Cho đến khi kinh nguyệt chấm dứt, cô sang một chiếc quần sạch sẽ, rốt cục khôi phục thành bộ dáng ban đầu, sờ mó hôn hít một cái cũng bỏ qua.
Chuyện nhà đẻ cô cố ý hỏi thăm, hai nhà ở gần , cô thể còn đang giận cha.
Trên đường gặp cha , cha cũng cùng .
Mẹ thiếu chuyện phiếm, tan thể cùng các cô, cha chỉ hai em trai chung.
Kinh nguyệt kết thúc, sinh nhật Miêu Thải Ngọc cũng sắp tới, sinh nhật cô nhất định ăn mì, trong nhà bún khô, bèn lấy bún khô thế mì hấp.
Bún khô xào ít, đợi Miêu Thải Ngọc chủ động nhắc thì chồng Tôn Tố Lan bảo cô bưng một ít đến nhà đẻ.
Tôn Tố Lan cũng phát hiện hai vợ chồng thông gia dường như đang giận dỗi, Thải Ngọc đến xem , thể hòa giải thì nhất nên hòa giải một chút.
Tiết Hoa An và Miêu Thải Ngọc ăn xong cơm trưa của mới bưng bún xào khô đến nhà họ Miêu.
Khi họ qua, cha và các em trai đang ăn trong bếp, mặt.
Mẹ ở trong căn phòng Miêu Thải Ngọc từng ở.
Thì cha đều chia phòng ngủ.
Miêu Thải Ngọc đưa cho bát bún xào khô, đưa xong liền trở về phòng bếp, thử đó xảy chuyện gì.
Việc ngày hôm đó cô Hoa An kể , bọn họ đưa ông cụ về lều, cho ông cụ t.h.u.ố.c nên dùng như thế nào, t.h.u.ố.c nào dùng ngoài da, t.h.u.ố.c nào để uống, xong thì rời , để hai chị em và ông cụ ở đó.
Hai chị em về nhà cha đ.á.n.h c.h.ử.i , bọn họ rõ lắm.
Từ cách ăn mặc của hai chị em thể điều kiện trong nhà kém, lúc bọn họ trả xe đẩy, cũng xác định hai đứa nhỏ là mượn trộm, như rõ cha bọn nhỏ , bằng gì ai chịu đem xe đẩy cho hai đứa nhỏ cộng đến mười tám tuổi mượn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-vo-nha-nong-thap-nien-70/chuong-163.html.]
Chuyện xảy đó, tất cả đều là em trai thứ hai Miêu Thiêm Minh tường thuật .
Miêu Thiêm Minh coi rể là trong nhà, riêng với chị gái lưng rể, Miêu Ngạn Khánh cũng coi con rể là ngoài, yên lặng để con trai hết chuyện đó.
Không dài, vài câu thể xong.
Khi hai cha con Miêu Ngạn Khánh và Miêu Thiêm Minh về đến nhà, chuyển đến phòng chị gái ở.
Miêu Thải Ngọc nhớ rõ khi cô rời còn trong phòng bà.
Miêu Thiêm Lượng chứng minh, khi chị rời , quả thật luôn ở trong phòng của bà, khi chị , liền đổi phòng.
Sau khi đổi phòng, đơn phương chiến tranh lạnh với cha, ăn cơm và ngoài việc như thường, chỉ là chuyện với cha, để ý đến cha.
Miêu Thải Ngọc: "Quần áo vẫn là do cha giặt ?”
Cô sớm tóc đúng, tưởng là giận dỗi cho cha giúp bà búi tóc, thì là ở cùng một phòng.
Miêu Thiêm Minh: "Vẫn là cha giặt.”
Quần áo là cha giặt, cơm là và Thiêm Lượng phiên đưa đến phòng cho ăn.
“Quần áo vẫn là cha giặt thì . Chị thấy mắt chỉ hai lựa chọn, một là cha cam đoan với , cam đoan mặc kệ chuyện của ông cụ, chuyện thứ nhất, chỉ thể chuyện thứ hai, chuyện thứ hai chính là cứ để yên, chờ hết giận .”
Biểu tình của cha cho Miêu Thải Ngọc đáp án, cha khả năng mặc kệ ông cụ.
Miêu Thải Ngọc tới đây, định ở lâu, mang theo Tiết Hoa An rời .
Trên đường về nhà, cô kéo cánh tay Tiết Hoa An với : "Tình cảm của cha em , hình như lúc em còn nhỏ, từng chuyện nổi giận, đưa em về nhà bà ngoại, mười mấy năm cũng cãi to như bây giờ.”