“Anh cần lo chuyện tiền nong.” Nguyễn Khanh an ủi, “Trước khi thể tự lập, sinh hoạt phí của lo.”
Nhìn qua thì nàng vẻ kiếm tiền, đó còn nuôi cả Triệu Hạo. Nhập Thất trầm ngâm một chút : “Thực chút ít bếp núc, trong nhà sẵn nồi niêu, là để thử xem?”
“Hả?” Lần đến lượt Nguyễn Khanh kinh ngạc, “Không quân t.ử xa nhà bếp ?”
“Ta là kẻ bán sức lao động kiếm sống, quân t.ử gì chứ. Người sách mới là quân tử.” Nhập Thất bật giải thích, “Thường ngày bôn ba bên ngoài, chỉ ăn lương khô khó chịu, nơi hoang vu dã ngoại ăn miếng cơm nóng thì tự nhóm lửa nấu cơm thôi.”
“Được đấy?” Nguyễn Khanh nửa tin nửa ngờ.
Dạ hành y, trường đao dính máu, gương mặt điển trai. Hắn mà debut thì kiểu gì chẳng kiếm vai nam phụ phản diện trong phim cổ trang. Giờ bảo nấu cơm, Nguyễn Khanh giữ thái độ hoài nghi.
“Chắc chắn nhiều thứ thấy bao giờ, dùng. thể học.” Nhập Thất , “Ta sớm muộn gì cũng học dùng bếp, kể cả rời khỏi cô, chắc đủ tiền bữa nào cũng gọi đồ ăn bên ngoài. Chẳng lẽ ở đây ai cũng giàu đến mức bữa nào cũng ăn tiệm?”
Dọc đường , thấy ven đường cũng quán cóc, rõ ràng là bẩn, loạn và kém, mua xong ăn ngay lề đường. Đương nhiên thong dong như Nguyễn Khanh nhà hàng sang trọng gọi món, chứng tỏ dù là thịnh thế thì vẫn phân chia giàu nghèo. Nhập Thất tin một ngàn năm ai cũng đủ tiền như Nguyễn Khanh.
“Cái đó thì hẳn...” Nguyễn Khanh chống cằm suy nghĩ, thuyết phục, “Anh lý. Đi, mua chút rau cỏ .”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Lại mua rau, mua thịt. Cuối cùng Nhập Thất còn nhắc: “Ớt, đừng quên mua ớt.”
Ở siêu thị, Nguyễn Khanh để Nhập Thất thanh toán cho quen với đời sống hiện đại. Hóa đơn hết hơn 600 tệ. Số dư trong ví Nhập Thất còn : 98 tệ.
Nhập Thất: “......” Cảm giác tiêu tiền như nước chảy. Hắn hỏi: “Mức chi tiêu là bình thường ?”
Nguyễn Khanh thề thốt cam đoan: “Rất bình thường. Thật đấy, siêu thị vơ đại vài món cũng mất năm sáu trăm . Lên mạng định mua mỗi bịch giấy vệ sinh, chốt đơn xong cũng bay hai ba trăm.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-xuyen-kim-thang-nam-em-dem-cua-chang-dao-khach/chuong-52.html.]
Nhập Thất nhẩm tính, với mức tiêu pha của Nguyễn Khanh, một tháng kiếm cả vạn tệ thì đừng hòng sống thoải mái.
Nguyễn Khanh chuyển cho một ngàn: “Bổ sung .” Số dư của Nhập Thất: 1098 tệ.
Về đến nhà, Nguyễn Khanh hướng dẫn Nhập Thất sắp xếp tủ lạnh: “Cái để ngăn đông, cái để ngăn mát. Nhớ là Coca để ngăn đông nhé, nổ đấy.”
“ ,” nàng hứng thú hỏi, “Mấy món đồ điện hiện đại tiếp xúc cũng kha khá , thích cái nào nhất? Cái nào nhất?”
Vấn đề Nhập Thất cần suy nghĩ, chỉ tay ngay: “Cái .” Điều hòa.
“Ủa? Sao tủ lạnh?” Nguyễn Khanh tò mò, “Mùa hè thể uống Coca đá, ăn kem.”
Nhập Thất đáp: “Thời bọn cũng hầm chứa băng, tuy thể tự đá nhưng với dùng thì khác biệt mấy.”
Nguyễn Khanh vịn cửa tủ lạnh hỏi: “Băng ở ?”
“Mùa đông tích trữ băng, đến hè lấy dùng. Tuy tốn nhân lực nhưng dùng thì y hệt. Bọn kem, nhưng ngày hè dùng đá ướp trái cây ăn cũng ngon, kém .”
Thân là một trong mười sát thủ kim bài của Điện Diêm Vương, đãi ngộ Nhập Thất hưởng là bậc nhất. Những ngày nhiệm vụ, cũng sống trong nhung lụa, kẻ hầu hạ. Làm cái nghề bán mạng , c.h.ế.t lúc nào nên cứ hưởng thụ ngày nào ngày đó.
“ cái điều hòa thì chỗ .” Nhập Thất tấm tắc khen ngợi, “Có thứ thì ai còn sụt cân vì mùa hè nóng bức nữa.”
Miệng là “kẻ bán sức lao động”, nhưng quá quen thuộc với việc dùng hầm băng – thứ chỉ quan quý tộc mới . Lại còn so sánh vị trái cây ướp lạnh xưa và nay.
Nguyễn Khanh “” một tiếng, đóng tủ lạnh , bất động thanh sắc: “Lại đây, chỉ cho đồ trong bếp.”
Nàng chỉ huy cất đồ mua từ siêu thị, dạy nhận và sử dụng lò vi sóng, lò nướng, máy nướng bánh mì, nồi chiên dầu.
Đột nhiên nhớ , nàng còn lục lọi tìm chiếc máy bánh kẹp mini phủ đầy bụi trong góc tủ. Nhập Thất cái máy, Nguyễn Khanh.