“Tư Niệm, đừng suy nghĩ nhiều, về nhà ăn cơm , ăn cơm xong thì ngủ trưa nghỉ ngơi, chuyện bên sẽ giải quyết nhanh thôi.”
“ , Tư Niệm, em mau về nhà , bây giờ bên ngoài loạn, về nhà sớm một chút hơn." Tiết Hoa Bình cũng mở miệng.
Cô cuối cùng cũng tận mắt thấy Thải Ngọc động thủ, trong lòng chút kích động, về nhà nhất định cho chị dâu dũng cảm thế nào!
Trình Tư Niệm đành về nhà , Tiết Hoa Khang ở lưng, gì an ủi cô , theo đưa cô về nhà.
Tâm trạng Tư Niệm đang tồi tệ, lên tiếng thể khiến cô khó chịu hơn.
Các trưởng bối chuyện gần nửa giờ, rốt cục cũng nhận bồi thường về nhà.
Miêu Thải Ngọc và Tiết Hoa An ở cuối đám , chị em nhà họ Tiết quấy rầy trai và chị dâu chuyện, ở phía bọn họ.
Miêu Thải Ngọc trêu ghẹo Tiết Hoa An: "Anh cũng học hư theo em , còn giúp em khống chế thằng bé đó nữa.”
Tiết Hoa An lên suy nghĩ của : "Móng tay thằng nhóc đó ngắn, hơn nữa bẩn, móng tay dính bùn đen kịt, nếu nó cào tay em chảy máu, đây cũng chuyện ba hào thể giải quyết.”
Chuyện chú ý tới, Miêu Thải Ngọc cũng sớm chú ý, cho nên khi cô nắm lỗ tai nó suy nghĩ nên xuống tay ở thì nhất.
Xem , lỗ tai là thuận tiện nhất.
"Đối phó những kẻ động khẩu cũng vô dụng, chỉ thể động thủ, chủ yếu là gần đó đều là của đội sản xuất chúng , cũng mặt, em sợ đ.á.n.h lén , yên tâm nhéo lỗ tai."
“Còn chuyện thằng bé cào cánh tay, em nghĩ tới, khi động thủ nhất định sẽ suy nghĩ chu hơn.”
Thằng nhóc đó thật sự sạch sẽ, riêng gì móng tay, đều bẩn, cô còn ngửi mùi mồ hôi nó.
Hoa An giữ nó lẽ còn khó chịu hơn.
Tiết Hoa An: "Khoảnh khắc động thủ chứng tỏ suy nghĩ chu , suy nghĩ chu sẽ lựa chọn động thủ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-vo-nha-nong-thap-nien-70/chuong-90.html.]
“ , em chỉ kích động đ.á.n.h , bao giờ dùng đầu óc." Cô lời ý tự giễu.
"Nếu như thể suy nghĩ chu hơn thì giữ em mà thằng bé đó, hai chúng đều giống ." Tiết Hoa An thừa nhận chính “học hư ".
Miêu Thải Ngọc thấy những lời như đang xin , buồn bực nhất thời tiêu tán, kéo cánh tay : "Động thủ là đúng, vì phòng ngừa diệt môn, em nhất định sẽ cẩn thận lời và hành động!"
Ai cô thể trả thù , thể sống ngày nào thì ngày đó .
“Còn đến mức nghiêm trọng như , em cũng g.i.ế.c , đừng chuyện đáng sợ như .”
Miêu Thải Ngọc gật đầu: "Được , nữa.”
Đoàn đường vô cùng náo nhiệt, qua đường thấy đều hỏi bọn họ .
Tất cả vui vẻ trả lời, hào hứng kể cho qua đường xảy chuyện gì.
Một truyền mười, mười truyền trăm, bộ công xã đều sự tồn tại của gia đình trộm.
Chuyện trộm rau tạm thời kết thúc, Triệu Mỹ Phượng bởi vì lấy ba hào tiền bồi thường mà tâm trạng , cần bọn nhỏ hỏi, chính chủ động nhắc tới chuyện ăn sủi cảo.
Ngày ăn sủi cảo là ngày nghỉ, một nhà ba sáng sớm đào rau dại.
Ba bao gồm Miêu Ngạn Khánh, Miêu Thải Ngọc và Miêu Thiêm Minh.
Mẹ con Triệu Mỹ Phượng và Miêu Thiêm Lượng ở nhà chờ em nhà họ Tiết tới cửa.
Hôm nay em nhà họ Tiết tới hàng rào trúc cho bọn họ, vật liệu chuẩn xong, hôm nay sẽ cho xong.
Làm hàng rào trúc tính là công trình lớn, chờ ba nhà họ Miêu đào rau dại trở về giúp một tay thì càng nhanh.
Lúc em nhà họ Tiết đến, ba nhà họ Miêu đào rau dại nửa giờ, Miêu Thiêm Lượng nên tán gẫu gì với em nhà họ Tiết, may là ở đây.