Lần Tiết Hoa Khang việc ít hơn những thanh niên trưởng thành khác, mặt cũng phơi nắng thành hai màu: "Bây giờ em xí, khi da mặt đều màu trở thì để cho Tư Niệm thấy, lúc ngại phiền toái nên học theo cả đội mũ rơm, giờ thì .”
Người da mặt đều màu nhất nhà chính là cả.
Tôn Tố Lan: "Da mặt sẽ nhanh trở bình thường thôi, mùa đông mặt dễ trắng nhất."
Trẻ con lớn lên đều thích .
“Qua mấy tháng nữa còn vụ thu hoạch, đến lúc đó con nhất định học theo cả đội mũ rộng vành." Tiết Hoa Khang hối hận vì xem nhẹ cái nắng mùa hè, vẫn là cả tầm xa.
Hai chị em Tiết Hoa Bình và Tiết Hoa Nhạc tạm thời thích, bọn họ sẽ đội mũ rơm thoáng một chút, da mặt đều màu thì đều màu thôi, bọn họ quan tâm.
Nghe đến việc chống nắng, Tiết Hoa An tham dự cuộc trò chuyện của bọn họ.
…
Trong đội cuối cùng cho nghỉ hai ngày, ngày đầu tiên nghỉ, Tiền Viên Viên cả ngày ở cùng một chỗ với Miêu Thải Ngọc, hai cô ở phòng Miêu Thải Ngọc chỉ chuyện và ngủ, việc, chỉ nghỉ ngơi.
Ngày hôm là ngày họp chợ, Miêu Thải Ngọc cùng Tiền Viên Viên chợ bán đậu đũa và cải bắp.
Từ tháng bảy đến tháng chín, bắp cải và đậu đũa nhà Tiền Viên Viên cũng lớn, mang chợ bán cũng mấy cân.
Miêu Thải Ngọc nghĩ đến cũng đến , bèn cầm hai quả bí đao lớn nhà chợ bán, một quả cắt đôi, một nửa để , nửa còn cắt thành ba phần.
Mẹ cô dặn, nếu thể bán thì , còn bán mang tặng cho nhà họ Tiết, còn nhà giữ ăn.
“Bí đao bán ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-vo-nha-nong-thap-nien-70/chuong-98.html.]
Đây là vị khách thứ hai trong sáng nay hỏi mua bí đao , Miêu Thải Ngọc giá bí đao, nọ liền bảo bán một phần.
Khách hàng chọn xong bí đao mua, Miêu Thải Ngọc dùng cân của Tiền Viên Viên mang đến cân bí, cân xong thanh toán tiền, đối phương rời .
“Viên Viên, ngủ ?" Miêu Thải Ngọc chị em vẫn cúi đầu, cho rằng cô đang ngủ gật.
Tiền Viên Viên ngủ, lên tiếng hỏi cô khách ?
Miêu Thải Ngọc , Tiền Viên Viên mới ngẩng đầu: "Người tới mua bí đao là của Ngô Hải Sinh, Ngô Hải Sinh và em gái lưng , may là hôm nay sợ chạm mặt ở chợ nên đội mũ rơm.”
Miêu Thải Ngọc còn tưởng rằng Viên Viên hôm nay đội mũ rơm chỉ là đơn thuần phơi nắng, lúc cô ngất xỉu nhưng mặt cháy nắng, đau ngứa, đến chỗ bác sĩ Chu khám bệnh, bác sĩ Chu cô cháy nắng nhẹ, tính là nghiêm trọng, lúc khó chịu dùng khăn lông ngâm nước giếng đắp lên mặt sẽ thoải mái hơn, tuyệt đối gãi, càng gãi càng khó chịu, hơn nữa dễ cào m.á.u mặt, các cô gái đều thích chưng diện, để sẹo sẽ khó chịu.”
Thời tiết còn nóng, mặt còn ngứa nữa thì cần quá lo lắng, vết cháy nắng nhẹ thể tự lành.
Thì là sợ trong lòng thấy, Miêu Thải Ngọc nhớ thấy một nhà ba : "Hai em bọn họ hình như cháy nắng nghiêm trọng, cả đen nhẻm.”
Ấn tượng của cô đối với hai em họ chính là làn da đen.
Tiền Viên Viên giải thích: "Thật cũng trắng, phơi nắng một thời gian càng đen.”
“...... Ừ, cảm giác hai ở bên , sinh con cũng trắng nổi.”
Viên Viên cũng từng qua chuyện màu da đối phương đen.
Cô cảm thấy da đen do cháy nắng thành vấn đề, chỉ sợ da đen bẩm sinh.
Màu da bọn họ bình thường, hai đứa con đen, chứng tỏ cha bọn họ đen.