“Anh tự nghĩ , đừng cho em , cho em , em chỉ thể nghĩ đến nên thành cái gì ăn." Lễ hồi môn cơ bản là tặng đồ ăn, cô chỉ thể nghĩ đến ăn, nghĩ cái gì khác.
“Được , tự nghĩ, lát nữa hỏi nên chuẩn cái gì.”
Anh là đầu tiên kết hôn, nào lễ hồi môn nên chuẩn như thế nào mới thỏa đáng.
Miêu Thải Ngọc ý tứ của , thì là lễ hồi môn nên tặng cái gì cho .
Cô đem đồ Viên Viên lấy về cho , cho tham khảo, để trong lòng hiểu rõ.
Tiết Hoa An xong, trong lòng quả thật tính toán.
Miêu Thải Ngọc vẻ mặt nghiêm túc của , ở bên cạnh : "Em phủi tay quản, em chỉ cảm thấy và từ đến nay đối xử với nhà chúng em , thường xuyên đưa đồ ăn cho nhà em, lễ hồi môn lấy ít một chút, em cũng sẽ ý kiến gì, bởi vì .”
“Cũng lắm, chỉ chuyện nên mà thôi.”
Miêu Thải Ngọc xong, hôn một cái liền ngoài tìm Hoa Bình chuyện.
Ngoại trừ buổi tối, cô thật sự ở bên cạnh quá lâu, nhất là khi chính sự , cô sẽ nhịn cản trở chính sự.
Ngày Miêu Thải Ngọc về nhà là ngày thứ ba, tính ngày xuất giá, chính là ngày mai.
Tiết Hoa An nghĩ xong lễ hồi môn là gì, hỏi ý của , gật đầu, bèn ngoài mua đồ mà trong nhà , đồ sẵn nhờ sửa soạn giúp.
Đợi đến ngày về nhà, Miêu Thải Ngọc đầu tiên là kiểm tra phòng cũ của .
Giường đổi , đổi nhanh thật.
“Không ai cướp cơm của con, ăn chậm một chút." Triệu Mỹ Phượng tướng ăn của con gái, khỏi nhíu mày.
Miêu Thải Ngọc: "Đã lâu ăn cơm cha , con chút nhớ, lâu lắm mới ăn nên khó tránh khỏi gấp gáp.”
Tâm trạng cô , ăn nhiều đồ ăn trong nhà một chút, tâm trạng mới thể lên.
Trên thực tế cũng lâu lắm, đến năm ngày.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-vo-nha-nong-thap-nien-70/chuong-144.html.]
Miêu Ngạn Khánh: "Sau nhớ cơm cha , lúc nào cũng thể về ăn, dắt Hoa An về cùng luôn.”
Cho đến hôm nay, ông cũng thoát khỏi việc con gái kết hôn.
Cho dù con gái kết hôn ba bốn ngày, ông vẫn nhịn đau lòng.
“Hai nhà vài bước, con sẽ thường xuyên mang Hoa An tới ăn cơm." Không ăn nhiều đồ ăn nhà đẻ thì khó mà tiêu tan tức giận trong lòng cô.
“Con cũng đừng thường xuyên trở về ăn cơm quá." Triệu Mỹ Phượng thật sự sợ con gái ở nhà chồng khi dễ.
Con gái ức h.i.ế.p khác là .
Miêu Thải Ngọc: "Con , con thường xuyên trở về ăn cơm.”
Lúc chuyện trở ngại động tác lùa cơm miệng của cô, Tiết Hoa An múc một chén canh cho cô, Miêu Thải Ngọc uống canh, cảm thấy nghẹn nữa, tiếp tục nhét cơm.
Ăn cơm trưa xong, Miêu Thải Ngọc vài câu với cha .
Cô vẫn luôn nhiều với cha và em trai, chuyện trò với cô nhiều nhất vẫn là Viên Viên.
Trở ngôi nhà nhỏ của , Miêu Thải Ngọc cởi áo bông quần bông chui trong chăn.
Dáng vẻ chuyện lắm.
Tiết Hoa An ở bên giường, ngẫm chuyện xảy hôm nay ở nhà họ Miêu, đại khái thể đoán nguyên nhân tâm trạng Thải Ngọc .
Là bởi vì phòng đều dọn sạch, cho nên tức giận ?
Lúc cô đón dâu, kỳ thật đồ đạc trong phòng Thải Ngọc dọn gần hết, thể mang đều đội ngũ đưa .
Hôm nay cũng ngó thử, phòng trống rỗng, chỉ còn một ít đồ dùng trong nhà.
Dường như ngay cả giường cũng đổi.
Miêu Thải Ngọc nguyên nhân vui cho Tiết Hoa An, cuối cùng còn một câu: "Sao dứt khoát để cho Thiêm Minh dọn đến phòng em ở luôn , tại còn dọn giường, đúng là phiền mà, đồ dùng trong nhà sẵn, chăn gối chuyển qua dễ dàng hơn ?”