CON ĐƯỜNG LÀM QUAN CỦA PHU QUÂN ĂN CHƠI TRÁC TÁNG - CHƯƠNG 58
Cập nhật lúc: 2024-11-09 12:17:11
Lượt xem: 1,459
Nghe thấy động tĩnh, Tình cô cô bước đến vén màn, lo lắng hỏi: "Cô nương gặp ác mộng sao?"
Ôn Thù Sắc lắc đầu, cũng không hiểu sao mình lại mơ thấy giấc mơ kỳ quặc như vậy, chắc chắn là do con nha đầu c.h.ế.t tiệt Tường Vân trước khi ngủ còn cố tình nói với nàng câu đó, nghĩ ngợi lung tung nên mới mơ thấy.
Dậy rửa mặt thay quần áo xong, nàng định hỏi xem Tạ Tam đã về chưa, vừa ra ngoài lại bất ngờ gặp Mẫn Chương.
Mẫn Chương đã đợi từ lâu, nghe thấy động tĩnh quay người lại, thấy người ra rồi, hắn cúi chào: "Tam thiếu phu nhân, chào buổi sáng. Công tử nói, muốn tam thiếu phu nhân đưa thêm năm trăm lượng nữa ạ."
Giấc mơ thành sự thật rồi.
Ôn Thù Sắc há hốc mồm, ngẩn người ra, cảm thấy vẫn là không nên lấy lòng tiểu nhân đo lòng quân tử, khách sáo hỏi: "Tam công tử tối qua ra ngoài đánh bạc à?"
Mẫn Chương sửng sốt, vội vàng giải thích: "Tam thiếu phu nhân đừng hiểu lầm, công tử không bao giờ dính dáng đến cờ bạc."
Quả nhiên giấc mơ là thật, Ôn Thù Sắc bừng tỉnh đại ngộ: "Ồ, vậy là..."
Mẫn Chương dường như biết nàng muốn nói gì, đỏ mặt vội vàng ngắt lời: "Cũng, cũng không phải tìm cô nương, công tử chỉ thích uống rượu, nhiều nhất là nghe hát..."
Ôn Thù Sắc càng không hiểu: "Rượu ngon và khúc hát gì mà tốn đến năm trăm lượng bạc?" Chiều qua hắn mới lấy đi năm trăm lượng.
Mẫn Chương do dự một hồi, vẫn quyết định nói ra sự thật.
Hôm qua, Tạ Thiệu cùng Chu Khoáng, Bùi Khanh, Thôi Diệp đặt một phòng riêng ở Túy Hương Lâu, đang bàn chuyện thì Tạ nhị công tử không biết nghe tin từ đâu, đột nhiên xông vào ôm c.h.ặ.t c.h.â.n Tạ Thiệu gào khóc đòi cứu mạng. Nhìn bộ dạng hắn ta cũng say lắm rồi, hỏi rõ mới biết hắn ta mua hai bình rượu ở Túy Hương Lâu, không có tiền trả.
Tổng cộng là năm trăm lượng bạc.
Năm trăm lượng, hai bình rượu, còn ghê gớm hơn cướp tiền. Nhưng khi lão bản Túy Hương Lâu dẫn hoa khôi ra, mọi người mới biết Tạ nhị công tử đã làm gì.
Tạ nhị không có tiền, Túy Hương Lâu không thả người, nếu qua đêm không về, ngày mai sẽ có người đến phủ tìm nhị thiếu phu nhân đến chuộc người. Với tính cách của nhị thiếu phu nhân, e là lại khóc lóc om sòm, làm ầm lên đến tận tai Tạ đại gia, hắn ta chắc chắn sẽ bị lột da.
Tạ nhị khóc lóc thảm thiết, ôm c.h.ặ.t c.h.â.n Tạ Thiệu không buông, Tạ Thiệu biết làm sao, đành phải bảo Mẫn Chương lấy năm trăm lượng vừa mới rút ra đưa hết cho Tạ nhị công tử trả nợ.
Hôm nay hắn ta lại sai Mẫn Chương quay lại lấy thêm.
