Miêu Thải Ngọc giống như du hồn thấy tình huống hiện tại của đồng ruộng, đang suy nghĩ lúc tìm đại đội trưởng lý lẽ, lắm .
Danh tiếng của cô ở trong đội vốn , hiện tại càng kém .
Luôn cho cảm giác để ý đại cục, để ý sống c.h.ế.t của khác.
Rất nhanh, du hồn Miêu Thải Ngọc thuyết phục , sai, nhanh chóng tìm đại đội trưởng đòi giải thích, sớm thì chân của em trai sẽ khỏi mất!
Đến lúc đó càng khó đòi lợi ích cho em trai.
Đương nhiên, em trai là nhất.
Xa xa thấy mấy đại đội trưởng, Miêu Thải Ngọc kéo từ trạng thái du hồn trở về, cố gắng biểu hiện biểu tình hung ác giống .
Đáng tiếc, trạng thái du hồn của cô thể để cho nữ đội trưởng Tiết Thải Hà thấy thì bao, bà thấy, thể sẽ càng thêm tin tưởng chuyện tối hôm qua cô tào tháo rượt.
…
Hai con sáu giờ về đến nhà, Miêu Ngạn Khánh đang phơi quần áo, quần áo của con trai út quá khó giặt, giặt lâu mới sạch .
Thấy vợ con trở về, Miêu Ngạn Khánh hỏi bọn họ kết quả như thế nào.
Hôm nay bảy giờ việc, Miêu Thải Ngọc trả lời cha, để cho , cô về phòng ngủ bù .
Vẻ mặt Triệu Mỹ Phượng thoạt vẫn khó chịu, điều nổi giận nữa, kết quả với chồng.
Miêu Ngạn Khánh xong, bảo bà về phòng nghỉ ngơi, gần đây đừng nổi giận nữa.
Ông tìm bác sĩ Chu mua chút hoa khô hạ hỏa ngâm cho Mỹ Phượng uống.
Vợ trở về phòng, ông gọi con trai út dậy, kết quả với , bảo dậy ăn sáng đó lau .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-vo-nha-nong-thap-nien-70/chuong-76.html.]
Miêu Thiêm Lượng gọi dậy nửa câu oán giận, ăn điểm tâm , ăn xong lau .
Đến giờ việc, Miêu Thiêm Lượng theo chị gái đến chỗ việc của phụ nữ, cha và trai ruộng việc.
Mưa to gây bao phiền phức.
Triệu Mỹ Phượng con trai út ruộng việc, bà vốn dĩ ruộng, Miêu Thải Ngọc cũng , cô cũng ruộng .
Một trong những kết quả của buổi trò chuyện sáng nay chính là, mấy ngày nay hai chị em đan rổ, cần đồng việc.
Mọi cơ bản đồng, những ở đan rổ đều là phụ nữ tay chân lanh lẹ, đan khéo.
Hai chị em đều đan rổ, Miêu Thiêm Lượng năm nay mười bốn tuổi, khi còn bé thường theo các dì các thím cùng việc, năm nay mới bắt đầu cùng đàn ông ruộng, vẫn quên cách đan rổ, cũng xa lạ, cùng chị gái phối hợp đan rổ thuần thục.
Người đan rổ chỉ còn lác đác vài , cũng tiện hai chị em chuyện phiếm, em trai nhà xí, chị gái qua đỡ, đường cũng trao đổi câu nào.
Chờ nữ đội trưởng Tiết Thải Hà tới thể về nhà, hai chị em mới cùng trở về.
Trên đường rốt cục thể chuyện phiếm, Miêu Thải Ngọc nhắc tới chuyện tối hôm qua: "Anh rể em còn cõng chị cõng em .”
Cô còn từng Tiết Hoa An cõng, chỉ sấp lưng , hoặc là từ lưng ôm lấy .
Cô thích tấm lưng dày rộng của , từng hôn, sờ, sấp, nhưng từng cõng.
“Nếu thể, em hy vọng rể cõng, phiền rể còn phiền cha và trai." Miêu Thiêm Lượng trong lòng tự trách, trách cho gia đình thêm phiền.
Đừng gọi là Miêu Thiêm Lượng nữa, gọi Miêu Thiêm Loạn cho xong.
Miêu Thải Ngọc tính cách em trai giống cha nhất, xảy chuyện gì cũng thích tự trách bản : "Chị lấy việc rể cõng chọc em , em đừng suy nghĩ nhiều nữa, chị và buổi sáng tìm đại đội trưởng đòi giải thích, em vẻ mặt của đại đội trưởng cùng mấy tiểu đội trưởng khác như thế nào , đổi thành em hoặc là cha cùng , đảm bảo hận thể chui xuống đất chạy trốn.”