[Cổ xuyên Kim] Tháng Năm Êm Đềm Của Chàng Đao Khách - Chương 49

Cập nhật lúc: 2025-11-26 23:59:13
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Nhập Thất gật đầu, đầu tiên ý thức tầm quan trọng của “ phận” ở nơi .

 

Nguyễn Khanh đưa Nhập Thất mua đồ lót, giao cho nhân viên: “Phiền đo giúp kích cỡ, lấy mấy cái quần lót.”

 

Nhân viên nữ cầm thước dây đo vòng eo, vòng m.ô.n.g cho Nhập Thất, chọn size phù hợp. Nhập Thất vô cùng hổ. Nhân viên tuy là phục vụ nhưng rõ ràng cũng là nữ t.ử đàng hoàng. Phụ nữ ở đây quá bạo dạn. Cũng may Nguyễn Khanh chỉ đợi một bên, còn tế nhị mặt chỗ khác, nếu thì càng ngại.

 

Nguyễn Khanh còn định mua thêm quần áo, nhưng Nhập Thất ngăn : “Quần áo của Triệu Hạo mặc , cần tốn kém thêm.”

 

Nhìn giá cả quần áo giày dép mấy trăm, hơn một ngàn tệ, so với mấy đồng tiền lẻ xe buýt thì đúng là xa xỉ. Dù Nguyễn Khanh kiếm bao nhiêu, nhưng để một phụ nữ vất vả kiếm tiền nuôi , Nhập Thất thấy đành lòng.

 

Lúc nhớ đến tiền vàng gửi ở điện Diêm Vương. Hắn 30 tuổi là rửa tay gác kiếm, chỉ còn 3 năm nữa là tự do. Mấy năm nay l.i.ế.m m.á.u đầu đao đổi mạng lấy tiền, tích cóp ít. Nếu mang sang đây thì vàng bạc đổi chắc cũng khối tiền. Tiếc !

 

“Đi, ăn cơm thôi.” Nguyễn Khanh dẫn lên tầng .

 

Cô quyết định cho ăn lẩu. “Thời các món ?” Cô hỏi khi nồi lẩu .

 

Cứ tưởng lẩu xuất hiện muộn, ai ngờ Nhập Thất kỹ xác nhận: “Đây là Bát hà cung ?” Nghe mô tả thì đúng là kiểu nhúng lẩu.

 

Nguyễn Khanh: “Được .” Xem truyện xuyên cũng c.h.é.m gió cả, nhân vật chính xuyên về mở quán lẩu giàu hóa là hoang đường.

 

Lẩu Nhập Thất ngạc nhiên, nhưng thực đơn ba chỉ bò, nạm bò, thịt bò tươi thì : “Thịt bò thể tùy tiện mua ? G.i.ế.c trâu bò ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-xuyen-kim-thang-nam-em-dem-cua-chang-dao-khach/chuong-49.html.]

 

“Người lên mặt trăng , ai dùng trâu cày ruộng nữa.” Nguyễn Khanh phổ cập kiến thức, “Bò giờ chủ yếu hai loại: bò sữa lấy sữa và bò thịt để ăn. Trâu bò cày ruộng giờ chỉ còn ở vùng sâu vùng xa thôi.”

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

Trong lúc chờ nước lẩu sôi, Nguyễn Khanh mượn điện thoại của Nhập Thất: “ một nick phụ WeChat, cho dùng .” (Đây chính là nick cô dùng để tán tỉnh Triệu Hạo, giờ dọn sạch sẽ).

 

Cô kết bạn với nick chính của , dạy cách gửi tin nhắn thoại và chuyển giọng thành văn bản: “Sau thạo ghép vần thì thể gõ chữ.”

 

Cô còn dạy quét mã QR. “Nick liên kết ngân hàng, nhưng thể dùng chức năng ‘Ví tiền’.” Cô chuyển đó 1000 tệ. “ chuyển cho 1000 tệ, cứ dùng .”

 

Hóa điện thoại ngoài gọi điện còn thể liên lạc và chuyển tiền như .

 

“Thế thì đúng là vô thanh vô tức.” Nhập Thất kinh ngạc. Còn lợi hại hơn bồ câu đưa thư truyền tin nhiều. Trong đầu thoáng qua ý nghĩ nếu dùng cái “nghề cũ” (sát thủ) thì tiện bao, nhưng chợt nhận rời xa thế giới cũ. Ở đây, còn “nghề” đó nữa. Cảm giác giải thoát, hụt hẫng.

 

Người phụ nữ xinh đối diện dùng đũa chỉ nồi lẩu đang sôi, ánh mắt : “ chừa đường lui cho đấy, nếu chịu nổi cay thì ăn bên ngăn cay .”

 

Hơi nước lượn lờ, gương mặt tươi của cô trông chút chân thực.

 

Theo logic thông thường, một nếu bỗng nhiên tới dị giới, nơi mà quy tắc sự vật đều lạ lẫm, thì ban đầu sẽ cảm giác chân thực như đang mơ, đó mới chậm rãi tiếp nhận hiện thực. Nhập Thất tương phản. Hắn lấy sự bình tĩnh vượt quá thường nhân, tỉnh lập tức tiếp nhận hết thảy. Cho tới bây giờ, một ngày một đêm trôi qua, mới bắt đầu chút cảm giác mờ mịt rõ ràng.

 

Thẳng đến khi mỹ nhân đối diện gắp từ trong nồi nước đỏ một miếng thịt đặt đĩa của : “Nếm thử cái , ba chỉ bò.”

 

Buổi trưa nếm qua ớt của thế giới , Nhập Thất cảm thấy chính thể chịu . Đến nỗi vì một bên nước lèo của nồi uyên ương đỏ như , suy nghĩ sâu xa, bởi vì nơi quá nhiều loại hương liệu từng thấy.

 

Xuất phát từ phép lịch sự, đưa miếng thịt bò Nguyễn Khanh gắp cho miệng.

Loading...