Mẫn Chương rất muốn nói, tuy rằng công tử ngày nào cũng thích ra ngoài, nhưng chi tiêu một tháng, chỉ riêng hắn ta cũng không dùng hết bao nhiêu.
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Chương 26: Tích trữ lương thực
Ôn Thù Sắc đã hiểu ra, đám cô nương trong giấc mơ đêm qua không phải do Tạ tam công tử gọi đến, mà là do nhị công tử nhà họ Tạ gọi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/con-duong-lam-quan-cua-phu-quan-an-choi-trac-tang/chuong-58.html.]
Quả nhiên, chỉ cần dính vào một trong ba thứ cờ bạc, rượu chè, gái gú thì không phải là người tử tế rồi.
Ôn Thù Sắc bảo Phương cô cô đưa lại số tiền cho Mẫn Chương. Lại mất toi một xấp ngân phiếu, nếu số tiền ấy dùng để hưởng thụ thì nàng chẳng tiếc, nhưng cứ thế trôi sông trôi bể, chẳng nổi lấy một bọt nước, nàng không vui nổi.
Có lần một là có lần hai, nhị gia nhà họ Tạ rõ ràng đã nghiện rồi.
Ôn Thù Sắc định bụng đợi Tạ tam công tử về sẽ thổi gió bên tai chàng, nào ngờ chưa đợi được hắn về, buổi chiều Nam Chi đã tìm đến.
Tuy rằng phòng quản lý tài chính của nhị phòng đã bị dẹp bỏ, nhưng chi tiêu trong viện của lão phu nhân vẫn do Ôn Thù Sắc chi trả. Trước đây, tiền sinh hoạt hàng tháng đưa cho nhị phòng, dựa theo mức chi tiêu thông thường, hai tháng cũng chẳng tiêu hết.
Hôm nay, Nam Chi định ra ngoài mua sắm đồ dùng cho lão phu nhân, nhưng lại bị đại cô nương và nhị cô nương chặn đường, giành mất việc của nàng ta, cứ nhất quyết tự mình đi sắm sửa cho lão phu nhân, cháu gái muốn thể hiện lòng hiếu thảo, Nam Chi không có lý do gì để ngăn cản.
Đại cô nương và nhị cô nương ra ngoài, đồ của lão phu nhân thì mua xong, tiện thể cũng mua luôn cho bản thân, số tiền bỏ ra vượt quá ngân sách gấp hai ba lần.
Nam Chi biết mình làm sai, vội vàng đến chỗ tam thiếu phu nhân giải trình rõ ràng sổ sách, sau đó mới quay về nhận phạt từ lão phu nhân.
Ôn Thù Sắc đã hiểu, lũ sâu mọt này, bịt kín một con đường, liền quay đầu tìm kẽ hở chui vào, so với trước đây, chẳng qua chỉ là đổi cách hút m.á.u mà thôi.
Điểm này giống hệt với đám người trong nhà họ Ôn.
Chỉ cần nàng có tiền, không có cách vơ vét nào mà chúng không nghĩ ra, dẹp bỏ phòng quản lý tài chính, rốt cuộc chỉ là chữa cháy chứ không giải quyết được tận gốc vấn đề.
Ôn Thù Sắc lại hỏi v.ú Phương: "Tam công tử thường ra ngoài, phải mất mấy ngày mới về?"
Phương cô cô nghe vậy liền vội vàng giải thích: "Tam công tử ngày thường rất ít khi không về nhà ngủ, gần đây chắc là bị chuyện gì đó làm cho bận rộn."
---
Tạ Thiệu quả thực bị làm cho bận rộn, bị Chu Khoáng giữ lại không cho về.
Từ hôm qua đến hôm nay, Chu thế tử vẫn luôn bồn chồn không yên. Trước đó, kho vũ khí bị niêm phong, vật chứng và nhân chứng đã được đưa đến Đông Đô, tuy Chu phu nhân đã nhờ người tìm đến Dương quý phi, nhưng vẫn chưa biết kết quả ra sao.
Chuyện này chưa xong, Khánh Châu cũng đã truyền đến tin tức.
Vương gia bị mắc kẹt rồi.