Mẹ tôi chính là người phụ nữ cuồng công việc nên cũng không rảnh để quan tâm tôi nhiều nên phần lớn thời gian tôi đều ở cùng cô ta, nói thật tôi coi cô ấy như người mẹ thứ hai của tôi vậy. “
Nói đến đây, anh đột nhiên im lặng như đang kìm nén điều gì đó.
“Nếu không muốn thì không cần kể.” Nói rồi cô đưa tay phủ lên bàn tay lạnh ngất đang siết chật của anh, cô có thể cảm thấy sự run rẩy qua bàn tay của anh. Anh nhìn xuống thấy vậy thì cười nhẹ rồi thả lỏng.
“Hôm đó tôi được về sớm, cũng là sinh nhật tôi, Tôi biết bọn họ không nhớ nhưng vì muốn tạo chút không khí nên tôi không thông báo cho ai mà đi thẳng về nhà.”
Vừa về đến nhà, cậu bé 10 tuổi rất hào hứng muốn khoe bánh kem cho cô bảo mẫu nhưng cảnh tưởng trước mắt cậu đã đánh bay giấc mơ màu hồng ấy. Quần áo nam nữ trộn lần vào nhau vương vãi đầy sàn và trên sofa, tiếng rên rỉ kinh tởm phát ra từ căn phòng lầu hai là phòng của ba mẹ cậu nhưng giọng này lại là giọng của cô bảo mẫu đáng kinh mà cậu từng yêu quý. Tay cậu run run đã làm rơi chiếc bánh kem thơm ngon xuống đất, bản tính tò mò của một đứa trẻ không những không ngăn bước chân cậu mà càng khiên cậu tò mò hơn.
Cậu men theo cầu thang nhẹ nhàng đến căn phòng tầng hai. Tiếng rên cộng thêm tiếng thở dốc ngày càng to.
Ánh mắt cậu bé nhìn qua khe cửa, cậu không thể tin vào mắt mình. Hai nhân vật chính trong phòng là người ba đáng kính và cô bảo mẫu trân quý của cậu, cú sốc này quá lớn đối với một cậu bé 10 tuổi. Nỗi uất ức phát thành tiếng làm hai người bất giác nhìn ra cửa rồi hoảng hốt khi thấy cậu.
Sau sự việc ấy, tính cách cậu đã thay đổi. Hoàng Nam trước 10 tuổi là một cậu bé đáng yêu hiếu động ngày nào, nay đã bị bác sĩ chẩn đoán là có dấu hiệu trầm cảm, cậu trở nên lầm lì và không nói chuyện với ai trong nhà. Sau ngày hôm đó, cô ta đã xin nghỉ việc với lý do về quê lấy chồng, mẹ cậu cũng nể tình bấy lâu mà cho cô ta một số tiền.
Hai năm sau, cô bảo mẫu mang thai đứa con của cha cậu bé, cùng lúc đó, mẹ cậu cũng có dấu hiệu mang thai. Có lẽ vì cảm thấy nguy cơ của mình nên cô ả đã nhân lúc tôi đang ra ngoài mà đã thuê người đ.â.m xe ch*t mẹ con cậu, nhưng vì bảo vệ em mình nên cậu đã không qua khỏi rồi lại sống lại. Và bị bọn họ coi là quái vật….
Sau đó mọi chuyện đã thay đổi hoàn toàn, có lẽ vì mẹ cô đã có thêm một đứa con trai nên cảm thấy thứ bỏ đi như cậu không còn đáng để bà bận tâm nữa. Cha cậu vì say mê bên tình nhân nên cũng không mảy may quan tâm đến. Cả cuộc đời bọn họ chưa bao giờ hợp nhau, duy chỉ có việc bỏ mặc cậu thì phối hợp không còn gì bằng.