Hắn vẫn luôn điềm đạm bình tĩnh, chuyện uyển chuyển ôn hòa khiến thoải mái, khoảnh khắc ngẩn ngơ khiến Nguyễn Khanh nhướng mày: “?”
“Cà tím!” Nhập Thất phản ứng , cao giọng hơn chút, “Tối nay ăn cà tím, cô ăn kho xào?”
“Anh còn kho cà tím ?” Nguyễn Khanh mừng sợ, “Biết kho thì đương nhiên là kho... À .” Cô giả vờ khách sáo, “Kho thì phiền nhỉ, là xào thôi cũng .”
“Không phiền, chỉ là qua dầu một thôi.” Nhập Thất , “Ngưu đại tỷ bảo, vị cà tím kho ngon hơn cà tím xào gấp mười .”
Nguyễn Khanh tán thành nhiệt liệt: “Đó là đương nhiên.”
Còn sớm mới đến giờ ăn tối. Nguyễn Khanh mở tủ lạnh, lấy hai lon Coca lạnh, đưa cho Nhập Thất một lon: “Hôm nay xem những gì ?” Ý cô là đống tài liệu học tập trong laptop.
Nhập Thất nhận lấy uống một ngụm, cảm giác lạnh buốt thấm giúp chặn nhịp tim bất thường . Hắn nhớ và kể: “Xem Tứ đại phát minh, xem một phương Tây đun nước sôi, một thả diều, đóng tàu sắt, dây tóc bóng đèn. Còn cả chuyện máy ảnh và điện thoại từ , cũng cả .”
Hắn ngừng một chút : “Trung Nguyên tuy Tứ đại phát minh, nhưng những thứ thần thông như phép thuật do phương Tây phát minh ?” Thật khiến hoang mang. Trung Nguyên địa linh nhân kiệt, xưa nay bao nhiêu nhân vật phong lưu, những sự vật hiện đại đến từ ngoại bang?
“Hầy, nguyên nhân lịch sử, một lời khó hết.” Nguyễn Khanh bảo, “Anh cứ xem phim tài liệu lịch sử , xem xong sẽ giải thích cho thế nào là ‘xuyên thanh tạo phản, cúc... khụ, xuyên máy khoan điện’.”
Nhập Thất: “Đang xem dở, hết. Nhà Tần bên các cô đúng là nhị thế mà diệt, cái nhà Hán đó cường thịnh, cho nên các cô tự gọi là chữ Hán?”
“Ủa, các gọi là chữ Hán ? À đúng , các nhà Hán.” Nguyễn Khanh sực nhớ , “Vậy chữ của các gọi là gì?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-xuyen-kim-thang-nam-em-dem-cua-chang-dao-khach/chuong-61.html.]
Nhập Thất đáp: “Xưa gọi là chữ Tần. Ngoại bang di tộc gọi là chữ Trung Nguyên, chữ Trung Quốc, chữ Thượng Quốc, hoặc gọi tắt là Quốc tự.”
Nguyễn Khanh nghĩ ngợi: “Vậy cũng cách gọi dân tộc Hán luôn?”
“Tự nhiên là .” Nhập Thất thấy giải thích về nguồn gốc “chữ Hán”, “dân tộc Hán” trong phim tài liệu, “Ngoại bang gọi bọn là Trung Nguyên, Trung Quốc, Thượng Quốc.”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Tuy dòng thời gian giống lắm, nhưng huyết mạch Hoa Hạ chủ Thần Châu và ảnh hưởng đến đại cục xung quanh vẫn y hệt. Vẫn là quốc gia trung tâm, thiên triều thượng quốc.
Nguyễn Khanh nhấp ngụm Coca: “Anh xem đến ?”
“Nhà Đường.” Nhập Thất tán thưởng, “Nhà Hán, nhà Đường của các cô đều tệ. , cái ông Lý Bạch thơ thật đấy.”
Nguyễn Khanh suýt sặc Coca: “Khụ khụ khụ! Các Lý Bạch á?”
Nhập Thất lắc đầu: “Chưa từng qua .”
Sao Lý Bạch ? Nguyễn Khanh cùng Nhập Thất đối chiếu lịch sử một chút thì vỡ lẽ. Hóa ở thời đại tương ứng với nhà Đường bên , triều đại của Nhập Thất An Tây Đô hộ phủ. Cho nên bố Thi Tiên thể ở đó, cưới ông , và sinh ông . Hoặc là bố ông còn chẳng tồn tại.
“Các Lý Bạch thì tiếc quá.” Nguyễn Khanh tiếc nuối cho dòng thời gian của Nhập Thất.
Nhập Thất nghĩ thoáng hơn nhiều: “Không Lý Bạch thì Trương Bạch, Triệu Bạch, Vương Bạch.” Hắn một tay ôm ngực, một tay khẽ lắc lon Coca. “Hoa Hạ Thần Châu, địa linh nhân kiệt, khi nào thiếu những tài hoa tuyệt diễm, linh tú .”
Ánh mắt trai trẻ sáng ngời. Ở thời đại , tuổi thường gọi là “vẫn là đứa trẻ” để bào chữa cho đủ loại hành vi vô trách nhiệm. So với những “ trai to xác” cùng trang lứa, mặt mày Nhập Thất toát lên vẻ trưởng thành, siêu thoát như thấu hồng trần. Tóc dài buộc lỏng, vài sợi tóc mai rủ xuống, môi mỏng, trông y hệt nam chính tiểu thuyết ngôn tình.
Nguyễn Khanh cầm lon Coca che môi, tim đập thình thịch.