[Cổ xuyên Kim] Tháng Năm Êm Đềm Của Chàng Đao Khách - Chương 69

Cập nhật lúc: 2025-12-01 01:01:43
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

“Hú hồn, cảnh bay lượn ở tầng 16 tung lên mạng thì dân mạng nổ tung mất. Đừng coi thường dân mạng thời nay, họ soi danh tính trong phút mốt. May mà đội mũ che tóc đấy.”

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

uống Coca lướt nhóm cư dân xem tình hình. Bỗng nhiên “Phụt” – cô sặc nước. Nhập Thất đang tự kiểm điểm sâu sắc vì đ.á.n.h giá thấp khả năng giám sát của thế giới . Thấy cô sặc, dự cảm chẳng lành.

 

Quả nhiên, Nguyễn Khanh lau miệng dí điện thoại mặt : “Cái ?”

 

Một video mới tải lên: [Mọi xem khu ? Hôm qua lướt thấy quen quen.] Hóa cảnh bình minh thành phố từ một tòa nhà cao tầng khác, vô tình cảnh một đang múa kiếm (đao) sân thượng một tòa nhà trong khung hình. Dù hình ảnh mờ và xa, chỉ thấy bóng đen, nhưng Nguyễn Khanh cái là ngay.

 

Mặt Nguyễn Khanh xanh mét. Mặt Nhập Thất cũng xanh. “Cái ... chắc nhỉ?” Nhập Thất thử . “Vậy là chứ gì?” Nhập Thất ngượng ngùng gật đầu. “Anh lên sân thượng gì? Cửa khóa mà?” “Leo từ cửa sổ cầu thang bộ lên.” “...” Nguyễn Khanh day trán, “Lên đó gì?” “Ta là tập võ, luyện công.” Sát thủ dựa võ nghệ kiếm cơm, luyện . “Thế cầm cái gì đấy?” Đao thật đang ở chỗ cô mà. “Cán cây lau nhà...” Hắn vớ tạm cây lau nhà xe đẩy của lao công. Nguyễn Khanh nhớ chuyện bà lao công phạt vì mất cây lau nhà, đau đầu xoa eo vòng quanh phòng.

 

“Nào, chuyện tiếp. Thứ nhất, kỳ thị nghề nghiệp cũ của . Quá khứ coi như c.h.ế.t, giờ là con mới.” Nhập Thất nghiêm nghị: “Được.” “Thứ hai,” cô chỉ thanh đao, “Tuyệt đối mang thứ khỏi nhà. Đây là đao thật khai phong (mài sắc)! Anh xách con d.a.o phay đường cũng báo cảnh sát ngay.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-xuyen-kim-thang-nam-em-dem-cua-chang-dao-khach/chuong-69.html.]

Cô giảng giải về luật pháp và an ninh trật tự. Nhập Thất xong cảm thán: “Tuy đến mức nhặt của rơi, đêm đóng cửa, nhưng đúng là thái bình.” “ thế, cấm mang vũ khí. Ở ga tàu, sân bay còn máy soi, giấu d.a.o trong trong vali cũng phát hiện hết.” Cô mở video máy soi an ninh cho xem. Nhập Thất càng thêm kinh ngạc về công nghệ giám sát.

 

Hắn hỏi: “Giờ còn ai tập võ ?” “Có chứ, tán thủ, boxing, võ truyền thống... chủ yếu là để biểu diễn, rèn luyện sức khỏe hoặc diễn viên đóng thế.” “Võ kỹ...” , “Vốn là kỹ năng g.i.ế.c .”

 

Khoảnh khắc đó, ánh mắt Nhập Thất toát lên vẻ sắc bén, sâu thẳm của một sát thủ thực thụ, khiến Nguyễn Khanh nín thở. nhanh trở về vẻ ôn hòa thường ngày: “Cũng , ai dùng đao kiếm, chắc cũng ít g.i.ế.c .”

 

“Tội phạm thì vẫn , nhưng giang hồ sát thủ thì .” Nguyễn Khanh tiếp tục phổ cập kiến thức về lưới trời, truy nã tội phạm qua nhận diện khuôn mặt, về tầm quan trọng của phận.

 

Nhập Thất gật đầu: “Ta , mấy hôm ngoài bắt chuyện cũng thấy phận thì nửa bước khó ...” “À, hóa ban ngày cũng lượn lờ.” Nguyễn Khanh bắt bẻ. “Khụ... dạo quanh đây thôi.” “Thám thính địa hình chứ gì?” Cô trêu, “Bệnh nghề nghiệp, tìm đường rút lui khi gặp nguy hiểm hả?” Nhập Thất im lặng, vẻ mặt như trúng tim đen.

 

“Chênh lệch thông tin đấy bạn ạ. hơn cả ngàn năm kiến thức.” Nguyễn Khanh lấy ví dụ về lượng một đứa trẻ hiện đại tiếp xúc hàng ngày để so sánh sự khác biệt về quy mô xã hội.

 

Trời tối, hai quyết định ngoài ăn. Trong thang máy, Nguyễn Khanh giảng về chế độ hộ khẩu nghiêm ngặt. Nhập Thất than: “Nghiêm ngặt quá.” “ , khó lắm đấy.” “Cùng lắm thì bán nghệ đầu đường.” “Quản lý đô thị bắt ngay. Không phận chỉ việc tay chân cực nhọc, dễ chủ ép lương vì sợ cảnh sát.” Nguyễn Khanh dọa, “Trước tội phạm trốn truy nã chui lò gạch, mỏ than chui, khổ quá đầu thú cho ăn cơm tù.”

 

,” cô tò mò, “Làm nghề của kiếm ?” Nhập Thất thẳng lưng, tự hào: “Ta hành nghề nhiều năm, kiếm vạn lượng vàng, châu báu hàng rương.” Nguyễn Khanh cảm thấy thị uy: “Thế ? Ở ?” Nhập Thất xìu xuống: “Ở... bên .” Thang máy đến nơi. “Thế thì chịu .” Nguyễn Khanh xoay chìa khóa xe, tươi rói, “Đi thôi.” Bưng bát ai, đó. Ai tiền, đó quyền . Cơ sở kinh tế quyết định kiến trúc thượng tầng. Hiểu ? ... Hiểu. Nhập Thất ngửa mặt lên trời thở dài, bước theo Nguyễn Khanh.

Loading...