Cô Vợ Nhà Nông Thập Niên 70 - Chương 77

Cập nhật lúc: 2025-11-16 11:32:38
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Mẹ chúng là ai chứ, lúc bà nể mặt là lúc tâm trạng bà , tâm trạng mà , mặc kệ đó là ai, bà vẫn c.h.ử.i như thường.”

 

Miêu Thiêm Lượng than một tiếng.

 

Miêu Thải Ngọc hỏi , cảm giác rể cõng như thế nào?

 

Miêu Thiêm Lượng mười bốn tuổi, chiều cao tầm một mét bảy lăm, tuổi còn thể cao thêm, dường như từ lúc học tiểu học, cha hầu như cõng nữa, hôm qua Miêu Thiêm Lượng còn ngượng ngùng để cho rể cõng, sợ bản quá nặng, rể mệt: "Anh rể khỏe lắm, em còn sợ rể mệt, để rể cõng em từ nhà bác sĩ Chu về, nhưng rể đường vững, ban đầu em còn lo, nhưng đó thì sợ nữa.”

 

“Đương nhiên , rể em khỏe, để cõng chị mới .”

 

Em trai mắt vẫn còn là thiếu niên mảnh mai, Miêu Thải Ngọc còn thể cõng , nhưng để cô cõng em trai từ nhà bác sĩ Chu về đến nhà , hơn nữa còn tình huống đường xá lầy lội, cô .

 

“Chị, chị nhớ giúp em cảm ơn với rể.”

 

“Nhớ , buổi trưa sẽ tới trả đèn dầu, đến lúc đó chị giúp em thêm vài câu cám ơn.”

 

Sau khi hai chị em về đến nhà thì cùng bận rộn cơm trưa.

 

Cha và Thiêm Minh về nhà muộn hơn bọn họ một tiếng, mặt ba đều phơi đỏ.

 

Triệu Mỹ Phượng về nhà, chuyện đầu tiên là hỏi chân con trai út thế nào, còn đau .

 

“Dạ, hơn tối qua một chút.”

 

Triệu Mỹ Phượng: "Khá hơn một chút là , nghỉ ngơi thêm vài ngày, khi nào thể chạy thì ruộng.”

 

Miêu Thái Ngọc: "Mọi buổi chiều nhớ đội mũ rơm, phơi nắng bỏng cả mặt , đừng tưởng hôm qua mưa xong hôm nay thời tiết sẽ mát mẻ hơn.”

 

Triệu Mỹ Phượng: "Biết .”

 

Miêu Ngạn Khánh nhắc tới một chuyện: "Tối hôm qua Hoa An nhà chúng trả năm xu tiền thuốc, trưa nay nếu nó đến nhà trả đèn dầu, nhớ trả nó năm xu.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-vo-nha-nong-thap-nien-70/chuong-77.html.]

Tối qua lúc ông về phòng ngủ, vợ ngủ, hỏi ông nhiều chuyện, bao gồm năm xu tiền t.h.u.ố.c men.

 

Sáng nay vợ xin đại đội trưởng hai hào, đắp thêm ba bốn ngày t.h.u.ố.c cho con trai .

 

Bác sĩ Chu khám bệnh miễn phí, điều thu tiền cũng nhiều, ông xem bệnh nhẹ chỉ thu mấy xu tiền cho .

 

Bệnh mà ông xem , lực bất tòng tâm.

 

Cha con ba đồng việc, mang theo tiền ngoài, Tiết Hoa An đúng lúc một hào bèn giúp bọn họ thanh toán.

 

Triệu Mỹ Phượng: "Thải Ngọc nhớ đưa cho nó, nếu nó cần thì con giữ , cơm nước xong đưa cho con.”

 

Miêu Thải Ngọc đồng ý.

 

Lúc một nhà sắp ăn cơm trưa xong, Tiết Hoa An mang theo giỏ tới.

 

Trong rổ là đèn dầu và vại tráng men quen mắt của Miêu Thái Ngọc.

 

“Chú thím, đây là canh xương cháu nấu thêm." Tiết Hoa An lấy vại tráng men mở nắp .

 

Hơi nóng bốc lên từ vại tráng men, trong canh hai miếng xương heo, còn táo đỏ khô và đậu tương, bổ dưỡng.

 

Triệu Mỹ Phượng: "Ôi ngại quá, chân Thiêm Lượng cũng , mấy ngày nữa là thể bình thường .”

 

Miêu Thải Ngọc cũng kịp suy nghĩ, nhanh chóng lấy tô và muỗng canh nhà , đổ bộ canh xương trong tô: "Đây là tấm lòng của dì Tôn, Thiêm Lượng uống xong chân thể nhanh chóng khỏe , hai nhà chúng đều là thông gia, đừng khách sáo.”

 

“Con nhóc khách sáo là gì!” Triệu Mỹ Phượng bộ tức giận, trách cứ con gái một câu.

 

Miêu Thái Ngọc rót canh xương xong liền đem vại tráng men bỏ trong rổ, mang theo Tiết Hoa An cùng rổ của phòng chuyện.

 

Hai phòng, Miêu Thải Ngọc : "Sao điều quá , em hôm nay tâm trạng , thấy mang canh tới, tâm trạng rõ ràng lên.”

Loading...