Người một nhà đều đang chuyện buổi sáng trong chợ, Miêu Thải Ngọc tận lực tham dự , buổi trưa khẩu vị cô kém một chút, điều còn thể ăn hai chén cơm.
Cơm nước xong còn đưa thức ăn về nhà đẻ, cha cô ở nhà, cô cũng tâm trạng nấu cơm, cơm trong nhà do hai em trai .
Hai em trai ngay cả cơm cũng dám đưa đến phòng , bảo chị gái ăn cơm trưa xong nhớ về nhà, nhiệm vụ đưa cơm cho cha liền giao cho chị.
“Chị Thải Ngọc, thím chứ?" Tiết Hoa Bình cẩn thận mở miệng hỏi.
Miêu Thải Ngọc: "Mẹ chị thể nào việc gì, cha chị lo chuyện bao đồng, bà nhất định sẽ nổi điên."
“Mà lá gan của lớn thật, còn dám gần đó , sợ ông cụ bệnh truyền nhiễm lây cho ?”
Trước khi cô trở về, vẫn gào thét bảo cô đừng chuyện lấy tiền sính lễ và của hồi môn, coi như tiền chữa bệnh cho ông cụ là nhà họ Miêu bỏ .
Miêu Thải Ngọc đồng ý, ngoại trừ Viên Viên Hoa An và cha cô, cơ bản ai tiền rốt cuộc từ .
Tiết Hoa Bình bệnh truyền nhiễm là gì: "Có bệnh truyền nhiễm cũng chịu thôi, bọn họ đến chợ của đại đội chúng , một truyền hai , hai truyền bốn , ai cũng trốn thoát.”
Miêu Thải Ngọc: "Quả thật trốn thoát.”
“Hy vọng đừng xảy chuyện, dù chú Miêu cứu bình thường." Tiết Hoa Bình đồng tình với ông cụ , nhưng cô sẽ lựa chọn cứu .
Có tiền cũng xen việc của khác.
Buổi sáng cô và Tư Niệm đều dám bộ dáng thê t.h.ả.m của ông cụ, Tư Niệm trốn ở phía Hoa Khang, cô trốn ở phía .
Mẹ thấy bộ dáng của ông cụ, cũng đành lòng, nhịn nhớ tới những gì trải qua nhiều năm .
Bọn họ đồng tình, nhưng bọn họ cách nào tay cứu , bọn họ thể cứu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-vo-nha-nong-thap-nien-70/chuong-157.html.]
Cứu ông thể sẽ hại cả nhà.
Bọn họ dũng khí đó.
Bây giờ cũng cứu, cứu đến cùng .
Tôn Tố Lan: "Nếu thể cứu sống ông , thiếu tiền bệnh viện thể tìm cha , cha còn để dành một ít tiền.”
Miêu Thải Ngọc xong: "Cám ơn , nếu thể cứu sống thì quá, xem như uổng phí tiền viện phí, cứu cũng cần ném tiền xuống nước nữa, bệnh viện hết cứu, chúng nhiều tiền hơn nữa cũng vô dụng.”
Chỉ thể để bệnh nhân chờ c.h.ế.t.
Cơm trưa hôm nay, Miêu Thải Ngọc ăn tương đối chậm, cô là cuối cùng rời khỏi bàn, hôm nay đến phiên Tiết Hoa Khang việc nhà rửa chén, cô chủ động nhận công việc rửa chén, là rửa chén xong hâm nóng cho Hoa An một tô cơm.
Cô chỉ mang đồ ăn thừa của buổi trưa về nhà đẻ, mà còn chừa cơm trưa cho chồng.
Chị dâu chủ động rửa chén, Tiết Hoa Khang ý kiến, cơm nước xong liền cửa hỏi thăm phận của ông cụ .
Nếu cả theo, nhà họ Tiết cách nào phủi sạch quan hệ, dù cũng hỏi thăm thêm vài câu, về chuyện phát sinh còn nghĩ biện pháp đối phó.
…
Tiết Hoa An từ nhỏ đến lớn bệnh đều uống t.h.u.ố.c của bác sĩ Chu, may mà khi kết hôn Thải Ngọc dẫn bệnh viện dạo một vòng, cũng đến mức đường .
Miêu Ngạn Khánh cũng là đầu tiên tới bệnh viện thị trấn, khám bệnh bao nhiêu điều lệ, dọc đường theo con rể.
Lúc ở chợ, hai chị em quỳ mặt đất, đầu gối đau nhức, lên đường cũng vững, nhưng vẫn kiên trì theo tới bệnh viện trong thành phố.
Bệnh ngoài da chuyện ngày một ngày hai, dùng t.h.u.ố.c khả năng khỏi hẳn, Tiết Hoa An mang khám nội khoa bình thường, vặn khoa bác sĩ ở đây bèn sắp xếp truyền nước biển cho ông cụ.