Con dâu hóa mẹ chồng, con trai lại mất - Chương 12

Cập nhật lúc: 2025-11-17 14:42:29
Lượt xem: 19

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Ta hỏi chuyện ." Tri huyện lão gia kiên nhẫn vẫy tay.

 

"Bản quan hỏi bà, bà thù oán gì với bản quan ?"

 

Ta giật : "Cái ? Tội phụ dám..."

 

Tri huyện thô bạo ngắt lời : "Đã thù, hãm hại ?"

 

"Cái ... cái từ ..." Ta hồ đồ .

 

"Tri phủ đại nhân đến địa phương thị sát, ở đầy nửa tháng, quyền quản lý của bản quan sắp xảy chuyện táng tận lương tâm, kinh thiên động địa như ? Bà trong huyện bảy năm án mạng , bảy năm đó! Lại hủy hoại trong tay một bà lão như bà!"

 

"Bà còn chỉ dựa lời suông mà lật một vụ án định đoạt mười ba năm thành án mạng để xét xử , bà tri phủ đại nhân cho rằng là một quan hồ đồ, bất tài vô dụng, học vấn, thể thấy những năm qua xử lý án oan sai ?"

Anan

 

Ta thể biện bạch, chỉ lắc đầu ngừng: "Không , ."

 

"Bản quan hỏi bà." Tri huyện dừng một chút, nhướng mày mở miệng hỏi: "Bà và khám nghiệm t.ử thi Trình Đại Lang thù oán gì ?"

 

Ta càng thêm hoang mang: "Ta hề quen Trình Đại Lang."

 

"Vậy bà chỉ vì sự nhất thời hứng khởi của bà, Trình Đại Lang, năm đó khám nghiệm t.ử thi cho hài t.ử bà sẽ vì thế mà mất chức, cả nhà già trẻ đều hứng chịu gió tây bắc ?"

 

"Bà Lý, rốt cuộc bà hận hận Trình Đại Lang?"

 

Câu hỏi càng khiến há hốc mồm, nghẹn lời.

 

Cuối cùng, tri huyện từ phía ném xuống một tờ giấy, đó chính là phán quyết cuối cùng của ngài.

 

Sơn tặc đột nhập nhà , đ.â.m c.h.ế.t, bọn sơn tặc, ai ai cũng thể g.i.ế.c c.h.ế.t, là nữ nhân dũng, lý do gì để kết tội.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/con-dau-hoa-me-chong-con-trai-lai-mat/chuong-12.html.]

Ta ngơ ngác nhét tờ giấy đó lòng, ngẩn tại chỗ một lát, mới nên về nhà.

 

Tri huyện vốn vẫn ngừng đặt bút, bỗng nhiên dừng một chút: "Bà Lý, đứa tôn t.ử của bà, tên Khứ Ưu đó, là một mầm non , trong nhà nên chăm sóc dạy dỗ thật , nên gây chuyện thị phi."

 

Ta đáp một tiếng "Được", chỉ cảm thấy giọng của mờ ảo như trong giấc mộng.

 

Sau khi xảy chuyện , dù kinh sợ nhưng gặp nguy hiểm, nhưng nơi đây thể ở lâu thêm nữa.

 

Ai mà hôm đó Vĩnh Hòa về nhà, hàng xóm láng giềng nào trông thấy ?

 

Chúng bỏ hạ nhân và hỏa kế, bán Tiệm bạc Ngô Thị, mua một cỗ xe ngựa, để đến một nơi ai quen chúng mà sinh sống.

 

Khứ Ưu hiểu vì chúng xa xứ, hỏi cũng hỏi câu trả lời.

 

Nữ nhi trục xe, xa xăm về phía , cứ thế cho đến khi cổng thành càng lúc càng nhỏ, nhỏ đến mức như một chấm mực.

 

Thiếu niên khẽ thở dài một tiếng, Tô Tuệ Như vẫn trầm mặc.

 

Mạt Nhi cặn kẽ lên: "Cây chuyển thì c.h.ế.t, chuyển thì sống. Các tiệm trang sức phố càng ngày càng nhiều, Tiệm bạc Ngô Thị của chúng kinh doanh khó khăn, đổi sang nơi khác, chừng việc buôn bán hơn.

 

“Con càng ngày càng lớn , nên hiểu chuyện hơn một chút, còn ngày càng cẩn thận hơn, dù hộ tịch rõ ràng trắng đen như , chúng còn cách nào khác, ngàn vạn …"

 

Ngô Khứ Ưu bình tĩnh tiếp lời: "Ngàn vạn để khác con là nữ nhi là ."

 

Khi thấy mặt ba chúng vẻ ưu sầu, Khứ Ưu , tựa vai : "Tổ mẫu, con sợ. Chỉ cần cả gia đình chúng luôn ở bên thì sẽ chuyện gì xảy cả."

 

Phải, cả gia đình chúng sẽ luôn ở bên . Nhà chúng là nhà chúng , mang họ Ngô, cũng mang họ Lý

 

Hết..

 

Loading...